Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 185

Cập nhật lúc: 2024-10-31 20:52:36
Lượt xem: 48

Hơn nữa, bà Triệu và ông Tiết có rất nhiều nhà, mọi người nhất định phải tranh thủ ở lại thêm vài ngày nữa để vui chơi, thích nghi với cuộc sống ở thành phố trước.

Đợi đến khi anh em con cùng làm việc, có nhà ở, còn phải đưa mọi người đến hưởng phúc đấy, đã thống nhất rồi, lúc đó không ai được phép nhắc đến về quê!”

Bà cụ mỉm cười gật đầu: “Ừm, ông bà đều đã già rồi, ở nhà chẳng có việc gì làm, nếu không phải lâu quá rồi bà không mở thư giới thiệu ra, bà đã ở lại nấu cơm cho các cháu rồi.

Không tận mắt thấy các cháu thu xếp ổn thỏa, mấy người già chúng ta ở nhà cũng không yên tâm.

Bà mang đủ tiền để mua đầy đủ đồ vật cho các cháu, ít nhất phải ở lại hai năm.”

Kha Mỹ Ngu mím môi cười, móc hai cuộn tiền giấy dày cộm từ trong túi ra, lần lượt đưa cho bà nội và mẹ Kha, rồi thì thầm với họ: “Bà nội, mẹ, đây là tiền nhà chồng cô út cho cháu, vì cháu giúp họ giải quyết vấn đề người nối dõi nên ông nội Quý bảo chú Quý lén bán mấy đồ vật đi, rồi đưa cho cháu.

Không chỉ những thứ này, chỗ bọn họ còn lưu trữ nhiều đồ vật cho cháu nữa.

Mọi người cầm đi, tiêu gì làm gì đều được!”

Bà cụ và mẹ Kha nhìn nhau, bọn họ rất tin tưởng Kha Mỹ Ngu, đứa trẻ nhà mình không ăn trộm không cướp bóc, con bé kiếm tiền bằng chính năng lực của mình.

Họ cầm lấy, rất yên tâm.

Lệnh điều động chủ nhiệm Lý về tỉnh lỵ đã sớm được ban hành xuống, ngay khi ông ấy có được chỗ đứng ở tỉnh lỵ, đã điều con gái mình đến đây trước.

Vì vậy, hiện giờ Lý Quyên Mai đã dọn dẹp và vệ sinh xong tòa nhà hai tầng ở tỉnh lỵ, sau đó lại đến tiệm cơm quốc doanh đặt một bàn đồ ăn lớn đợi mọi người.

Tiếng xình xịch của máy kéo rất lớn, đến mức nửa đường đã có thể nghe thấy.

Ở nơi đồng ruộng mênh mông, các thị trấn tỉnh lẻ còn có thể nghe, nhưng đã tới tỉnh lỵ, đặc biệt là gần các làng đại học, âm thanh này có vẻ không tương thích với những nơi có hơi thở văn hóa nồng đậm.

Để giữ im lặng, chiếc máy kéo dừng lại trước cổng trường, mọi người bắt đầu dỡ hành lý trước sự chứng kiến của mọi người.

Ba chiếc xe đạp trong nhà đều được mang đến, Kha Mỹ Ngu, mẹ Kha và ông cụ mỗi người đẩy một chiếc, phía trước và phía sau chất đầy hành lý.

Tần Nguyên Cửu và năm anh em nhà họ Kha vác một cái túi trên vai, hai cái túi trên tay, bước đi mạnh mẽ, từ từ tiến về phía khu người nhà.

Trên đường đi đã thu hút sự chú ý của rất nhiều sinh viên.

Hôm nay là ngày đăng ký nhập học, nhiều sinh viên xách túi lớn túi nhỏ giống như bọn họ nhưng rất ít sinh viên có phụ huynh đi theo, trừ trường hợp là người bản địa.

Không chỉ có Lý Quyên Mai, một số thành viên nhà họ Lý cũng đến giúp đỡ, còn có hai vợ chồng Tống Nham Bách và Diêu Y Cần, cùng với Hàng Vũ Đồng và chị gái Hàng Vũ Lộ đến thăm cô ấy!

Kha Mỹ Ngu vui mừng, giới thiệu người hai bên cho nhau.

Trong khi mọi người đang bận rộn thu xếp thì ánh mắt của cô không ngừng đảo quanh Hàng Vũ Đồng và các anh trai mình

Hàng Vũ Đồng vốn là nhiệt tình tới giúp đỡ, cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của cô, đột nhiên nhớ tới lời hai người đã nói lúc trước, khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ bừng, ánh mắt cũng không nhịn được bay tới trên người mấy chàng trai cường tráng đẹp trai.

Quả nhiên nhà họ Kha sản sinh toàn trai xinh gái đẹp, dáng vẻ mẹ Kha và Kha Mỹ Ngu đều rất xuất sắc, đàn ông trong nhà cũng đẹp trai phong độ, mỗi người đều có nét riêng nên cực kỳ hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hàng Vũ Lộ là người từng trải, nhìn thấy em gái mình như vậy, cô ấy liền cười đầy ẩn ý, trêu ghẹo nói: "Em gái, em có thấy đàn ông nhà họ Kha rất nghị lực không? Đều xuất thân từ nông thôn, phẩm chất hẳn là chăm chỉ, bây giờ lại là sinh viên đại học, tiền đồ không giới hạn, thật sự là mọi phương diện đều rất giỏi. Em có muốn cân nhắc không?”

“Đúng lúc cha mẹ người ta cũng ở đây, nói không chừng có thể hoàn thành sớm thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-185.html.]

Nếu là trước đây, Hàng Vũ Đồng đã sớm không kiên nhẫn mà quay người đi lo công việc riêng của mình.

Cô gái này cũng là đứa con cưng trong nhà, từ trước đến nay đều luôn thẳng thắn, thích chính là thích, không thích thì không cần giả vờ làm gì.

Nhưng lần này, Hàng Vũ Đồng nghiêm túc suy nghĩ: "Chị hai, chị cũng cảm thấy bọn họ thích hợp sao?"

"Này, em thật sự cân nhắc đấy à?" Hàng Vũ Lộ sửng sốt, không khỏi nhìn kỹ những chàng trai chưa lập gia đình của nhà họ Kha.

"Dựa vào điều kiện hiện tại thì khá phù hợp, nhưng chị không biết rõ về gia đình họ, việc này liên quan đến chuyện cả đời của em, chúng ta cần phải bàn bạc kỹ hơn.”

Kha Mỹ Ngu và Vọng Đế Xuất vừa bước ra đã không biết xấu hổ ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, gặm táo do Tống Nham Bách và những người khác đưa đến, giòn, ngọt, chua, thơm mát.

Cô hơi cụp mắt xuống, vừa nghe hai chị em trò chuyện vừa suy nghĩ về vấn đề này.

Anh chị em các cô đều ở tỉnh lỵ, để lại ông bà và bố mẹ làm việc ở nông thôn, điều này khiến cô có phần không vui.

Huống chi có gia đình Kha Khánh Thư ở đây, cô càng lo lắng hơn, sợ sự cố săn b.ắ.n lần trước sẽ xảy ra lần nữa.

Vì vậy, tốt nhất trong thời gian chờ thư giới thiệu hết hiệu lực, cô nên tìm một công việc cho bố mẹ, chuyển hộ khẩu đến đây, như vậy sẽ hoàn toàn trói buộc họ.

Ông bà cũng có thể đi theo, ổn định cuộc sống.

Chỉ đến khi người thân ở trong tầm mắt cô, cô mới cảm thấy yên tâm.

Vọng Đế Xuất không nhịn được, bay đến bên cạnh Hàng Vũ Đồng, đôi mắt đậu xanh nhìn chằm chằm, cười hai tiếng: “Cô gái nhỏ xinh đẹp, toàn thân được bao phủ bởi vận khí màu hồng, là một chiếc túi may mắn. Đến nhà họ Kha là đúng, bốn tên nhóc Hạ Hoa Vạn Tuế tùy cô lựa chọn!

Sau này mấy tên nhóc Hạ Hoa Vạn Tuế sẽ có thành tựu to lớn, bỏ lỡ sẽ không có sự lựa chọn khác!"

Hàng Vũ Đồng vừa thẹn vừa giận, dậm chân chạy ra ngoài.

Các chàng trai nhà họ Kha đang bận rộn dọn dẹp đồ đạc đều chấn động, mặt đỏ bừng, cả người không được tự nhiên.

Hàng Vũ Lộ vô cùng hứng thú với con vẹt mào trắng to lớn này, "Ôi, một con vẹt thật lớn, sao có thể nói hay như vậy?"

Vọng Đế Xuất vốn là tượng đá bị người ta xem nhẹ mấy trăm năm, lại là con ch.ó hoang bị người ta mắng mỏ đánh đập mấy chục năm, sau khi bị hai người La Kinh Phong và Du Diệc Minh khế ước, tất cả những gì nó nhận được đều là những mệnh lệnh và những lời lăng mạ cao cao tại thượng.

Kể từ khi nó theo Kha Mỹ Ngu, ngày nào cũng được rất nhiều người khen ngợi.

Vọng Đế Xuất được khen ngợi mừng rỡ, giọng điệu nói chuyện bắt chước Kha Mỹ Ngu: "Bình thường thôi, chỉ đứng thứ ba cả nước thôi!"

Mẹ Kha cũng cười nói: “Lời nói của Ngu Bảo Nhi nhà chúng ta đều bị nó học rồi, thấy món gì ngon liền khen ngợi, không cho nó ăn một miếng thì trong lòng cũng không vui.”

“Thím tốt nhất, chim lại đói rồi…” Người mà Vọng Đế Xuất thích nhất ở nhà chính là mẹ Kha, một đầu bếp nấu ăn ngon.

Kha Mỹ Ngu chớp mắt, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.

Cô cười nói: “Mẹ, hôm nay mẹ hãy nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta sẽ đi mua sắm, tốt nhất là mua thêm nguyên liệu nấu ăn.

Xung quanh chúng ta đều là giảng viên và công nhân viên chức của Đại học Bách khoa tỉnh, phải tạo mối quan hệ tốt chứ?”

Bà nội và mẹ Kha đều gật đầu: “Đúng rồi đúng rồi, Ngu Bảo Nhi nhà chúng ta trưởng thành, đã có thể nghĩ đến chuyện này.

Từ nay trở đi, đi đến đâu cũng phải quan hệ tốt với hàng xóm. Tục ngữ có câu, bà con xa không bằng láng giềng gần, nếu có chuyện gì xảy ra, hàng xóm sẽ giúp đỡ lẫn nhau.”

Đúng lúc mọi người đã thu dọn khá tốt, vô cùng náo nhiệt cùng nhau đi ăn cơm.

Loading...