Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 169
Cập nhật lúc: 2024-10-31 20:52:10
Lượt xem: 46
Kha Mỹ Ngu cười lạnh, đổi một cốc trà sữa đậu nành phủ sữa phô mai cô yêu thích nhất từ cửa hàng hệ thống, mở nắp, không ném vào trạm trung chuyển rác hệ thống mà thuận tay ném lên bàn.
Vọng Đế Xuất không hề cảm thấy xấu hổ, đi tới, vươn đầu lưỡi l.i.ế.m liếm, sau đó đứng nguyên tại chỗ, ngơ ngác nhìn Kha Mỹ Ngu.
Sau đó nheo mắt cẩn thận nhấm nháp, vẫn kinh ngạc như lần đầu tiên nếm thử, sao trên đời này lại có thứ đồ uống ngon như vậy?
Nó hận không thể tắm trong trà sữa, không uống đến khi hài lòng thì tuyệt đối không rời đi.
Lần này không cần Kha Mỹ Ngu nói gì nữa, Vọng Đế Xuất ngoan ngoãn nhúng móng vuốt vào mực, bắt đầu vẽ loạn lên giấy.
"Người nọ ở Xuyên Địa, là hậu duệ của quỷ tộc, bí pháp trong nhà cực kì âm ngoan ác độc, giỏi nhất là thuật khống thi (điều khiển xác chết). Những t.h.i t.h.ể được khống chế có độ tương tự rất cao với người sống, cho dù cô mặt đối mặt vai sát vai với bọn chúng, cũng không chắc có thể phát hiện ra điều bất thường.”
Kha Mỹ Ngu rất muốn bịt tai lại, muốn coi như mình chưa nghe thấy gì, sao bây giờ lại xuất hiện Quỷ tộc nữa vậy?
Vọng Đế Xuất không để ý đến cảm xúc của cô, vì cốc đồ uống không rõ là gì kia, nó cũng liều mạng, vùi đầu viết lách.
Vọng Đế Xuất gần như đã chứng kiến sự hưng thịnh và suy tàn của một triều đại, nó biết rõ từng vị hoàng đế của nhà Thanh, có thể kể chi tiết những chuyện nhỏ nhặt của họ, có thể nói nó cũng chịu ảnh hưởng sâu sắc từ những vị hoàng đế này.
Dù chỉ dùng móng vuốt để viết nhưng vẫn nét ngang nét dọc rất có khí phách, vô cùng xinh đẹp và phóng khoáng!
“Lúc đó nhà Thanh diệt vong, ta sợ trời trừng phạt nên chạy vào sách cổ đến nỗi lưu lạc dân gian, bỏ lỡ tin tức lục giới đóng cửa.
Sau đó, vì một cái màn thầu mà ta bán mình cho La Kinh Phong, bị hắn ta sai đi hấp thụ số mệnh của người khác, nâng số mệnh của hắn ta từ sao chổi lên mệnh cá chép!
Du Diệc Minh may mắn, trở thành đệ tử của La Kinh Phong. Số mệnh của La Kinh Phong đã là tốt nhất, không còn chỗ để cải thiện, vì vậy hắn ta để ta hỗ trợ Du Diệc Minh, giúp anh ta thay đổi vận mệnh.
Thủ đoạn của Quỷ tộc vô số, những ngày tháng ta ở bên cạnh La Kinh Phong, cũng biết được không ít kiến thức."
Lại nói, tuy nó là thần thú, có thể đáng yêu cũng có thể hung dữ, có thể không sợ hãi chiến đấu với rồng, khiến hổ sói phải quỳ lạy, nhưng nó ngày đêm ở bên hoàng đế, đã nghe đến những câu chuyện ma quỷ được nhiều cung nữ thái giám kể đi kể lại.
Mặc dù sức chiến đấu của nó rất hung hãn, nhưng nó cũng rất nhát gan...
“Cô gái nhỏ, số mệnh của nhà họ Quý không chỉ đến với Du Diệc Minh, mà các đệ tử khác của La Kinh Phong cũng có phần. Nhà họ Quý là một gia tộc tích thiện có vận mệnh tốt, có thể hơn hàng nghìn người bình thường."
Kha Mỹ Ngu cười lạnh: "Nói trắng ra, mày chính là một con thú công cụ, liệu số mệnh của nhà họ Quý có thể trả lại không?
Mày là một thần thú, không chuyên tâm giám sát Hoàng Thượng, làm nhà Thanh diệt vong, khiến hàng triệu dân chúng phải chịu đau khổ vì chiến tranh và thiên tai hàng trăm năm! Vì mày mà biết bao sinh mạng vô tội chưa kịp nhìn thấy thế giới đầy màu sắc này, chưa được nếm thử thức ăn mang lại niềm vui cho người ta.
Thay vì chuộc tội, mày lại trở thành nanh vuốt của kẻ ác, ra tay với người dân, trong đó có mấy trăm năm tích thiện của nhà họ Quý.
Chẳng lẽ lương tâm mày không cắn rứt sao?
Mày có xứng đáng với danh hiệu thần thú của bản thân không?
Mày còn cảm thấy oan ức? Bất kỳ con ch.ó con mèo trên đường nào bị bắt thành thần thú đều có thể làm tốt hơn mày!”
Vọng Đế Xuất bị Kha Mỹ Ngu nói liền sửng sốt, dần dần mở mắt ra, xấu hổ co rúm lại thành một quả bóng, thân thể nhỏ bé run rẩy.
Kha Mỹ Ngu không khỏi suy ngẫm, giọng điệu vừa rồi của cô có gay gắt không?
Hay cô nói hơi quá?
Thật ra, Vọng Đế Xuất là thần thú, nó cũng có những nỗi khổ riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-169.html.]
Nhưng Vọng Đế Xuất vẽ đường cho hươu chạy là sự thật, chưa nói đến sự tàn nhẫn, thực tế nó còn hi hi ha ha không để trong lòng.
Kha Mỹ Ngu tiếp tục: "Nói đi, mày định bù đắp lỗi lầm của mình như thế nào?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Vọng Đế Xuất dùng móng vuốt di chuyển một khoảng nhỏ, đôi mắt đen tràn đầy cẩn thận, cúi đầu nhẹ nhàng rên rỉ, như muốn hỏi cô phải làm sao.
Kha Mỹ Ngu nắm cằm, đột nhiên nhớ tới một việc, “Thời điểm mày bị La Kinh Phong đưa cho Du Diệc Minh, có khế ước lần nữa không?
Theo lý thuyết, loại khế ước thú này cực kỳ bá đạo, đồng thời cũng có nhiều hạn chế, bao gồm cả việc mày không thể rời khỏi chủ nhân quá xa hoặc quá lâu.”
Vọng Đế Xuất buông móng vuốt xuống, đáng yêu nghiêng đầu, hai mắt bỗng nhiên sáng lên, liên tục gật đầu, móng vuốt vội vàng nhúng mực viết: “Có, La Kinh Phong vẽ phù văn trên mặt đất, sau đó làm nghi thức cho ba người bọn ta.”
“Vậy mày có cảm giác gì không?” Kha Mỹ Ngu có chút khẩn trương hỏi: "So với khi mày khế ước với La Kinh Phong thì có gì khác biệt không?"
Vọng Đế Xuất viết tiếp: "Khi khế ước với La Kinh Phong, ta có cảm giác như hắn ta chính là người đã sinh ra ta, ta hoàn toàn tin tưởng và yêu thích hắn ta, muốn làm bất cứ điều gì cho hắn.
Tuy nhiên, sau nghi thức kia, ta với cả hắn ta hay Du Diệc Minh đều vô cùng thân thiết.”
Kha Mỹ Ngu hơi nheo mắt, xác nhận nhiều chi tiết với Vọng Đế Xuất, sau đó cô nhịn không được búng ngón tay, "Chờ ta trở về chuẩn bị đồ vật, đêm mai chúng ta gặp lại nhau ở đây, đúng rồi, nhớ đừng làm Du Diệc Minh sinh nghi với mày, đồng thời bám theo đến đây.
Có một số điều ta cần phải xác minh!”
Vọng Đế Xuất khó hiểu lắc đầu hai lần, nó không muốn hiểu nên dứt khoát không nghĩ nữa, gật đầu tỏ vẻ nhất định sẽ làm được.
Sau đó, nó nhe răng cười toe toét, đẩy nắp trà sữa về phía Kha Mỹ Ngu, vẫy đuôi mạnh mẽ.
Nó còn cường điệu kêu lên kỳ quá: “Cha, cha..." gần như gom đủ hai âm điệu!
Kha Mỹ Ngu tức giận vỗ vào đầu nó, "Mày đó, nếu không phải mày gặp tao, sớm muộn gì cũng phải chịu tổn thất lớn.
Mày đã phạm quá nhiều tội lỗi, sau này cứ an phận mà chuộc tội đi."
Vọng Đế Xuất liên tục gật đầu, có ăn thì cái gì cũng dễ dàng.
Kha Mỹ Ngu đau lòng đổi một cốc trà sữa khác, rót ra hai cốc nhỏ, một người một thú nheo mắt hưởng thụ.
Trở lại nhà họ Quý, Kha Mỹ Ngu lục lại tất cả những bản thảo mà cô đã thu thập được ban ngày.
Số lượng chữ trong một cuốn sách cổ không quá nhiều, không thể so sánh với những cuốn sách sau này được in dày đặc những ký tự nhỏ, nhưng ở đây lại chứa đầy những thông tin thiết thực.
Trí nhớ cô tốt, đọc một lần là không quên, nên có thể lật sách xem nhanh chóng.
Chú Quý đã sửa sang lại cả một bộ bản thảo của nhà họ Quý cho cô, không chỉ có sách y khoa.
Để đảm bảo gia tộc có thể truyền thừa thuận lợi, nhà họ Quý đã sưu tầm rất nhiều loại sách, mỗi cuốn đều đứng đầu trong ngành, cố gắng có thể tìm được biện pháp giải quyết.
Vậy mà Kha Mỹ Ngu đã tìm được một số cuốn sách về bùa chú trong đó!
Đương nhiên, nội dung cũng cổ thuật, quỷ thuật,.. v.v.
Cô nghĩ, La Kinh Phong hẳn là người bình thường, chỉ vì gia tộc cường đại, có thể truyền thừa hàng trăm thậm chí hàng nghìn năm.
Thế giới rộng lớn, nhất định còn có những gia tộc tương tự khác, như vậy với năng lực của nhà họ Quý, bọn họ hẳn có thể thu thập được một phần.
Số phận cá chép nhỏ của Kha Mỹ Ngu lại có tác dụng ở thời khắc quan trọng.
Quả nhiên cô đã tìm thấy sách về khế ước đúng như mong đợi.