Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-10-31 11:29:16
Lượt xem: 56
Nhưng mà ý nghĩ này vừa nảy lên, cô đã khẽ cười, giúp Tần Nguyên Cửu sửa sang lại cổ áo, phủi bụi trên vai anh, dùng giọng điệu õng ẹo nói: “Ôi chao, anh Cửu, anh nói gì thế, bao nhiêu người nghe đây này. Những lời này chúng ta về nhà hẵng nói, về nhà rồi anh lại nói nha!”
Khóe miệng Tần Nguyên Cửu giật giật, cô lại phát điên rồi, lẽ nào cô không nghe ra bản thân anh đang thật lòng thật dạ sao?
Tả Nghệ Hàm tức tối, cô ta cảm thấy mình bị hai vợ chồng nhà này làm nhục nên duỗi tay chỉ giữa không trung: “Được, các người được lắm.
Đồng chí Tần, tôi cho anh cơ hội cuối cùng, anh vẫn chọn cô ta sao? Anh nghĩ cho kỹ rồi hẵng nói, nếu không đợi khi các người không lên đại học được, hoặc là vất vả học hai năm xong mới phát hiện ra không tốt nghiệp được, lại còn phải bù hết tất cả trợ cấp lúc trước vào thì đừng có mà tới khóc cầu xin tôi.”
Kha Mỹ Ngu kinh ngạc trợn tròn mắt: “Hả, nghiêm trọng thế sao?”
Bà Tả vội bịt miệng con gái lại, cười gượng nói: “Sao có thể chứ, bây giờ là Hạ Hoa mới, ông Tả chỉ là chủ nhiệm bưu điện thôi, sao có thể quản chuyện của đại học Bách khoa trên tỉnh?
Vân Mộng Hạ Vũ
Con bé này tức đến mụ mị rồi, lời gì cũng dám nói ra.”
Tả Nghệ Hàm rên rỉ.
Bà Tả cúi đầu nhìn cô ta bằng ánh mắt đợi sau này trả đũa.
Có lẽ hai người không ít lần phối hợp thế này, Tả Nghệ Hàm nhanh chóng bắt được ý bà ta, cô ta hoàn toàn bình tĩnh lại, quay về dáng vẻ kiêu ngạo, xinh đẹp, yên tĩnh như công chúa.
Kha Mỹ Ngu cũng giận, sao cướp đàn ông mà lại lý lẽ hùng hồn thế nhỉ?
Cô đánh giá Tả Nghệ Hàm sau đó ánh mắt lập tức trở nên quái lạ, nhìn bụng Tả Nghệ Hàm rồi lại nhìn người đàn ông bên cạnh đầy thương hại.
Bà Tả lặng lẽ chắn con gái phía sau người mình.
Bà ta đã dám nhờ bà cô răng vàng thay con gái mình cưỡng chế ghép đôi với Tần Nguyên Cửu, đương nhiên bà ta cũng đã tìm hiểu về nhà họ Kha, cũng đã nghe qua tin tức Kha Mỹ Ngu được công nhận là phúc bảo.
Dù cho người Hạ Hoa tôn sùng khoa học kỹ thuật nhưng những tư tưởng mu muội tổ tiên còn để lại vẫn chiếm phần quan trọng.
Phần lớn mọi người vẫn tin vào may mắn, phong thủy, số mệnh,... Ví dụ như lúc xây nhà, cửa lớn nhất định không thể nằm đối diện cửa phòng, hoặc là phải làm tường ảnh bích, nếu không thì phải đặt cây xanh chiêu tài đón lộc!
Hoặc vào những ngày quan trọng, họ sẽ lật lịch vạn niên ra, chọn ngày lành tháng tốt…
Vì thế bà ta cảm thấy Kha Mỹ Ngu hơi tà môn, cái nhìn đầy kỳ quái này khiến bà ta cảnh giác theo bản năng, bà ta định khi về sẽ nói chuyện tử tế với con gái, xem xem có thể đổi người khác không.
Kha Mỹ Ngu không muốn làm lớn chuyện trong hôn lễ của anh trai nên tạm thời không truy cứu chuyện Tả Nghệ Hàm thèm muốn người đàn ông của mình nữa.
Hôn lễ được tổ chức rất đơn giản, người chủ hôn lấy giấy đăng ký kết hôn của Kha Nguyên Đại và Lý Quyên Mai ra đọc một lần, tuyên thệ họ trở thành vợ chồng hợp pháp rồi lại để họ tiến hành đọc lời thề trước ảnh chủ tịch Mao, sao đó cúi người trước cha mẹ hai bên, người làm mai, bạn bè thân thích...
Sau khi làm lễ xong, Lý Quyên Mai được đám con gái vây quanh đưa vào phòng tân hôn.
“Trời đất ơi, căn phòng này được trang trí đẹp thật đấy.” Có người không nhịn được reo lên.
Nhìn bề ngoài cuộc sống của những người thành phố rất vinh quang nhưng ngoại trừ được cung cấp đồ ăn, hàng tháng nhận lương, làm việc nhàn nhã ra thì các phương diện khác đều không sánh được với người nông thôn.
Chỉ nhìn sân nhà rộng rãi này thôi cũng đủ để đám người chen chúc trong căn phòng rộng hai, ba chục mét vuông ngưỡng mộ, ghen tị không thôi rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-139.html.]
Nhà họ Kha được thu dọn sạch sẽ, ngăn nắp hơn những căn nhà ở nông thôn khác, có phong cách như homestay của người đời sau, có thể gợi lên suy nghĩ tạm thời ẩn cư, dừng chân nghỉ ngơi của mọi người.
Phòng tân hôn lại càng rộng rãi, rực rỡ, sạch sẽ, lại còn kèm theo một chút mới mẻ và lãng mạn đã khiến mấy cô bạn thân đi cùng Lý Quyên Mai ngưỡng mộ không thôi, họ nhao nhao nói sau này cũng cắt chút vải, xẻ mấy miếng gỗ, trang trí cho căn phòng nhỏ của mình.
Nhìn dáng vẻ căn phòng xong, họ đều cảm thấy mình có được nơi làm bản thân khôi phục lại niềm vui trong những ngày tháng bình thản.
Lý Quyên Mai cũng thích lắm, mặt cô ấy ửng hồng, trong lòng hiểu rõ đây chắc chắn là công lao của cô em chồng.
Cảnh Tiểu Thanh phía sau đám người cười lạnh: “Tôi nói này Tiểu Lạc, Mỹ Bình, mấy cô nịnh bợ người ta như thế được ích lợi gì sao?
Đúng thế, tôi thừa nhận căn phòng này được trang trí tạm chấp nhận được nhưng dù sao thì đây cũng là nhà ở nông thôn, hai vợ chồng Lý Quyên Mai có thể ở được mấy ngày? Nói trắng ra bọn họ không có nhà trong thành phố.
Đến lúc đó hai vợ chồng sống thế nào được, còn không phải dựa vào nhà mẹ nâng đỡ sao? Dã tâm của người nhà họ Kha cũng lớn thật, làm gì có nông dân nào giống bọn họ, không coi trọng con cháu, chỉ nhìn tiền đồ? Kha Nguyên Đại có khác gì đến nhà họ Lý ở rể không?
Hơn nữa, người đàn ông không muốn sinh con với phụ nữ thì sớm muộn gì cũng chạy mất.”
Mấy âm thanh tạp nham khác đột nhiên im bặt, chỉ có lời nói chói tai, khắc nghiệt của cô ta.
“Này, các cô nhìn tôi làm gì? Lẽ nào tôi nói không đúng sao?
Lúc nào các cô cũng nói cô ấy được gả cho người tốt, đấy chẳng qua là các cô không đặt mình vào vị trí của cô ấy thôi, nếu như đổi cho các cô thành cô ấy, ai sẽ vui vẻ đây?”
Lý Quyên Mai khẽ cười: “Cảnh Tiểu Thanh, cô ghen tị với tôi thì cứ nói thẳng ra đi, cần gì phải vòng vo tam quốc rồi bới móc tôi với đối tượng của tôi.
Điều kiện gia đình của đối tượng tôi đúng là không tốt lắm nhưng người nhà anh ấy thiện lương, hào phóng, sẽ không để tôi chịu ấm ức. Hơn nữa đồng chí Kha Nguyên Đại là một đồng chí tốt và rất có chí tiến thủ, chúng tôi có thể dựa vào sự cố gắng của bản thân đi lên từ bàn tay trắng, không dựa vào sự giúp đỡ của cha mẹ, can đảm này cô có không?
Sau này đồng chí Kha Nguyên Đại là sinh viên Học viện Tàu ngầm Hải quân, đối tượng của cô mới là người ở rể, còn là người ở rể đến từ nông thôn phải không nhỉ?”
Cảnh Tiểu Thanh tức đến đỏ mặt, sự đố kị trong lòng cô ta bị Lý Quyên Mai chỉ ra rõ ràng.
Cô ta vốn tưởng rằng mình có được người tốt nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ cao to, anh tuấn của Kha Nguyên Đại và cả thái độ hào phóng của người nhà họ Kha.
Cô ta lập tức nảy ra ác cảm và ghét bỏ Phan Phú Quý.
Nhưng thời buổi này vẫn rất hà khắc với phụ nữ, người của cả xưởng đều biết cô ta đang tìm hiểu Phan Phú Quý, cô ta không còn đường lui nữa rồi!
“Dù sao thì, dù sao thì người đàn ông không mong cô sinh con chính là người không thực sự muốn chung sống cả đời với cô! Cô cứ chờ mà xe...”
Kha Mỹ Ngu đột nhiên xông vào, đẩy người kia loạng choạng, khiến lời nói cô ta cũng chưa được trọn vẹn.
“Ôi, xin lỗi nhé.” Kha Mỹ Ngu cười không có ý tốt, sau đó cô xắn tay áo, giận đùng đùng hỏi Lý Quyên Mai: “Chị dâu, vừa nãy sao em lại nghe thấy có người nói chị sẽ không hạnh phúc trong ngày vui này thế?
Chuyện xui xẻo này là người thất đức nào làm?”
Cô liếc nhìn một vòng rồi gào lên: “Anh ơi!”
Cô vừa dứt lời, một đám người đồng loạt hớt hải chạy tới như đang huấn luyện trong quân đội: “Sao thế em gái, ai bắt nạt em hả?”
Đi đầu là Kha Nguyên Hạ hùng hùng hổ hổ, anh ấy cũng xắn tay áo lên.
Phía sau là năm chàng trai mà trong mắt phụ nữ họ đều là kẻ khó chung đụng, cuối cùng là Tần Nguyên Cửu đang đút tay trong túi áo hóng hớt.