Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 107
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:14:26
Lượt xem: 50
Lý Quyên Mai thấy Kha Nguyên Đại thân hình cao to cường tráng đang cúi người trước bếp lò, anh ấy mặc tạp dề màu lam, tay cầm muôi sắt xào nấu.
Người ta nói con gái chăm chỉ đều xinh đẹp, đàn ông vì người khác mà tình nguyện xuống bếp nấu cơm cũng không hề kém cạnh.
Ngửi thấy mùi thức ăn hấp dẫn tỏa khắp căn phòng, ít nhất lúc này khuôn mặt của Lý Quyên Mai có tính háu ăn cũng nóng lên, cô ấy nhìn người kia không rời mắt.
Kha Nguyên Đại nấu cơm thật chứ không làm màu.
Anh ấy điều khiển hai nồi một lúc, lại còn chú ý đến củi lửa, rau dưa được thái với kích cỡ đều nhau, nêm nếm gia vị cũng rất có trật tự, giống như đây là trận địa của anh ấy, tất cả mọi thứ đều theo ý anh ấy.
Anh ấy quay đầu, thấy hai cô gái nhỏ nhìn mình chăm chú, khuôn mặt lạnh lùng đột nhiên hiện ý cười, anh ấy khiêm tốn nói với Lý Quyên Mai: “Thôi chết, đồng chí Tiểu Lý, hôm nay tôi bận ngập đầu, quên mất không đi lấy hộp cơm.”
Cô ấy hoảng loạn né tránh ánh mắt anh ấy rồi cười nói: “Chúng tôi tan làm sớm, đến đây một chuyến coi như tập thể dục, đường cũng không xa.”
“Vậy được, cô với em gái tôi về phòng chơi trước đi, ở đây nhiều khói dầu, đợi lát nữa ăn cơm xong, tôi lại, tôi lại tiễn cô.”
Ánh mắt Kha Mỹ Ngu không ngừng đảo qua đảo lại giữa hai người kia.
Con gái trưởng thành tương đối sớm, vừa hay nghĩ ngợi lại vừa tinh tế, bình thường ngoài cha với anh ra rất ít khi tiếp xúc với đàn ông khác.
Lý Quyên Mai là nhân viên bán hàng, còn có cơ hội gặp gỡ người khác giới nhưng cô ấy lại nghiêm túc, có trách nhiệm với công việc, thái độ đúng mực, rất ít khi rung động.
Có lẽ là dưới thôn cũng hiếm khi gặp phải người khiến cho bản thân có suy nghĩ khác.
Thấy nhiều người thật thà chất phác, vẻ ngoài Kha Nguyên Đại đẹp không thua kém gì người trong thành phố, lại thêm tư thái oai phong, bá đạo, vô cùng xuất chúng.
Hơn nữa anh ấy là sinh viên đại học của tỉnh, lại còn biết làm việc nhà.
Nhưng còn anh cả, Kha Mỹ Ngu thấy hơi nhức đầu, cái dáng vẻ ngốc nghếch kia vừa nhìn là biết còn chưa hiểu thông suốt, anh ấy thực sự đối xử với Lý Quyên Mai như em gái rồi.
Cô kéo Lý Quyên Mai vào phòng chơi rồi dùng ánh mắt ra hiệu cho bà nội.
Bà nội lập tức hiểu ý, bà ấy thở dài rồi vào bếp.
“Bà nội sao thế ạ, ai làm bà giận đấy?” Kha Nguyên Đại vừa nấu cơm, vừa hiếu kỳ hỏi.
“Còn ai vào đây nữa, đương nhiên là mấy thằng cháu trai không biết tranh giành rồi.” Bà nội trợn mắt: “Cháu xem xem người chơi cùng cháu còn mấy người vẫn lông bông không?”
“Mẹ cháu vì chuyện này mà tức đến ốm người bao nhiêu lần rồi? Nông thôn chúng ta không so được với người trong thành phố, đàn ông thành phố phải coi trọng gì mà lập nghiệp, nhưng trong thôn ta lớn như này rồi mà chưa kết hôn, người ta sẽ nói các cháu có tật gì đó, nói chúng ta kén cá chọn canh.”
Kha Nguyên Đại không cười nữa, anh ấy lắc đầu: “Bà nội, đã là thời buổi nào rồi.”
“Anh em bọn cháu sắp lên tỉnh học, làm gì có tâm trạng tìm đối tượng. Đợi tốt nghiệp xong, được phân công công việc rồi cháy sẽ tìm cho bà một cô cháu dâu người thành phố, được không nào?”
Bà cụ kinh ngạc nhìn anh ấy: “Cái gì, cháu còn biết tìm vợ sao? Bà còn tưởng cháu định ôm mấy người anh em mình sống qua ngày.”
Mặt Kha Nguyên Đại sầm lại: “Bà nội, mặc dù sinh vật như con gái vừa phiền phức lại mong manh nhưng nuôi một người trong nhà để cưng chiều cũng được, cháu chưa lập dị đến mức muốn lông bông cả đời!”
Lời này vừa hay bị Kha Mỹ Ngu và Lý Quyên Mai đi qua lấy bánh nghe thấy.
Lông mi cong dài của Lý Quyên Mai khẽ run lên, khóe môi nhếch lên độ cong rất nhẹ.
Về phòng, Kha Mỹ Ngu chống cằm, ngả người ra trước: “Chị Mai Tử nóng lắm ạ, sao mặt chị đỏ thế?”
Vừa mới dứt lời, mặt Lý Quyên Mai lại càng đỏ hơn, cô ấy lắp bắp: “Ừ, ừm, đi một quãng đường, khá mệt.”
Nói xong, cô ấy còn nghiêm trang gật đầu vì lý do này.
Kha Mỹ Ngu tiếp tục chống cằm: “Haiz, em ngưỡng mộ chị Mai Tử có cô chị chồng dễ chung sống lắm.”
“Từ xưa đến nay, vấn đề giữa chị dâu, em chồng luôn sánh ngang với vấn đề giữa mẹ chồng, nàng dâu, em có đến năm anh trai, ai đến cứu bé đây?”
Lý Quyên Mai cúi đầu thấp hơn, lí nhí nói: “Ngu Bảo Nhi, sau này anh trai em lên tỉnh học, ai cũng có tiền đồ, chắc chắn có thể tìm được đối tượng không tệ.”
“Tìm vợ thì liên quan gì đến học vấn? Chẳng phải người nào học nhiều cũng hiền huệ, cũng không phải người ít học thì không biết hiếu thảo với mẹ chồng.
Yêu cầu về chị dâu tương lai của nhà em đơn giản lắm, không được ghét em, phải đối xử tốt với anh trai em là được.”
Lý Quyên Mai không nhịn được cười khúc khích: “Ngu Bảo Nhi tốt thế này, sao lại có người ghét em chứ?”
Kha Mỹ Ngu lắc đầu: “Em ăn nhiều, ăn còn giỏi hơn các anh trai em, lỡ đâu em đến nhà anh trai làm khách, ăn nhiều đến mức chị dâu tức tái mặt thì sao.”
Lý Quyên Mai lại bị chọc cười phá lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-107.html.]
“Sau này mỗi lần Ngu Bảo Nhi đến nhà chị, chị đảm bảo sẽ chuẩn bị đồ ăn thật ngon.” Lý Quyên Mai cười nói: “Sức ăn của chị hơi ít, nhưng chị rất hâm mộ những người ăn nhiều mà không tăng cân.”
“Em không muốn đâu, em muốn đến nhà anh em cơ.” Kha Mỹ Ngu cong môi, đột nhiên cô đảo mắt, cô cúi người khẽ hỏi: “Chị Mai Tử, chị làm chị dâu em nhá?”
Kha Mỹ Ngu tính tình hấp tấp, không thích vòng vo, cô không nhịn được mà dứt khoát đi thẳng vào vấn đề!
Lý Quyên Mai run rẩy, mặt cô ấy đỏ chót, nói lí nhí như muỗi kêu vo ve: “Ngu Bảo Nhi, em thật xấu xa, em nói cái gì vậy hả!”
Kha Mỹ Ngu mỉm cười, nghiêm túc nói: “Chị Mai Tử, em nói thật mà. Chị nhìn chị và anh em xem, nam chưa dựng vợ gái chưa gả chồng, ngoại hình ưa nhìn, có bằng cấp, tính tình cũng tốt.
Chỉ là địa vị họ Kha nhà em không bằng nhà họ Lý, nhưng em tin chắc chắn sau khi tốt nghiệp các anh của em sẽ có công việc, cuộc sống gia đình sẽ thay đổi hoàn toàn.
Em cảm thấy việc kết hôn nhất định phải tìm một người mà mình có thể giao phó hạnh phúc cả đời, hai người nương tựa nhau đến già, em khẳng định đây là chuyện tình lãng mạn mà bình yên hạnh phúc. Chị cảm thấy thế nào ạ?”
Lý Quyên Mai nghịch góc áo, nói: “Chị, hôn nhân là chuyện cả đời, chị cũng không biết nên chọn người như thế nào.
Nhưng mà Ngu Bảo Nhi này, sao lúc trước em lại quyết định lấy đồng chí Tần thế? Chị thấy anh ấy đối xử với em rất tốt, mỗi lần chị gặp em, chị luôn cảm thấy em như là một mặt trời nhỏ, cả người tràn đầy hạnh phúc và vui vẻ, khiến người khác không thể không tới gần!”
Kha Mỹ Ngu lầm bầm nói: “Em nói rồi mà, hồi trước chính em là người cứu Tần Nguyên Cửu, do việc đó mà anh ấy chỉ muốn cưới em. Em không thể làm lỡ dở tuổi trẻ tươi đẹp của một trụ cột quốc gia, phải không?
Như vậy là tiến tới thôi. Dù sao giữa nam và nữ cũng chỉ có bấy nhiêu chuyện, nhân phẩm tốt, lạc quan, có chí tiến thủ trong cuộc sống và công việc, trong nhà không chuyện với bà con thân thích tạp nham, hai bên xấp xỉ nhau có thể cùng sánh bước mà?
Hai người gặp nhau quen biết là duyên phận, không ai có thể cam đoan cả đời vợ chồng hoà thuận, chắc chắn sẽ có xích mích, mài mòn góc cạnh trên người đối phương xong thì cuộc đời cũng kết thúc.”
Lý Quyên Mai kinh ngạc nhìn cô: “Nghe em nói chuyện như thể em đã trải qua rất nhiều chuyện vậy.”
“Chị Mai Tử à, đông người lắm chuyện thị phi. Ở thôn chúng em, thường xuyên xảy ra những cuộc chiến giữa mẹ chồng và con dâu, vợ chồng cãi vã, càng xem nhiều thì càng thấu hiểu.” Kha Mỹ Ngu nhướng mày cười nói.
"Em cũng không thích nói vòng vo, chị em chúng mình đang lén lút nói chuyện với nhau. Chị Mai Tử, sao chị không kiểm tra anh của em đi? Nếu chị thấy mọi phương diện trên người anh em đều ổn, có thể từng bước tìm hiểu, chúng mình trao đổi với người lớn, làm theo đúng thủ tục.”
Lý Quyên Mai ngoắc ngón tay, ngượng ngùng, nhưng cô ấy không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình và nghĩ về chuyện của hai người họ.
Cô ấy luôn cảm thấy hẹn hò và kết hôn không liên quan gì đến mình, giống như cô ấy sẽ sống như thế này đến hết cuộc đời.
Cô ấy cảm thấy thật khó để tưởng tượng việc kết hôn sẽ như thế nào, sẽ cùng một người đàn ông thế nào lập gia đình, có lẽ là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, có thể gánh vác chuyện gia đình, đối xử tốt với cô ấy, bảo vệ cô ấy.
Hiện tại, tất cả những điều này đều phù hợp với Kha Nguyên Đại…
Lý Quyên Mai cũng là một cô gái rất thực tế, nhưng điều này cũng không mâu thuẫn với việc cô ấy yêu sự lãng mạn, trước khi chính thức đến với ai đó, cô ấy sẽ xem xét gia đình của đối phương đầu tiên, cô ấy không yêu cầu môn đăng hộ đối, nhưng cũng không thể là kẻ bất tài, hay có người thân có thể chửi bới khắp phố.
Người nhà họ Kha nhiệt tình, hào phóng, không lợi dụng người khác, đối xử tốt với họ thì họ cũng đối xử thật lòng thật dạ. Ngoài ra đại gia đình của họ cũng vô cùng náo nhiệt, nhà bác cả, nhà bác ba và nhà lão tứ đều không có ngăn cách.
Bà nội Kha, mẹ Kha và Ngu Bảo Nhi chung sống với nhau rất hoà thuận, nếu trở thành người một nhà, có vẻ rất thú vị, nhưng…
Cô ấy mím môi, nói: “Ngu Bảo Nhi, em đừng trêu chị. Chị, chị thấy anh cả Kha một lòng muốn hoàn thành việc học, không có tâm tư với chuyện này.
Hơn nữa anh ấy còn là sinh viên của trường đại học trọng điểm trên tỉnh, tìm cô gái tốt nào trên thành phố mà chẳng được? Chị chỉ là nhân viên bán hàng cấp ba của một hợp tác xã cung ứng và tiếp thị ở nông thôn. Chị e rằng…”
Kha Mỹ Ngu liên tục lắc đầu: “Chị Mai Tử, chị đừng nói như vậy. Anh của em chưa từng qua lại với cô gái nào ở ngoài, chưa biết nghĩ đến tìm vợ đâu.
Chuyện này chị không phải bận tâm, có bà em, mẹ em với em để mắt tới, anh ấy không dám có suy nghĩ đó đâu.
Vả lại chị Mai Tử có gì không tốt chứ?”
Lý Quyên Mai không tin tưởng nói: “Không, không phải các đồng chí nam rất hay suy nghĩ chuyện này sao?
Hơn nữa, đây là anh ấy tìm đối tượng mà.”
Kha Mỹ Ngu cười nói: “Chị Mai Tử, chị nói cho em biết là có được hay không thôi, nếu được chị cùng em đi xem ý kiến của anh trai em. Dù sao cũng không có người ngoài, không sợ bị người khác nói ra nói vào.”
Lý Quyên Mai khẽ cắn môi, cô ấy lại nghĩ đến trường mà Kha Nguyên Đại đăng kí, khi anh ấy ra trường sẽ trở thành sĩ quan hải quân. Làm gì có cô gái nào không muốn là vợ của quân nhân?
Vân Mộng Hạ Vũ
“Được rồi, Ngu Bảo Nhi của chúng ta nói đúng, nếu anh của em không đồng ý thì em không được nhắc chuyện này nữa nhé.”
Dũng khí của phụ nữ chỉ dùng vào lúc này.
Kha Mỹ Ngu gật đầu lia lịa, kéo Lý Quyên Mai ra cửa, sắp xếp người ở cửa rồi nghênh ngang bước vào lấy đồ ăn.
“Đói rồi à? Đồ ăn đến ngay đây, sao chỉ có mình em, không ở cùng đồng chí Lý nữa sao?” Kha Nguyên Đại cười đưa bát đũa ra để em gái tự gắp ăn trước.
Kha Mỹ Ngu ầm ừ gặm thịt sườn.
Sườn heo hầm trên củi lửa, thịt mềm, mặn mặn thơm thơm, được bọc trong một lớp bột khoai tây mềm, có mùi thơm êm dịu đặc trưng của nấm rừng. "Ngon quá! Tay nghề anh được lắm nha!"
Kha Nguyên Đại hừ một tiếng: “Nấu ăn có gì khó đâu, chỉ cần những nguyên liệu này, nhớ kỹ các bước, nắm vững tỉ lệ gia vị, kiểm soát nhiệt độ và kiên nhẫn, ai cũng có thể làm được món ngon.”