Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 106
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:14:25
Lượt xem: 49
Bọn chúng ngoan ngoãn xếp hàng dài, hai đứa nhỏ trong lòng bà nội Kha cũng giãy giụa đòi xuống.
“Bà nội, bà đi nhào bột hấp màn thầu nhé, người nhà bọn nhỏ đi đào kênh, chúng ta cũng không thể để lũ trẻ nhịn đói ở nhà được. Lấy bột mì mà xã cung cấp, làm màn thầu ba bột cỡ nhỏ, kích thước tầm bằng nắm tay bọn nhóc, cho mỗi đứa một cái.” Kha Mỹ Ngu cười nói với bà cụ.
“Sữa bột chỗ cháu còn nhiều lắm, cho chúng uống để bổ sung dinh dưỡng.”
Bà cụ đáp lời, thả đứa bé xuống, thấy chúng tìm được anh, chị mình rồi bà mới xuống bếp, bắt đầu nhào bột hấp màn thầu.
Sáng sớm hôm nay Hoàng đại tiên lại đưa một sọt trứng gà, một sọt thịt tươi tới, bà cụ đang dư dả nên vui vẻ làm đồ ngon cho tụi nhỏ.
Đám nhóc ba tuổi ăn hết bao nhiêu đâu.
Kha Mỹ Ngu rửa sạch mặt mũi tay chân cho tụi nhỏ xong, cô có thể nhìn ra màu sắc khác nhau giữa mặt với cổ của chúng.
Nhìn những cái cổ lem luốc kia, Kha Mỹ Ngu lại thấy đau lòng, cô biết hôm nay bản thân phải làm gì rồi.
Đám trẻ được rửa ráy sạch sẽ đều xinh xắn hơn nhiều, từng đôi mắt sáng long lanh nhìn Kha Mỹ Ngu.
Cô cười rồi đi pha một nồi sữa bột, mỗi đứa nhỏ được nửa thìa sữa, một cái màn thầu kết hợp với nửa mui thịt cộng thêm canh trứng vịt hoang.
Hạ Hoa còn chưa phát triển, nơi nào cũng là vẻ nguyên sinh, đất động vật hoang sống còn chưa bị nhân loại chiếm cứ, trong đám lau sậy um tùm có rất nhiều trứng vịt hoang.
Kha Mỹ Ngu quét một lượt, thu một phần ba số trứng vịt hoang vào không gian thôi mà số lượng đã cực khủng rồi!
Đám trẻ cứ một miếng màn thầu, một muỗng canh trứng ăn đến ngon lành, sau đó lại uống sữa bò, hai mắt thỏa mãn cong cong, cái chân, cái đầu nho nhỏ không ngừng lắc lư.
Kha Mỹ Ngu lấy hết quà tặng mà lúc trước những gia đình ở thủ đô đưa đến ra để dùng.
Ăn no uống đủ xong, tâm trạng của đám trẻ tốt hơn nhiều, chúng vây quanh Kha Mỹ Ngu, luôn miệng gọi dì Ngu đến là ngọt.
Kha Mỹ Ngu thấy thời tiết đẹp nên tắm cho từng đứa một, lúc tắm cô còn dạy đám trẻ bài ca tắm rửa, mỗi một nhóc con tắm xong đều sẽ được một viên kẹo hoa quả.
Những đứa lớn hiểu chuyện hơn thì đi giúp bà nội đun nước hoặc đưa khăn, đưa xà phòng cho Kha Mỹ Ngu.
Dù sao thì đám nhỏ cũng dễ lừa, bà nội đun nước, trong nhà lại không còn người khác nên Kha Mỹ Ngu kỳ cọ cho mỗi đứa vài cái cho có rồi vụng trộm dùng thuật tẩy rửa là xong.
Còn quần áo của bọn nhỏ, cô cũng giả vờ nhúng nước rồi vò vài nhát, sau đó dùng gậy đập đập, hong khô trên lò đốt tùng hương rồi dùng thuật tẩy rửa xử lý qua một lượt để khử mùi, khử khuẩn và tẩy bụi.
Những đứa nhỏ được tắm rửa sạch sẽ đều ngoan ngoãn quấn chăn, híp mắt, chống má ăn kẹo.
Xong việc, Kha Mỹ Ngu lấy tranh vẽ ra để kể chuyện cho đám nhỏ, bắt đầu kể từ thói quen tốt như rửa mặt rửa tay, kể chuyện xong, cô còn kết hợp thêm cả bài ca tương ứng.
Đợi quần áo khô kha khá, đám trẻ mặc đồ sạch lên rồi cùng nhau ra ngoài chơi.
Bữa trưa mỗi đứa được một bát mì thịt thái sợi nấu với mướp nhỏ, sau khi hơi tiêu thực xong, bọn nhỏ nằm lên giường ngủ.
Kha Mỹ Ngu bưng một bát nước đường đỏ đưa bà nội, bên trong có bỏ thêm thuốc giảm mệt mỏi cô điều phối ra, bát thuốc còn thoang thoảng hương hoa quế nhàn nhạt.
Bà nội uống ừng ực một ngụm lớn, cả người thỏa mãn thở dài: “Mấy đứa nhỏ này cũng biết dằn vặt người ta thật, không nghĩ tới Bảo Nhi nhà chúng ta lớn rồi lại có kiên nhẫn với đám trẻ như thế.”
Kha Mỹ Ngu cười nói: “Cháu cảm thấy chỉ cần có đồ ăn, có đồ chơi vui, liên tục thay đổi sự chú ý của bọn nhỏ thì chúng cũng dễ chăm, trông một đứa thì khó chứ trông cả bầy, chỉ cần bắt tay làm là chăm được hết.”
Quan trọng nhất là lũ trẻ kia không phải đám thần thú nhỏ thành tinh như trẻ con đời sau, trên cơ bản bọn nhỏ này đều được mẹ sinh ra, sau đó đi theo các anh, chị chịu khó chịu khổ, tự mình trưởng thành nên không khóc không quậy mấy.
Hơn nữa còn có một đống đồ ngon như sữa bột, bánh, canh trứng, thịt phục vụ, ai còn nhớ đến khóc lóc nữa, chúng còn hận không thể cư xử cho tốt kìa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-106.html.]
Đợi sau khi bọn nhỏ tỉnh dậy, người lớn đều đã sắp về rồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kha Mỹ Ngu làm bánh củ mài, bánh bí ngô cho bọn nhỏ làm bữa ăn phụ, tiện thể dạy bọn nhỏ đếm số, học kiến thức khoa học như tinh cầu của chúng ta có hình gì.
Đám nhỏ lưu luyến không thôi, được người lớn đón về.
Người nhà họ Kha cũng lê bước chân nặng nhọc quay lại.
Kha Mỹ Ngu vẫy tay với anh cả, mặt nhỏ đầy ấm ức: “Anh cả, em với bà nội trông bọn nhỏ cả một ngày, lưng cũng sắp gãy ra rồi. Anh mau đi nấu cơm đi.”
Tần Nguyên Cửu liếc Kha Mỹ Ngu đang làm trò, sau đó thong thả đi rửa mặt, rửa tay.
Kha Nguyên Đại ném đồ sang một bên, đau lòng gật đầu: “Được, em gái, em với bà nội mau về phòng nghỉ đi, anh đi nấu cơm.”
Kha Mỹ Ngu cảm động nói: “Có anh trai tốt thật đấy...”
Kha Nguyên Tuế nghe thế thì vội sán lại: “Em gái, anh nấu cơm cho em nhé?”
Kha Mỹ Ngu với Kha Nguyên Đại cùng trợn mắt: “Chuyện của anh đấy à!”
Kha Nguyên Tuế sờ mũi, vô tội nói: “Em gái, em không chỉ có anh cả mà còn có cả anh năm là anh nữa mà. Trước đây không phải em khen anh năm nấu cơm ngon, còn có thiên phú hơn cả anh ba sao?”
Kha Mỹ Ngu cười đẩy người ra khỏi bếp: “Anh năm không cần sốt ruột, sau này anh sẽ có cơ hội thể hiện sự đảm đang của bản thân.”
Không còn người rảnh rang làm phiền, cô thoải mái nêu thực đơn với anh cả: “Anh cả, em muốn ăn trứng xào mướp hương, dưa chuột thái sợi xào thịt, thịt thỏ tê cay, khoai tây hầm xương sườn, đậu phụ nhồi, hôm nay em nhờ người ta mang một cân thịt ba chỉ tới, anh nấu thêm thịt kho tàu nhé!”
“Chưng thêm cả canh ngô ngọt trên thùng gỗ nữa.”
Kha Nguyên Đại nghe mà choáng váng: “Em gái, một ngày chúng ta ăn trùng món thôi cũng không được sao, sao nấu lắm đồ ăn thế.”
“Anh cả, em trông bọn nhỏ cả ngày trời, tối đến muốn ăn ngon một chút để khao bản thân mà...” Kha Mỹ Ngu bĩu môi, ấm ức, thất vọng xoay hai ngón trỏ.
“Nấu, không phải chỉ có vài món ăn thôi sao.” Kha Nguyên Đại lập tức đầu hàng.
Buổi chiều, nhân lúc rảnh bà nội đã xử lý xong nguyên liệu nấu ăn rồi, bây giờ anh ấy trực tiếp chế biến là được.
Tốt xấu gì cũng được em gái huấn luyện nửa tháng trời, Kha Nguyên Đại nấu cơm rất ra dáng.
Thấy anh cả hoàn toàn có thể tự mình giải quyết, Kha Mỹ Ngu mỉm cười, lấy bánh củ mài và bánh bí đỏ mình làm lên cho mọi người lót dạ.
Cô cầm một miếng đút cho Tần Nguyên Cửu ăn: “Anh Cửu, không phải em lười không nấu cơm cho anh ăn, mà là lát nữa nhà có khách đến, em phải cho anh cả cơ hội thể hiện, sau này em bù lại cho anh nha.”
Tần Nguyên Cửu ăn một miếng bánh mềm dẻo trong suốt rồi nói: “Ừm, em nhớ là tốt rồi.”
Xong xuôi, anh nói tiếp: “Bánh hôm nay làm không tệ, bận rộn một ngày, bụng đói meo rồi, ăn cái này lót dạ rất thích hợp.”
Kha Mỹ Ngu mím môi cười: “Vậy sau này ngày nào em cũng làm, đảm bảo chiều đi làm về, anh đều có thể ăn bánh thơm nóng hổi.”
Nói xong, cô nhìn thấy Lý Quyên Mai chần chờ đứng ngoài cửa.
Kha Mỹ Ngu vội đứng lên chạy qua: “Chị Mai Tử, sao chị lại đến đây? Mời vào, mời vào, mau lại đây nào, chị chưa ăn cơm phải không? Đúng lúc anh cả em nói muốn xuống bếp thể hiện tay nghề.
Lát nữa chị nếm thử nhé!”
Lý Quyên Mai ngạc nhiên hỏi: “Anh cả em biết nấu cơm á?”
“Sao không.” Kha Mỹ Ngu ưỡn ngực, kiêu ngạo nói: “Đàn ông trong nhà họ Kha bọn em đều thương con gái, năm anh trai nấu cơm, làm việc nhà đều thành thạo, chỉ là sĩ diện, không muốn để người khác biết.
Nào, em dẫn chị đi xem thử.” Cô kéo Lý Quyên Mai đến cửa bếp.