Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-05-07 06:48:37
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EpEX7X6s

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị dâu hai Kỷ vừa tức vừa sốt ruột: "Tôi không phá thai. Liên Kiều, cô nói vậy là hủy hoại thanh danh của tôi, tôi muốn cô xin lỗi."

"Được thôi, nhưng điều kiện là cô cùng tôi đến bệnh viện, để bác sĩ cấp một tờ giấy chứng nhận cô chưa từng phá thai. Những chuyện thế này, không thể giấu được ánh mắt của bác sĩ chúng tôi đâu." Vẻ mặt Liên Kiều thờ ơ: "Mà tôi, là bác sĩ hàng đầu, chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết được tình trạng thể chất của một người, thật ra, cô đã phá thai từ bốn năm trước rồi, sao không chịu điều trị cho tốt cơ chứ?"

Người nhà họ Kỷ bối rối không thôi, cậu hai Kỷ vừa kết hôn ba năm trước, hàng năm anh ta đều ở trong quân đội, rất ít khi về nhà.

Vậy câu hỏi đặt ra ở đây là cái thai mà chị dâu hai Kỷ phá là của ai?

Sắc mặt cậu hai Kỷ đỏ bừng, toàn thân tức đến độ run rẩy, rõ ràng cái thai đó không phải của anh ta.

Trong lòng chị dâu hai Kỷ lạnh ngắt, trong mắt hiện lên sự sợ hãi, sao người này lại có thể nhìn thấu bí mật của người khác vậy?

"Tôi không có..."

Liên Thủ Chính khẽ hắng giọng: "Liên Kiều, con chú ý trường hợp một chút, hôm nay là ngày hai bên gia đình gặp mặt."

Thoạt nghe như đang trách móc con gái, thế nhưng trong giọng điệu lại chẳng có chút ý trách móc nào.

Trong lòng ông còn đang khinh bỉ chị dâu hai Kỷ đây. Bản thân có vấn đề thì nên trốn vào một góc, không nên nhảy ra gây sự, cô ta đã nhảy ra rồi, không xử cô ta thì xử ai.

Chẳng biết điều gì cả.

Liên Kiều cười lớn: "Anh cả, em xin lỗi, gần đây em thường bị mất kiểm soát, khả năng nhẫn nhịn hơi kém."

Khóe miệng người nhà họ Liên giật giật, gì mà khả năng nhẫn nhịn? Cô có ư?

Trước nay cô luôn nóng nảy, không chấp nhận bị xúc phạm. Ai dám tát cô một cái, cô sẽ lập tức làm nổ đầu chó của đối phương, tuyệt đối không để qua đêm.

Đương nhiên, cô sẽ không chủ động gây sự, cô chê phiền.

Gương mặt Thẩm Kinh Mặc tràn ngập ý cười: "Anh cả, anh đừng trách cô ấy, phụ nữ mang thai đều vậy cả..."

Giọng điệu khoe khoang đó là sao?

Đôi mắt cậu cả Liên trợn tròn lên: "Em nói gì? Em gái, em có thai rồi à? Bao lâu rồi?"

Đỗ Hành mừng rỡ như điên: "Chúng ta sắp có cháu ngoại trai rồi ư? A a, tốt quá đi mất, anh thích cháu trai, đến lúc đó anh sẽ đưa nó đi chơi khắp nơi."

Đôi mắt cậu hai Liên cũng sáng rực: "Anh lại thích cháu gái, trắng trắng mềm mềm, cười rộ lên giống thiên thần nhỏ. Anh có thể tài trợ cho con bé quần áo và giày dép suốt đời."

Khóe miệng Thẩm Kinh Mặc giật giật: "Đừng, gu thẩm mỹ của anh không tốt."

Anh hai vợ rất thích mua quần áo cho Liên Kiều, chiếc nào cũng màu hồng, trông rất khác người.

Cậu hai Liên trợn mắt lườm anh: "Thẩm Kinh Mặc, cậu đừng tưởng cậu cưới em út nhà tôi, thì tôi không dám đánh cậu."

Hiện tại Thẩm Kinh Mặc có thượng phương bảo kiếm rồi, không sợ anh ấy nữa: "Thế anh có muốn bảo bối nhà em gọi anh một tiếng cậu hai không?"

Cậu hai Liên im lặng: "Xem như cậu giỏi."

Thẩm Kinh Mặc quay mặt đi, gương mặt lập tức hiện lên vẻ nịnh nọt: "Đúng rồi, cha, vẫn phải nhờ cha đặt tên cho bé cưng."

Liên Thủ Chính kinh ngạc: "Để cha đặt tên ư? Sao con không đặt?"

Thẩm Kinh Mặc cười tủm tỉm nói: "Bề trên đặt tên là chúc phúc, cha bác học đa tài, nhất định có thể chọn một cái tên vừa dễ nghe vừa có ý nghĩa hay."

Liên Thủ Chính giật mình: "Họ Thẩm hay họ Liên?"

Thẩm Kinh Mặc không quá để ý đến vấn đề này: "Họ Liên thì kế thừa sản nghiệp của nhà họ Liên, họ Thẩm thì kế thừa Kinh Nhân Đường, con không có ý kiến, dù sao thì đều là con của con."

Mọi người: "..."

Thái độ này quá ngứa đòn!

Liên Thủ Chính lại rất vui vẻ, ông cười híp cả mắt: "Được, quyết định vậy nhé."

Người nhà họ Liên rất hớn hở, trong lòng tràn ngập sự chờ mong đối với sinh mệnh nhỏ.

Mặt mày Liên Kiều cong cong, thằng nhóc này sẽ có cha mẹ yêu thương, có ông ngoại và ba người cậu quan tâm, thật tốt quá!

---

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-352.html.]

Tuy rằng đang mang thai, nhưng Liên Kiều chẳng hề yếu ớt, lịch trình của cô không thay đổi, vẫn chạy qua chạy lại giữa trường học và bệnh viện như trước.

Cô đã ủy quyền công ty mỹ phẩm cho Kim Sách trông nom, quản lý, chỉ khi có vấn đề lớn mới đến hỏi ý kiến cô.

Kim Sách rất xuất sắc, khiến công ty ngày càng phát triển, lợi nhuận tăng vọt, tầm ảnh hưởng của thương hiệu càng lúc càng lớn.

Chuỗi siêu thị mở hết chi nhánh này đến chi nhánh khác, cô để Hứa Tiểu Gia toàn quyền phụ trách, quy mô nhanh chóng mở rộng, lợi nhuận cũng khá khả quan.

Mà xưởng thuốc, Liên Kiều giao cho Hứa Gia Thiện, anh ấy trưởng thành nhanh, đã có thể tự mình đảm nhận một phương.

Về phòng thí nghiệm, Liên Kiều không bỏ bê, mà thường xuyên nghiên cứu, thí nghiệm, thành quả vừa tung ra ngoài đã kiếm được một khoản tiền khổng lồ.

Phòng thí nghiệm là địa phương chủ lực, quan trọng nhất và cũng được Liên Kiều để tâm nhất.

Về công việc giảng dạy ở trường học, do là để truyền lửa từ thế hệ này sang thế hệ khác, nên cô vẫn cố gắng bồi dưỡng thêm một vài nhân tài y học có ích.

Cô đích thân dẫn dắt, chỉ bảo những sinh viên xuất sắc.

Cô tận tâm tận lực bồi dưỡng lực lượng mạnh mẽ.

Năm nào cô cũng dán thông báo tuyển dụng ở các trường đại học để tuyển dụng những nhân tài mới, rồi phân đến các công ty dưới danh nghĩa.

Cô vẫn duy trì việc chẩn bệnh ở bệnh viện, một nửa là để chữa bệnh cứu người, một nửa là muốn đào tạo lớp trẻ.

Cô để lại dấu ấn mạnh mẽ, thuộc về riêng cô ở thế giới này.

Thẩm Kinh Mặc và Liên Thủ Chính là hai người căng thẳng nhất, họ luân phiên trông chừng Liên Kiều, không dám cách cô quá xa.

Điều này khiến Liên Kiều dở khóc dở cười, cô cũng là bác sĩ đó có được không?

Sao vừa mang thai, cô đã biến thành sản phẩm thủy tinh dễ vỡ rồi?

Cậu cả Liên đưa tới rất nhiều đồ chơi cho trẻ từ một đến năm tuổi.

Do có quá nhiều, nên Liên Kiều đặt biệt dành riêng một gian phòng để làm phòng đồ chơi.

Cậu hai Liên đưa tới rất nhiều đồ dùng thiết yếu: quần áo, giày dép, mũ nón cho trẻ em; đưa hết rương này đến rương khác với đủ loại màu sắc.

Cậu ba Liên tặng cho bé con một chiếc giường nhỏ, xe đẩy, tã, bình sữa,...

Mọi người đã chuẩn bị hết những đồ dùng cần thiết, không cần hai vợ chồng cô chuẩn bị gì cả.

Liên Kiều cầm đôi giày đầu hổ của trẻ con, cảm thấy rất đáng yêu: "Anh xem, đẹp thật đấy. Anh út phải tốn rất nhiều công sức mới mua được đấy, chiếc giường này do tự tay anh út đóng, không ngờ anh ấy còn có tài lẻ này."

Thẩm Kinh Mặc đang bưng bát canh đút cô uống, tâm trạng anh vô cùng vui vẻ.

"Tay nghề rất tốt. Tương lai, chúng ta có thể truyền những món đồ con chúng ta từng sử dụng cho con của họ."

Bất kể là giường nhỏ hay quần áo, thì đều có thể dùng lại.

Mặc quần áo cũ tốt hơn là quần áo mới, quần áo cũ mềm mại, trẻ con mặc sẽ thoải mái hơn.

Liên Kiều ngẩng đầu nhìn anh: "Đúng rồi, có tin tức gì về chú út của anh không?"

Lúc trước cô vẫn luôn vận dụng quan hệ chèn ép Thẩm Không Thanh, ép Thẩm Không Thanh không thể không bán cổ phần công ty trong tay cho cô, Kinh Nhân Đường hoàn toàn rơi vào tay cô.

Mà Thẩm Không Thanh dẫn con gái biến mất không thấy tăm tích, không biết ông ta đã đi đâu.

Trong mắt Thẩm Kinh Mặc hiện lên sự châm chọc: "Không có."

Chú út của anh ý mà, thoạt trông giống chính nhân quân tử, thế nhưng thật ra thì một lời khó nói hết.

---

Hôn lễ của cậu cả Liên được tổ chức theo đúng kế hoạch, đám cưới diễn ra vô cùng suôn sẻ, thế nhưng mọi người không thấy bóng dáng chị dâu hai Kỷ ở đám cưới.

Chẳng ai hỏi thăm, chỉ vờ như không có người này.

Sau này, Liên Kiều mới biết được vợ chồng cậu hai Kỷ đã cãi nhau ầm ĩ, cuối cùng ly hôn.

Cha của cái thai bị phá của chị dâu hai Kỷ, chính là Thẩm Không Thanh.

Thế giới này quá nhỏ, đi đến đâu cũng gặp toàn người quen.

Loading...