Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 350
Cập nhật lúc: 2025-05-07 06:48:31
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5pvOxEAKvv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên Kiều lại gắp một miếng dưa chua: "Dạ? Kiểm tra sức khỏe ấy ạ? Nửa năm trước con có kiểm tra rồi mà."
Mỗi năm kiểm tra sức khỏe một lần, tất cả các thành viên trong gia đình đều phải làm.
Vẻ mặt Liên Thủ Chính có chút phức tạp: "Đến khoa phụ sản khám."
Thẩm Kinh Mặc ngẩn người, tầm mắt anh rơi vào chiếc bụng bằng phẳng của Liên Kiều.
Liên Kiều vẫn chưa phản ứng lại: "Con cũng đâu bị bệnh... Khoa phụ sản?"
Hả? Cô vô thức bắt mạch cho mình, trái tim đập mạnh.
Thấy cô không nói lời nào, Thẩm Kinh Mặc sốt ruột không thôi: "Sao rồi?"
Liên Kiều mím môi, tự bắt mạch cho mình không chính xác, bác sĩ không tự khám cho mình.
Cô duỗi tay phải ra: "Cha, cha bắt mạch cho con đi."
Liên Thủ Chính bắt mạch một hồi lâu: "Thời gian ngắn quá, cha không khám ra được."
Thật ra không phải không khám ra được, mà do ông quá căng thẳng.
Liên Kiều im lặng, kéo Thẩm Kinh Mặc đi làm kiểm tra, chẳng bao lâu đã có kết quả, cô thật sự có thai được bốn tuần rồi.
Thẩm Kinh Mặc vô cùng vui vẻ, chỉ biết cười ngây ngô, bị Liên Thủ Chính lườm cho vài cái. Miệng thì nói không vội sinh con để có thể hưởng thụ cuộc sống thêm vài năm, thế mà lúc này mới cưới hơn một năm đã mang thai.
"Ha ha, chuyện ngoài ý muốn thôi, thật sự là ngoài ý muốn thôi ạ." Thẩm Kinh Mặc vui vẻ không phân biệt được nam bắc: "Là con trai hay con gái?"
Bất kể nam nữ, anh đều thích, nhưng anh hỏi để chuẩn bị phòng cho cục cưng nữa.
Nếu là nam thì anh sẽ trang trí phòng màu xanh da trời, nếu là nữ sẽ chọn màu hồng nhạt. Anh còn phải mua quần áo và giày dép cho con nữa. Còn gì nữa nhỉ?
Liên Kiều có hơi hoang mang, cảm giác như đang nằm mơ, nhanh vậy đã mang thai rồi ư?
Cô xoa xoa cái bụng phẳng lì, tâm trạng có chút phức tạp: "Vẫn chưa biết được, anh sốt ruột cái gì?"
Cô muốn uống chút nước, vừa động đậy đã bị Thẩm Kinh Mặc đè lại: "Em ngồi yên đi, đừng cử động linh tinh, phải nghỉ ngơi cho tốt. Ba tháng đầu tiên phải dưỡng thai, hay là em ở nhà nghỉ ngơi nhé? Sau khi sinh con rồi đi làm sau?"
"Anh đừng quậy nữa." Liên Kiều trợn trắng mắt: "Em chẳng có cảm giác gì, con ngoan lắm, em biết rõ cơ thể của mình."
Hiện tại mới chỉ là một cái mầm cây nhỏ, có thể mệt mỏi gì được?
Thẩm Kinh Mặc vẫn rất lo lắng, người mới làm cha đều như vậy cả.
Sau đó Liên Thủ Chính phải nói vài câu, mới có thể khiến anh bình tĩnh lại.
Mấy ngày sau đó, Thẩm Kinh Mặc mua rất nhiều sách nuôi dạy con, còn làm hẳn một cuốn bút ký.
Liên Kiều vô tình bắt gặp, cô không khỏi nở nụ cười. Anh ghi chú rõ trẻ con nên ăn gì, uống gì, những điều cần lưu ý, đồ dưỡng thai gồm những món nào,... có thể nói là vô cùng để tâm.
Thẩm Kinh Mặc còn cố ý mua một cây đàn dương cầm, nói là để thai giáo cho con, mỗi buổi tối anh sẽ đàn một tiếng đồng hồ.
Ngoài ra, anh còn nhờ chuyên gia dinh dưỡng tư vấn, lên thực đơn cho một ngày ba bữa để cân bằng dinh dưỡng. Đồ bổ như dòng nước cuồn cuộn không ngừng chảy vào cơ thể, khiến chẳng bao lâu sau Liên Kiều đã tăng cân.
Cô xoa xoa mặt mình, cảm thấy cứ thế này mãi thì không được, vì thế cô san một nửa bát canh của mình bắt Thẩm Kinh Mặc ăn, ý đồ cũng để anh tăng cân theo.
Tiệc gặp gỡ thông gia được nhà họ Liên tổ chức tại khách sạn nhà mình. Sau khi gặp mặt, Liên Kiều mới phát hiện đối phương là người quen, là gia đình của Kỷ Thần, thật sự quá trùng hợp.
Nhà họ Kỷ có ba người con, Kỷ Thần là con cả, Kỷ Bình là con thứ hai, Kỷ Duyệt Nhiên là con út.
Nói rõ hơn thì Kỷ Duyệt Nhiên là em gái của Kỷ Thần, mà Liên Kiều là ân nhân cứu mạng con trai Đậu Đậu của Kỷ Thần.
Có mối quan hệ như vậy, nên hai gia đình rất thân thiết, hòa thuận. Cha mẹ Kỷ rất dễ nói chuyện, cha Kỷ là quân nhân còn mẹ Kỷ là bác sĩ, cả hai đều rất rộng lượng, hào phóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-350.html.]
Vợ chồng Kỷ Thần rất yêu quý Liên Kiều, Đậu Đậu cứ một tiếng lại một tiếng chị gái xinh đẹp, rất dính cô.
Không thể không nói, duyên phận đúng là kỳ diệu.
Mẹ Kỷ chỉ mải trò chuyện với Liên Kiều, khen cô hết lời, con rể tương lại bị bà bỏ quên.
Kỷ Duyệt Nhiên thấy vậy thì dở khóc dở cười, mẹ cô ấy có tiếng thanh cao, đối xử với ai cũng thản nhiên, hững hờ, không ngờ bà ấy lại thích Liên Kiều đến vậy.
Ngày kết hôn đã được quyết định là ngày mùng một đầu năm, tiệc cưới tổ chức ở nhà hàng Thanh Phong, những chuyện khác đều dễ bàn bạc.
Ngay lúc bầu không khí giữa hai nhà đang rất hòa thuận, chị hai Kỷ đột nhiên nói: "Không biết nhà họ Liên cho sính lễ thế nào? Em chồng tôi sắp gả cho con trai cả nhà họ Liên, vậy con bé sẽ trở thành con dâu cả nhà họ Liên, không phải chúng tôi tham tiền, chỉ mong có thể diện của một người dâu trưởng, không thể kém hơn mấy dâu thứ. Cái chúng tôi cần là thể diện."
Cậu hai Kỷ là người vô tư, tính cách sảng khoái, chị dâu hai Kỷ có dáng vẻ hiền lành nhã nhặn, ăn nói nhỏ nhẹ, thường không có cảm giác tồn tại.
Hiện tại đột nhiên nhảy ra nói chuyện, khiến tất cả mọi người sững sờ.
Liên Kiều liếc nhìn chị dâu hai Kỷ, cô không thích người này, có lẽ do từ trường không hợp.
"Nên vậy." Liên Thủ Chính rất chân thành: "Nhà họ Liên chúng tôi nhất định sẽ đón dâu trưởng một cách vinh quang."
Chị dâu hai Kỷ mỉm cười hỏi: "Vậy cho bao nhiêu sính lễ?"
Mẹ Kỷ rất xấu hổ: "A Tuệ, con đừng hỏi bừa."
Chị dâu hai Kỷ nghiêm túc nói: "Mẹ, mất lòng trước được lòng sau, tránh cho hiện tại nói không rõ, sau này phải làm kẻ câm điếc ăn trúng hoàng liên, có khổ mà không nói nên lời."
Lời này nghe rất quái gở, khiến mấy anh em nhà họ Liên cau mày, cảm giác rất khó chịu.
Nghe nói thân phận của chị dâu hai Kỷ này khá đặc biệt. Cha cô ta là đồng đội của cha Kỷ, vì cứu cha Kỷ mà hi sinh, mẹ cô ta đi bước nữa, từ nhỏ cô ta đã được nhà họ Kỷ nhận nuôi, sau khi lớn thì gả cho cậu hai Kỷ.
Có thể nói cô ta vừa là con dâu, vừa là con gái.
Về nghề nghiệp, cô ta là giáo viên, tính cách nhã nhặn, hiền lành.
Nhà họ Liên đã từng hỏi thăm về từng người trong nhà họ Kỷ, vì hôn nhân không phải là chuyện của hai người, mà là chuyện lớn của hai nhà.
Thế nhưng, rõ ràng tính cách chị dâu hai Kỷ này khác với những gì họ hỏi thăm được.
"Ông Liên, tuy tôi chỉ là con dâu hai của nhà họ Kỷ, nhưng từ nhỏ tôi đã sống cùng cha mẹ, luôn coi Duyệt Nhiên như em gái ruột của mình. Tôi không hi vọng con bé phải chịu bất cứ tủi thân nào, hy vọng ông có thể hiểu cho."
Liên Thủ Chính hào phóng đáp: "Tôi có thể hiểu được."
Giọng điệu của chị dâu hai Kỷ rất dịu dàng, nhưng lời nói lại vô cùng sắc bén: "Có vài lời cha mẹ chồng tôi không tiện nói, nhưng tôi không thể không nói. Ông có bốn đứa con, tương lai định phân chia gia sản thế nào?"
Kỷ Duyệt Nhiên xấu hổ không thôi, cô ấy không ngừng nháy mắt với chị dâu hai, cô ấy cũng đâu muốn tranh giành gia sản.
Cha mẹ Kỷ đưa mắt nhìn nhau, nhưng không ngăn cản, vì đây thật sự là một vấn đề lớn.
Mất lòng trước được lòng sau, tránh cho tương lai ầm ĩ đến trở mặt.
Liên Thủ Chính thản nhiên đáp: "Nhà họ Liên chúng tôi đã chia nhà ở riêng rồi."
Người nhà họ Kỷ sững sờ: "Hả? Gì cơ?"
Cậu cả Liên đứng dậy: "Nhà tôi đã ở riêng từ ba năm trước, tài sản trên danh nghĩa của tôi gồm nhà, xe và mấy cửa hàng. Tôi còn có công việc đàng hoàng, ổn định, có thể nuôi sống vợ con."
Chị dâu hai Kỷ khẽ cau mày: "Chỉ có vậy thôi? Thứ cho tôi lắm miệng hỏi thêm một câu, vậy hiệu thuốc của nhà họ Liên chia cho ai? Phương thuốc bí truyền của nhà họ Phương giao cho ai?"
Liên Thủ Chính nhìn cô ta bằng ánh mắt sâu thẳm, ông quay đầu nhìn con gái, Liên Kiều và ông thầm trao đổi ánh mắt, có chút đăm chiêu.
Sao cô cảm thấy, cô ta nói nhiều như vậy, nhưng thứ cô ta quan tâm nhất vẫn là phương thuốc bí truyền của nhà họ Liên nhỉ? Hay do cô cảm giác sai?
Kỷ Duyệt Nhiên không khỏi sốt ruột: "Chị dâu hai, chị đừng nói nữa, em không muốn mấy thứ đó. Chỉ cần có thể ở bên cạnh Đỗ Trọng là em đã vui lắm rồi."