Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 346
Cập nhật lúc: 2025-05-07 06:48:23
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EpEX7X6s
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên sân khấu, người dẫn chương trình không ngừng nói những lời vui vẻ để làm nóng bầu không khí.
Khách khứa dưới sân khấu toàn là những nhân vật lớn.
Hôn nhân giữa hai nhà Thẩm - Liên là chuyện lớn.
Người dẫn chương trình nhìn về phía sườn sân khấu, gương mặt tràn ngập nụ cười: "Hôm nay là ngày vui của hai nhà Thẩm - Liên. Xin mời chú rể Thẩm Nam Tinh, cô dâu Kiều Nhất Liên lên sân khấu."
Người đàn ông mặc tây trang màu đen, người phụ nữ mặc váy cưới màu trắng, nắm tay nhau bước lên sân khấu.
Người dẫn chương trình cười nói: "Chúc mừng hai người. Chúc hai người trăm năm hòa hợp, một lòng một dạ đến khi bạc đầu."
"Cảm ơn." Trên gương mặt cặp vợ chồng son tràn ngập sự hạnh phúc.
Người dẫn chương trình nói rất nhiều lời dễ nghe, sau đó chuyển chủ đề: "Hai người là mối tình đầu của nhau ư?"
Đây là một khâu phổ biến hiện nay, để cặp vợ chồng son giới thiệu quá trình yêu đương cho các khách mời biết.
Nói cách khác, là rải cơm chó cho mọi người.
Thẩm Nam Tinh nhìn cô vợ mới cưới của mình bằng ánh mắt thâm tình: "Đương nhiên, Bán Hạ là bạn gái đầu tiên của tôi, cũng là bạn gái cuối cùng của tôi."
Phía dưới vang lên tiếng xôn xao, hừ, chỉ cần là người ở thủ đô đều biết anh ta lăng nhăng thành thói, thay bạn gái như thay áo.
Kiều Nhất Liên nở nụ cười ngọt ngào: "Thẩm Nam Tinh là người bạn trai đầu tiên của tôi, là mối tình đầu của tôi, là người tôi yêu nhất, là chồng tôi. Gặp được anh ấy, là may mắn lớn nhất trong cuộc đời tôi."
Trong bầu không khí hạnh phúc này, một giọng nói tức giận đột nhiên hét lên: "Vậy tôi thì sao? Tôi được coi là gì của cô? Kiều Nhất Liên, không đúng, bây giờ cô tên là Liên Bán Hạ chứ, chúng ta đã ngủ cùng nhau, còn không chỉ một lần..."
Một người đàn ông không biết từ đâu xông đến, anh ta hơn ba mươi tuổi, tóc mai trên thái dương đã nhuốm sợi bạc. Trên người anh ta mặc bộ đồ nhân viên vệ sinh, thoạt trông vô cùng nghèo túng.
Hiện trường ồ lên, tiếng bàn tán không ngớt.
Chậc chậc, quả là tin tức nóng hổi.
Cô cả nhà họ Liên ngoại tình với nhân viên vệ sinh ư? Ha ha ha.
Tròng mắt của Kiều Nhất Liên đột nhiên giãn ra, trong lòng tràn ngập sợ hãi, sao lại là anh ta? Không phải anh ta đã c.h.ế.t trong tù rồi ư?
Sắc mặt Thẩm Nam Tinh biến thành màu gan heo, vừa xấu hổ vừa tức giận lắc mạnh bả vai cô ta.
"Anh ta là ai?"
Kiều Nhất Liên bối rối không thôi: "Em không biết, em không biết. Chắc chắn là trò đùa dai của ai đó thôi."
Ngoài miệng cô ta thề thốt phủ nhận, thế nhưng vẻ mặt lại vô cùng hoảng hốt, tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Liên Thủ Chính vừa định đứng dậy ngăn cản, đã bị Đỗ Hành cản lại: "Trước tiên cứ ngồi yên nghe đã ạ."
Người đến là Triệu Hải Quân, chồng chưa cưới cũ của Kiều Nhất Liên.
Một chân anh ta bị gãy nên bước đi có chút khập khiễng, trong mắt tràn ngập sự thù hận: "Kiều Nhất Liên, cô không biết tôi ư? Thế nhưng tôi lại biết cô, biết rõ mỗi tấc da thịt trên cơ thể cô, tôi biết ở n.g.ự.c cô có một nốt ruồi son..."
Kiều Nhất Liên sắp điên rồi, cái khó ló cái khôn, cô ta lớn tiếng hét ầm lên: "Anh nói linh tinh. Anh khai thật đi, là ai sai anh tới? Là ai muốn phá hỏng đám cưới này?"
Cô ta phản ứng rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã nghĩ được lý do này.
Thế nhưng có mấy ai tin tưởng đâu cơ chứ, tất cả những người có mặt ở đây đều là cáo già.
Bà cụ Thẩm tức đến độ cả người run rẩy, bà ấy khôn ngoan cả đời, ai ngờ về già lại rơi xuống cái cống nhỏ.
Cái gì mà con gái nhà họ Liên tạo phúc cho thiên hạ, có mà gây tai họa thì có.
Sắc mặt của Thẩm Không Thanh cũng vô cùng khó coi. Những khách khứa có mặt tại đây đều là ông lớn đầu ngành của đủ mọi ngành nghề, có vài người còn là quan chức trong Bộ Y tế.
Lần này, mặt mũi của ông ta bị quét đến tận nhà bà ngoại rồi.
Điều may mắn duy nhất là, ông ta còn có tấm đệm lưng Liên Thủ Chính.
Nuôi dưỡng ra một đứa con gái như vậy, nhà họ Liên cũng mất sạch mặt mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-346.html.]
Không được, ông ta phải kháng nghị với nhà họ Liên, nghĩ cách bắt nhà họ Liên bồi thường, nhà họ Thẩm không thể chịu thiệt thòi thế này được.
Ông ta như thể bị mất trí nhớ, quên rằng chính Thẩm Nam Tinh là người chủ động tán tỉnh con gái nhà người ta, cũng quên mất đây là cái bẫy do nhà họ Thẩm bố trí.
Triệu Hải Quân đã ngồi tù mấy năm, cả người anh ta toát lên vẻ u ám đáng sợ: "Kiều Nhất Liên, cô nhận lại người cha giàu có, nên cảm thấy tôi không xứng với cô đúng không? Cô cố ý hãm hại tôi, tống tôi vào tù, cô thật sự quá độc ác..."
Chẳng trách người ta nói độc nhất lòng dạ đàn bà.
Kiều Nhất Liên là người phụ nữ độc ác nhất mà anh ta từng gặp, là người độc ác nhất, chứ không phải một trong những người độc ác.
"Tôi không hiểu anh đang nói gì hết." Sắc mặt Kiều Nhất Liên đen như than, cả người sắp suy sụp đến nơi: "Cha, các anh, mau đuổi anh ta ra ngoài đi. Mau lên!"
Cô ta cầu xin người nhà họ Liên giúp đỡ, trừ họ ra, không ai có thể giúp cô ta cả.
Cô ta muốn nghĩ cách ngăn cản miệng Triệu Hải Quân, sau đó lại tống anh ta vào tù, lần này anh ta đừng hòng ra ngoài.
Không đúng, nên diệt khẩu mới đúng, chỉ có người c.h.ế.t mới có thể giữ bí mật.
Liên Thủ Chính định tiến lên ngăn cản, thế nhưng Đỗ Hành và cậu cả Liên một trái một phải đè chặt ông lại.
Họ muốn biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Người nhà họ Liên không ra mặt, những người khác lại càng yên tâm thoải mái hóng chuyện.
Chuyện này còn thú vị hơn tình tiết trong phim truyền hình nữa.
Sự căm hận trong mắt Triệu Hải Quân sắp tràn cả ra ngoài, anh ta bước lên sân khấu: "Tôi chỉ hỏi cô một câu, cô có đi theo tôi không?"
Kiều Nhất Liên đợi một lúc lâu mà vẫn chẳng thấy ai ra mặt giúp mình, cô ta vừa hoảng hốt, sợ hãi, vừa oán hận.
Bình thường luôn miệng nói yêu thương cô ta, thế nhưng đến thời điểm quan trọng lại chẳng có lấy một người ra mặt.
Theo anh ta ư? Không bao giờ! Một kẻ vô dụng từng ngồi tù mà cũng dám mơ ước cô ta? Mơ gì thế không biết!
Cô ta cố gắng kiềm chế cơn giận: "Đồng chí này, tôi thật sự không quen anh. Làm người ấy mà, nhất định phải tích đức, đừng suốt ngày hại người khác như thế..."
Trong mắt Triệu Hải Quân hiện lên một tia tàn nhẫn, anh ta nhanh chóng rút ra một cái chai, hất về phía Thẩm Nam Tinh bên cạnh Kiều Nhất Liên.
Trái tim Thẩm Nam Tinh giật thót, anh ta vô thức kéo Kiều Nhất Liên ra chắn trước mặt mình, để cô ta đón nhận mọi đòn tấn công thay anh ta.
Kiều Nhất Liên chỉ cảm thấy sườn mặt bên phải của mình ướt át. Thứ gì vậy? Cô ta còn chưa kịp phản ứng lại, nơi hốc mắt đã truyền đến một cơn đau rát, cơn đau thấu xương khiến cô ta không nhịn được mà hét chói tai: "A a a."
Tất cả mọi người bị dọa đến choáng váng, Liên Thủ Chính sợ hãi: "Không ổn rồi, là axit sunfuric."
Ông là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức xông lên sân khấu.
Thế nhưng động tác của Triệu Hải Quân còn nhanh hơn ông, anh ta hất toàn bộ số chất lỏng còn lại trong chai lên người Thẩm Nam Tinh, không lãng phí một giọt nào.
Lúc này, Thẩm Nam Tinh bị dọa ngốc không kịp phản ứng lại, nên bị hất đầy đầu đầy mặt.
Còn có vài giọt rơi xuống đất, nhanh chóng ăn mòn mặt đất.
Mọi người nhìn mà lòng thầm run sợ, đồng loạt lùi về phía sau.
Liên Thủ Chính đỡ lấy Kiều Nhất Liên lảo đảo sắp ngã, đau lòng không thôi, sao lại làm đến mức này?
Rốt cuộc là thù hận sâu cỡ nào?
"Bán Hạ, Bán Hạ, con sao rồi?"
Kiều Nhất Liên sợ hãi, giọng điệu vừa tuyệt vọng vừa bất lực: "Mặt con đau quá, mắt con... Cứu con, cha, mau cứu con."
Lúc này cô ta không hề giả vờ, mà là thật sự bất lực.
Bên kia, ba anh em nhà họ Liên đồng loạt tiến lên kiềm chế Triệu Hải Quân, Triệu Hải Quân cũng không giãy dụa, chỉ cười lạnh với Kiều Nhất Liên.
Cô ta hủy hoại cuộc sống của anh ta, vậy anh ta sẽ khiến cô ta phải sống trong đau khổ suốt quãng đời còn lại.
Người phản bội anh ta sẽ phải chịu kết cục này.