Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 303

Cập nhật lúc: 2025-05-05 23:37:35
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VmPpcxhWq

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai mắt Liên Kiều hiện lên sự kinh ngạc, cô giơ ngón tay cái với ông ta: "Ông rất tinh mắt, phát hiện rất chính xác."

Anh Takahashi cười lạnh: "Ha ha, nhanh thì có tác dụng gì đâu? Ngay cả việc cân thuốc cơ bản mà cũng có thể mắc lỗi, cả ngày chỉ biết khoe khoang."

Phóng viên Nhật Bản cũng không nhịn được mà đặt vài câu hỏi, hiện trường vô cùng ồn ào.

Liên Kiều vờ như không nghe thấy, cô nhìn thẳng vào Ichiro Matsumoto: "Vậy ông có biết lý do tôi cố ý cho thêm bốn lạng không?"

Ichiro Matsumoto khá ngạc nhiên: "Cố ý?"

Anh Takahashi lớn giọng châm chọc: "Đừng tin cô ta, thua chính là thua, sao lại không dám nhận? Cô có gan thi mà không có gan chịu thua à?"

Liên Kiều giơ viên thuốc trong tay lên: "Bởi vì bên phía ban tổ chức cố ý gia tăng độ khó, nên cung cấp Hương Phụ có vấn đề. Hương Phụ vốn nên được ngâm trong dấm chua một ngày một đêm, thế nhưng họ không làm vậy, thế nên dược liệu xảy ra vấn đề, phải tăng thêm bốn lạng mới có thể đặt hiệu quả cân bằng."

Ông Kobayashi ngẩng phắt đầu dậy, khiếp sợ không nói nên lời.

Anh Takahashi cũng ngẩn ra, sắc mặt càng thêm khó coi: "Nói bậy, Hương Phụ thoang thoảng mùi chua, chắc chắn đã ngâm giấm."

Liên Kiều cười tủm tỉm: "Đúng vậy, chỉ ngâm một ngày, vẫn chưa đạt đến dược hiệu như mong muốn."

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, thật hay giả vậy?

Ông Kobayashi nhìn về phía ban tổ chức, bộ trưởng Phương đứng dậy: "Đây là đề nghị các quan chức Nhật Bản đưa ra, họ cho rằng, đối với những chuyên gia hàng đầu như mọi người, đề bài này rất đơn giản, vì thế mới gia tăng độ khó."

Quan chức dẫn đoàn Nhật Bản khẽ gật đầu, mở một chiếc hộp kín ra, lấy ra một tờ giấy.

Trong đó có ghi công thức của Đại Ô Kim hoàn, phía dưới còn đặc biệt ghi chú một hàng chữ nhỏ: Hương Phụ chỉ ngâm một ngày, vẫn chưa đạt yêu cầu tiêu chuẩn.

Tất cả mọi người có mặt đều nhìn thấy, mỗi người có một biểu cảm khác nhau.

Trên mặt quan chức dẫn đoàn Nhật Bản vẫn mang theo ý cười, nhưng trong lòng lại tức giận không thôi. Đề nghị này do ông ta đưa ra, ông ta tưởng đối với trình độ trung y của các chuyên gia nước mình thì không có vấn đề gì.

Ai mà ngờ được kết quả lại bẽ mặt đến vậy. Bình thường huênh hoang như thế, sao đến thời điểm quan trọng lại sơ suất thế này.

Chẳng ai phát hiện ra, chỉ mỗi Liên Kiều trẻ tuổi nhất phát hiện ra.

"Đây là muốn tăng thêm độ khó cho chiến thắng của mọi người."

Mọi người tức hộc máu. Đây là hệ quả của việc để người ngoài nghề lãnh đạo chuyên gia. Lãnh đạo cảm thấy quyết định của mình là đúng, sẽ không có vấn đề gì, một thay đổi nho nhỏ như thế lại càng không có vấn đề gì.

Còn cảm thấy việc chế thuốc là chuyện vô cùng đơn giản nữa chứ. Ông ta cũng chẳng thèm nghĩ lại xem, có những người học nghề hơn mười năm mà vẫn chẳng thể chế tạo thành công một viên thuốc nào.

Ichiro Matsumoto đưa chiếc hộp đựng phương thuốc cổ truyền lên đưa cho Liên Kiều.

"Cô Liên Kiều, cô là người duy nhất vượt qua vòng thi này, chúc mừng cô. Cô thật sự rất xuất sắc, là thiên tài hiếm có trên đời."

"Cảm ơn." Liên Kiều mỉm cười, cô chẳng hề đắc ý vênh váo, thắng không kiêu, bại không nản, rất có phong thái của một vị tướng quân.

Nhóm đối thủ thấy vậy thì cau mày, họ cảm nhận được sự áp lực nặng nề.

Tài năng trời phú, bình tĩnh ung dung, không hề có sự nóng nảy sốt sắng của người trẻ tuổi.

Kiểu người này là đáng sợ nhất.

Liên Kiều cố ý kiểm tra phương thuốc cổ truyền do đối phương cung cấp, là phương thuốc dùng để điều trị xuất huyết não. Cô định khi có thời gian sẽ điều chế thử xem sao.

Vòng thứ hai là kiểm tra kiến thức Tây y, nếu Nhật Bản thắng, Trung Quốc sẽ công bố công thức vắc xin phòng ngừa virus mới. Nếu Trung Quốc thắng, nước Nhật sẽ đặt mua hai mươi vạn lọ vắc xin.

Liên Kiều cảm thấy rất khó hiểu, nước họ đâu có loại virus mới này, họ đặt nhiều như vậy làm gì?

Thế nhưng cô không kịp nghĩ nhiều, vì vòng thi đã sắp bắt đầu.

Thẩm Kinh Mặc đột nhiên đi tới bên cạnh cô, vươn hai tay ra: "Chúc anh may mắn đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-303.html.]

Liên Thủ Chính lườm anh, thầm mắng anh không biết xấu hổ.

Liên Kiều lại mỉm cười tiến lên ôm lấy anh, cho anh một vòng ôm ấm áp: "Cố lên, Thẩm Kinh Mặc. Bạn trai của em là người xuất sắc nhất."

Tất cả mọi người không ngờ họ lại đột nhiên thể hiện tình cảm trong loại trường hợp nghiêm túc thế này, tình yêu dịu dàng thắm thiết của họ, khiến tất cả mọi người không khỏi hâm mộ và ghen tị.

Nhóm phóng viên đều bàn tán: "Má ơi, hai người họ đang hẹn hò ư? Cả hai đều đẹp, rất xứng đôi."

"Họ còn rất cởi mở, dám ôm nhau trước mặt mọi người."

"Người ta trưởng thành ở nước ngoài, cởi mở chút cũng rất bình thường mà. Mau chụp đi, đừng ngẩn người nữa."

Ánh mắt Takahashi khẽ lóe lên, hiện tại tình cảm của họ rất thuần khiết, nhưng tương lai thì sao?

Thẩm Kinh Mặc buông bạn gái ra, cười đi về vị trí của mình.

Đề bài lần này là cách dùng thuốc Tây để chữa bệnh bại liệt ở trẻ em. Đề bài vừa được công bố, Liên Kiều đã lập tức cảm thấy vui vẻ, lần này trúng đề rồi.

Bệnh của Hứa Tiểu Gia được chữa khỏi bằng y học cổ truyền của cô kết hợp với phẫu thuật của Thẩm Kinh Mặc, anh có kiến thức lý thuyết và lâm sàng vô cùng phong phú.

Quả nhiên, trong vòng thi này, năng lực của Thẩm Kinh Mặc đè ép tất cả những người khác. Phương án của anh rất bài bản, khiến mọi người nghe mà ngây người.

Trong mắt Ichiro Matsumoto hiện lên một tia khác thường: "Anh Thẩm Kinh Mặc, những gì cậu nói chỉ là lý thuyết mà thôi, vẫn chưa được thí nghiệm lâm sàng."

Thẩm Kinh Mặc mỉm cười: "Khoảng thời gian trước tôi đã tiến hành phẫu thuật và rất thành công."

Đương nhiên, công thần lớn nhất là Liên Kiều, kỹ thuật châm cứu và mát xa của cô mới là chìa khóa của sự thành công này.

Chẳng qua, Liên Kiều không muốn công khai, nên anh sẽ không nhắc tới.

Vẻ mặt Ichiro Matsumoto trở nên căng thẳng: "Cậu nói thành công là chỉ bệnh nhân hoàn toàn khôi phục, có thể chạy có thể nhảy ư?"

"Đúng vậy." Thẩm Kinh Mặc nhìn ông ta với ánh mắt kỳ quái, dường như ông ta rất để ý đến chuyện này.

Ichiro Matsumoto đứng phắt dậy, vừa mừng vừa sợ, lại xen lẫn chút nghi ngờ: "Điều này sao có thể? Tôi muốn tận mắt gặp bệnh nhân."

Thẩm Kinh Mặc cảm thấy ông ta có hơi mất bình tĩnh, trong lòng anh thầm cảnh giác: "Bác sĩ có nghĩa vụ bảo mật thông tin bệnh nhân, tôi không thể cho ông biết được."

Dường như Ichiro Matsumoto càng căng thẳng hơn: "Vậy cậu làm thế nào để chứng minh đây là sự thật?"

Thẩm Kinh Mặc dần cau mày, vì sao anh phải chứng minh?

Một giọng nói đột nhiên vang lên: "Tôi có thể chứng minh."

Ichiro Matsumoto giật mình: "Ông Thẩm Không Thanh, ông và Thẩm Kinh Mặc có quan hệ chú cháu, lời nói của ông có đáng tin không?"

Liên Kiều giật mình, cô mím chặt moi.

Biểu hiện trước đó của Thẩm Không Thanh rất khiêm tốn, gần như là một người trong suốt.

"Thật ra, vấn đề này mọi người phải hỏi thẳng Liên Kiều, bởi vì bệnh nhân là em họ của cô ta, năm nay mười chín tuổi, đã bị bệnh suốt mười mấy năm rồi."

Đôi mắt Liên Kiều dần híp lại, ánh mắt trở nên nguy hiểm. Không ngờ Thẩm Không Thanh lại hiểu rõ những người bên cạnh cô đến vậy, điều này có ý gì?

Đề bài ở vòng thi này cũng quá trùng hợp, trùng hợp đến độ khiến người ta nghi ngờ.

Tinh thần của Ichiro Matsumoto trở nên kích động: "Cô Liên Kiều, cô có thể mời em họ cô tới đây không?"

Liên Kiều từ chối thẳng: "Không được. Cậu ấy nhát gan sợ phiền phức, không thích hợp xuất hiện tại những trường hợp thế này. Xin lỗi nhé."

Thân là một người bình thường, quá nổi bật cũng không phải chuyện gì tốt.

Sắc mặt của một quan chức Nhật Bản đột biến, ông ta đứng dậy nói: "Thái độ của bên các ông khiến chúng tôi rất khó xử, bộ trưởng Phương, ông khuyên bác sĩ của ông đi."

Loading...