Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 302
Cập nhật lúc: 2025-05-05 23:37:32
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q2sAXzsRz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho dù Bộ Y tế không tiện ra mặt, cũng có thể giao cho đơn vị cấp dưới.
Má ơi, họ thích cô bé này quá đi mất thôi, sao cô có thể đáng yêu đến thế nhỉ?
Họ phải dốc toàn lực để ủng hộ cô. Ủng hộ cô bằng bất cứ giá nào.
Về phần cô có thật sự làm được không ư? Đùa à, người khác thì có thể không làm được, nhưng chắc chắn cô sẽ làm được.
Với y thuật nghịch trời của cô, cộng thêm sách thuốc của hai nhà Liên - Thẩm, có gì mà cô không làm được cơ chứ?
Bộ trưởng Phương vui vẻ không thôi, ông ấy chẳng thèm suy nghĩ nhiều mà đã đồng ý ngay: "Được."
Liên Kiều làm động tác ôm quyền với ông Mitsui, gương mặt cô tươi cười như hoa: "Đúng là một quyết định vui vẻ. Ông Mitsui, cảm ơn ông đã truyền cảm hứng cho tôi."
Gương mặt ông Mitsui hết xanh lại trắng, m.á.u nóng toàn thân xộc thẳng lên đầu, khiến ông ta sắp bùng nổ đến nơi.
Thấy ông ta bị lật thuyền trong mương, tất cả mọi người cảm thấy xấu hổ thay ông ta.
Bộ trưởng Phương hắng giọng: "Quay về chủ đề chính thôi, chúng ta bắt đầu giao lưu thôi. Trước tiên mời các phóng viên vào đã."
Nhóm phóng viên đổ xô tiến vào như ong vỡ tổ, không ngừng giơ máy ảnh lên chụp ảnh.
Mọi người đồng loạt mỉm cười, bầu không khí trong phòng rất hài hòa, hoàn toàn không nhìn ra ban nãy họ vẫn còn dương cung bạt kiếm, suýt thì trở mặt với nhau.
Cả đám người nào người nấy đều là bậc thầy diễn xuất, người sau còn diễn giỏi hơn người trước.
Takahashi ung dung liếc Liên Kiều ngồi đối diện, chỉ thấy Liên Kiều đang nở nụ cười đoan trang, tao nhã, khí chất vô cùng xuất sắc.
Cô giống như một chấm hồng trong hàng vạn chấm xanh, tất cả mọi người đều trở thành phông nền cho cô.
Bộ trưởng Phương tuyên bố quy tắc thi đấu giao lưu. Ở vòng đầu tiên, họ phải chế tạo ra một viên Đại Ô Kim hoàn trong thời gian quy định, ai chế ra thuốc có chất lượng tốt nhất trong thời gian nhanh nhất, sẽ được thưởng hai phương thuốc cổ, một do phía Trung Quốc bỏ ra, một do phía Nhật Bản bỏ ra.
Ông Kobayashi lấy ra một đơn thuốc, sau đó bỏ vào trong một chiếc hộp trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Liên Kiều tiện tay viết một phương thuốc, rồi cũng bỏ vào chiếc hộp kia.
Một phóng viên tò mò hỏi: "Sao có thể khẳng định phương thuốc không có vấn đề?"
Bộ trưởng Phương giải thích: "Phải thắng có quyền đặt câu hỏi, yêu cầu bên còn lại giải đáp nghi ngờ."
Nói đúng ra, nếu người chiến thắng cuối cùng nhận được phương thuốc và phát hiện ra có điều bất thường, thì có thể đưa ra thắc mắc.
Trước mặt cả đống truyền thông thế này, ai dám gian lận?
Những người học y, bất kể nhân phẩm thật sự thế nào thì cũng đều cần thanh danh, đều giữ gìn tiếng tăm của bản thân.
Không có danh tiếng tốt, ai sẽ tin tưởng vào y thuật của anh? Bệnh nhân còn dám tìm đến anh không?
Cuộc thi bắt đầu, Ichiro Matsumoto và Liên Thủ Chính là hai chuyên gia hàng đầu trong nghề, có đức cao vọng trọng nên được mọi người đề cử làm giám khảo, không tham gia vào cuộc thi.
Chủ yếu là địa vị của hai người quá cao, dù là ai thua thì cũng rất khó xử.
Hai bên bắt đầu hành động, dược liệu chất đống khắp nơi, những dụng cụ, trang bị cần thiết cũng sắp xếp lộn xộn, để mọi người tự lấy.
Kỹ thuật của mọi người đều rất thuần thục, kinh nghiệm cực kỳ phong phú, dù sao họ cũng đều là những danh y nổi tiếng.
Nhóm truyền thông hết chụp người này lại chụp đến người kia, bận rộn không thôi.
Thế nhưng họ rất có hứng thú với Liên Kiều, nên thời gian họ chĩa ống kính về phía cô là nhiều nhất.
Họ cũng không có cách nào khác, đều do cô rất bắt mắt. Đứng giữa nhóm người bốn, năm mươi tuổi, cô giống như hạc trong bầy gà, thần thái xán lạn, dáng người mềm mại, từng cử chỉ tao nhã đều hấp dẫn vô số ánh nhìn.
Phương pháp chế thuốc của cô không giống những người khác, người khác đều làm theo trình tự, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-302.html.]
Mà cô lại khẽ cong môi, dáng vẻ vô cùng nhẹ nhàng, động tác nhịp nhàng như thể đang khiêu vũ.
Gương mặt đẹp thì làm gì cũng đẹp.
Mặc dù các phóng viên Nhật Bản thiên vị các bác sĩ của nước mình hơn, nhưng họ vẫn không kiềm chế được giơ ống kính về phía cô, nháy liên tục.
"Xinh đẹp thật đấy, nhan sắc này đủ để ra mắt làm ngôi sao rồi." Bất kể ở thời đại nào đi nữa cũng không thiếu bè đảng nhan sắc.
Một phóng viên khác thấp giọng nói: "Đừng đùa, người ta là chuyên gia trong ngành đó."
Bất kể ở ngành nào đi nữa, chỉ cần là chuyên gia hàng đầu thì đều không thiếu tiền, cũng không thiếu danh tiếng.
"Nhưng tôi cảm thấy cô ấy sẽ thất bại, những người có mặt ở đây đều là các tiền bối lão làng, chẳng hạn như ông Mitsui đã nổi tiếng từ lâu, ông ta hơn Liên Kiều mấy chục năm kinh nghiệm, chỉ e Liên Kiều không phải đối thủ của ông ta."
"Đúng, trong cái ngành này, chỉ dựa vào một gương mặt đẹp thì không được, mà phải có kinh nghiệm, thiên phú và nỗ lực."
Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng cô sẽ thua, bởi vì trong ngành này, tuổi tác và kinh nghiệm đóng vai trò rất quan trọng.
Mọi người nhỏ giọng tranh luận một lát lâu, đột nhiên Liên Kiều giơ tay phải lên, cất giọng giòn tan: "Tôi xong rồi."
Động tác của cô rất nhanh, là người đầu tiên hoàn thành.
Nhóm phóng viên: "..." Vả mặt đến quá nhanh.
Anh Takahashi đứng bên tay trái cô, thấy vậy thì sợ ngây người: "Liên Kiều, sao cô nhanh thế? Có khi nào thuốc bị lỗi rồi không?"
Liên Kiều thờ ơ đáp: "Có thể có lỗi gì được? Một loại thuốc đơn giản như vậy mà cũng phạm lỗi, chi bằng về nhà bán đậu phụ thối còn hơn."
Ngông cuồng, quá ngông cuồng, nhưng lại đáng yêu một cách khó hiểu.
Khóe miệng những người tham gia thi đấu không khỏi giật giật, trong lòng tấm tắc không thôi.
Mẹ kiếp, có so sánh sẽ có đau thương.
Một số người thầm mong viên thuốc cô chế tạo ra có vấn đề.
Liên Kiều đợi thêm khoảng mười phút, tất cả các bác sĩ mới hoàn thành việc chế thuốc.
Mỗi viên thuốc đều có tên người chế tạo, để giám khảo đi chấm điểm.
Liên Thủ Chính mỉm cười nhìn con gái mình, ông vô cùng tự hào về cô. Bàn về tài hoa hay năng lực, không ai có thể sánh được với cô.
Ichiro Matsumoto xem thành phẩm của những người khác trước, cuối cùng mới cầm viên thuốc của Liên Kiều lên, quan sát một hồi, sắc mặt của ông ta trở nên khác thường.
"Liên Kiều, cô hãy nói công thức và công hiệu của Đại Ô Kim hoàn đi."
Liên Kiều không cần suy nghĩ đã hé miệng đáp ngay: "Đại Ô Kim hoàn dùng cho phụ nữ suy nghĩ miên man, đồng thời chữa được nhiều bệnh liên quan đến sinh sản như: vô sinh, viêm âm đạo, nóng trong, nhiệt miệng, mất vị giác, đau nhức cơ thể, da dẻ tái nhợt, tay chân bủn rủn, kinh nguyệt không đều, chướng bụng, tóc khô vàng, buồn ngủ liên miên; ngoài ra còn chữa thêm một số bệnh về tử cung như hậu sản, rong huyết,..."
"Công thức là hai lạng Ngải Cứu, hai lạng Đương Quy ngâm dấm chua rồi sao khô, hai lạng Phá Cố Chỉ sao khô, hai lạng Hồi Hương sao khô, hai lạng Thục Địa ngâm dấm chua rồi sao khô, hai lạng Mộc Hương Nam sao cách thủy, hai lạng Ngô Thù Du, hai lạng Tam Lăng, hai lạng Ngô Truật (nghệ đen), ba lạng Xuyên Khung ngâm dấm chua rồi sao khô, ba lạng Thược Dược ngâm dấm chua rồi sao khô, sáu lạng Hương Phụ, hai lạng Duyên Hồ Tác, bốn lạng Tử Kinh Bì ngâm dấm chua rồi sao khô."
Cô đọc một mạch không vấp, cực kỳ lưu loát.
Đây là kiến thức cơ bản. Nhóm phóng viên có mặt tại hiện trường đồng loạt nhìn cô với ánh mắt sùng bái, cô lợi hại quá đi mất thôi.
Các chuyên gia lại chẳng có gì ngạc nhiên cả. Chỉ cần là người có trình độ trung y tốt một chút, thì đều có thể đọc thuộc làu làu những công thức chế thuốc trong sách thuốc cơ bản.
Ichiro Matsumoto nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm: "Chính xác. Nhưng viên thuốc này của cô có chút vấn đề."
Anh Takahashi nghe thế thì kích động không thôi, a a a, tin tức tốt.
Vẻ mặt Liên Kiều vẫn như thường: "Có vấn đề gì?"
Ichiro Matsumoto mỉm cười: "Trong này không chỉ có sáu lạng Hương Phụ, mà có đến tận mười lạng."
Không hổ là ông lớn trong nghề, vừa ngửi một chút đã nhận ra ngay.