Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-05-05 23:36:55
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người vừa cười nói vừa đi ra ngoài, nhóm cổ đông đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Liên Kiều, xin dừng bước, có chuyện gì thì từ từ nói."

Liên Kiều quay đầu nhìn thoáng qua: "Tôi ra giá cao hơn thị trường mười phần trăm, nếu đồng ý bán thì hẵng đến tìm tôi, nếu không thì bỏ đi. Tôi có tiền, muốn mua cái gì mà không được, chỉ cần tôi vui là được."

Cô vạch cho họ một ranh giới, trong ranh giới này cô sẽ vui vẻ bỏ tiền, còn nếu muốn vượt ranh giới của cô, thì cút lẹ đi.

Hành động bá đạo của cô khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, điều này khác hoàn toàn những gì họ đã bàn bạc trước.

"Ông Khương, ông thấy thế nào?"

Ông Khương phát hiện bản thân đã coi thường hai người trẻ tuổi Liên Kiều và Thẩm Kinh Mặc rồi. Hai người kẻ xướng người họa, phối hợp vô cùng ăn ý, công - thủ kín kẽ, không có lấy một khe hở.

"Chúng ta coi con bé như gà mờ ngây thơ không biết gì, nhưng một người có thể tự tạo dựng thương hiệu và mở rộng quy mô kinh doanh sang nước ngoài, thật sự gà mờ, ngây thơ ư?"

Sóng sau xô sóng trước.

"Nhưng mà..." Mọi người có chút không cam lòng.

Ông Khương lười nói lý với họ, mọi người đều là cáo già ngàn năm, trong lòng ít nhiều đều có tính toán.

"Được rồi, muốn bán thì bán, không muốn bán thì giữ lại."

Ông Trần im lặng hồi lâu, nhưng vẫn không thể đưa ra quyết định: "Ông Khương, ông có bán không?"

Phải biết rằng, ông ta chính là chỗ dựa vững chắc nhất của Kinh Nhân Đường, mấy năm nay, ông ta luôn tận tâm tận sức giúp đỡ phía sau.

Ông Khương gật đầu, cất giọng c.h.é.m đinh chặt sắt: "Bán!"

Đã trở mặt rồi còn chờ gì nữa?

Nhân lúc nhà họ Thẩm đang bệnh, lấy mạng cả nhà họ Thẩm.

Lẽ ra nhà họ Thẩm không nên hạ độc ông ta.

Ông ta toàn tâm toàn y giúp đỡ nhà họ Thẩm, thế mà nhà họ Thẩm lại báo đáp ông ta như vậy, thật sự khiến trái tim ông ta lạnh lẽo.

Bỏ đi, vẫn nên lấy lòng Liên Kiều, để nhờ cô giải độc giúp thì hơn.

Tài hoa ở phương diện y học của Liên Kiều bỏ xa nhà họ Thẩm, cầu xin cô đáng tin hơn nhiều.

Ông ta không dám cầu xin người có nhân phẩm như bà cụ Thẩm, có quỷ mới biết liệu bà ấy có âm thầm hạ độc thêm lần nữa không?

Có người khó hiểu hỏi: "Vì sao phản bán cho cô ta?"

Ông Khương thản nhiên châm chọc: "Ông thử hỏi người khác xem người ta có đồng ý với cái giá này không? Dù có đi nữa, tôi vẫn sẽ bán cho Liên Kiều."

Mọi người đồng loạt nhìn về phía ông ta: "Vì sao?"

Ông Khương xoa xoa lồng n.g.ự.c mình, ông ta chưa già nhưng đã có cả đống bệnh vặt: "Càng lớn tuổi, tôi càng sợ chết, mà con bé lại là thần y. Hiếm lắm mới có cơ hội tốt thế này để lấy lòng con bé, vì sao lại không bắt lấy? Liên Kiều là người có tính cách cao ngạo, bình thường đều không thèm để ý đến chúng ta."

Mọi người đưa mắt nhìn nhau: "Cũng đúng, bác sĩ tốt khó cầu, thần y càng khó cầu hơn."

Ôi, sao họ lại nghĩ đến việc lừa thần y nhỉ? Nhất định là bị rút não rồi!

Cứ vậy Liên Kiều đã mua được tất cả số cổ phiếu rải rác, cộng thêm số cổ phiếu cô nắm giữ, cô có tổng cộng ba mươi bảy phần trăm cổ phiếu.

Cô còn đưa ra một yêu cầu, đó là họ phải giữ bí mật việc đã bán cổ phiếu cho cô, thời hạn là một năm.

Cô vui vẻ cất hết những giấy tờ, hợp đồng chứng minh vào két sắt, đột nhiên chạm trúng cái tráp đựng đồ trang sức, cô tiện tay lấy ra thưởng thức.

Đống đồ sáng lấp lánh, dù không thể ăn hay không thể mặc, nhưng vẫn là vật yêu thích của các thiếu nữ.

Sau khi thưởng thức đống châu báu, sự hứng thú của cô chuyển sang chiếc tráp được sơn đỏ, khảm san hô, điêu khắc tinh xảo, vô cùng xinh đẹp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-284.html.]

Cô nghiên cứu một lát lâu, trong lúc vô tình cô cầm chiếc tráp lên lắc lắc. Ơ, có chút kỳ lạ.

"Kiều Kiều, con đang làm gì thế?" Liên Thủ Chính đi vào thì nhìn thấy con gái yêu đang tập trung tinh thần nghiên cứu một chiếc tráp rỗng.

Đôi mắt to tròn của Liên Kiều mở to ra: "Cha, hình như chiếc tráp này có ngăn ngầm."

Nghe đến đây, Liên Thủ Chính hưng phấn không thôi. Ông tự mình mở tráp ra, bìa sách quen thuộc đập vào mắt: [Sách thuốc nhà họ Thẩm, tập một.]

Ông kinh ngạc: "Kiều Kiều, đây là bản thật à?”

Liên Kiều nhướng mày, họ may mắn một cách khó tin.

"Đây là ý trời."

Ai mà ngờ được cuốn sách thuốc lại được cất trong tráp trang sức?

Đoán chừng hiện tại bà cụ Thẩm đã phát điên rồi.

Đúng vậy, bà cụ Thẩm đã hoàn toàn phát điên, bà ấy ra lệnh cho đám đàn em lén tấn công nhà họ Khương. Nhà ông Khương liên tục gặp chuyện không may, vừa điều tra thì phát hiện là tình nhân cũ làm, ông ta tức giận không thôi.

Hai người cãi cọ ầm ĩ, chỉ trích lẫn nhau, đều không chịu thừa nhận chuyện bản thân đã làm.

Tất nhiên nhà họ Khương sẽ không chịu để yên, bắt đầu phản công. Trong khoảng thời gian ngắn ông tới tôi đi, vô cùng náo nhiệt.

Hai nhà tổn thất nghiêm trọng, bà cụ Thẩm mất kha khá đàn em, việc liên tục gặp chuyện không may khiến bà ấy hoàn toàn lâm vào cảnh tượng tuyệt vọng.

Nhóm cổ đông cũ lại đồng loạt bỏ đá xuống giếng, Kinh Nhân Đường nổi tiếng khắp vùng trước kia, nay đang trên đà phá sản.

Bà cụ Thẩm lâm vào tình cảnh khốn đốn, lao lực quá độ, lại lần nữa đổ bệnh nặng.

Lần này bà ấy bị trúng gió nghiêm trọng, bị liệt nửa người, tay chân không thể động đậy, chỉ có lưỡi và mắt là có thể cử động.

Bà Thẩm sợ hãi, bắt đầu mời các bác sĩ nổi tiếng đến, nhưng họ đều bó tay chịu trói, chẳng có cách nào.

Mọi chuyện đã đến nước này, chú Thành và Thẩm Nhất Nặc cũng bất lực, không thể xoay chuyển tình thế, chỉ đành trơ mắt nhìn Kinh Nhân Đường dần dần sụp đổ.

Bà Thẩm suốt ngày khóc sướt mướt, vừa nhu nhược vừa bất lực.

Bà cụ Thẩm mệt mỏi nằm trên giường bệnh, cảm nhận được sự lạnh lẽo đến tận xương.

Bà ta suôn sẻ cả đời, sao hiện tại lại rơi vào kết cục này? Rốt cuộc sai lầm từ đâu?

Thẩm Nhất Nặc tiến vào báo cáo tình hình, thấy dáng vẻ thê thảm của bà cụ Thẩm, anh ta khẽ thở dài một hơi: "Bà chủ, mong bà hãy nghĩ thoáng ra, nhà họ Thẩm cần bà, Kinh Nhân Đường cần bà, tất cả chúng tôi đều cần bà."

Cuối cùng cũng đợi được đến ngày này.

Chú Thành đứng đợi ở bên cạnh, gương mặt cũng lo lắng không thôi: "Đúng vậy, bà chủ, bà là trụ cột của chúng tôi, bà tuyệt đối không thể có mệnh hệ gì được."

Bà cụ Thẩm xưa kia luôn không chịu thua, hiện tại lại vô cùng tiều tụy: "Tôi thật sự rất mệt mỏi."

Bà ấy giống như già hơn mười tuổi, già đến độ khiến người ta kinh hãi.

Thẩm Nhất Nặc cúi đầu xuống, ánh mắt lóe lên: "Bà chủ, dù sao hai cha con tôi cũng không phải dòng chính của nhà họ Thẩm, người bên dưới không hề nghe lời chúng tôi. Hiện tại nhà họ Khương và nhóm cổ đông liên thủ đối phó nhà chúng ta, tôi thật sự rất lo lắng... Lo lắng Kinh Nhân Đường sẽ bị hủy hoại trong tay chúng tôi."

Chú Thành hung hăng lườm anh ta một cái: "Câm miệng, đừng nói bậy."

Thẩm Nhất Nặc vẫn bày ra dáng vẻ trung thành và tận tâm: "Sự thật luôn mất lòng, thế nhưng có vài chuyện, tôi nhất định phải nói ra. Tôi trưởng thành ở nhà họ Thẩm, nhà họ Thẩm có ơn lớn với tôi, dù tôi có tan xương nát thit cũng muốn báo đáp nhà họ Thẩm, tiếc là tôi không có năng lực đó. Bà chủ, dù sao Kinh Nhân Đường cũng là sản nghiệp của họ Thẩm, chỉ có nhân tài của nhà họ Thẩm mới có thể ổn định lòng người."

Trái tim chú Thành giật thót, ông ta vội vàng ngăn cản: "Bà cụ đã bệnh như vậy rồi, sao có thể ra mặt xử lý đại cục nữa? Bác sĩ nói, hiện tại bà phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nếu bà cứ tiếp tục mệt mỏi sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ đó."

Ông ta nháy mắt với con trai, thế nhưng Thẩm Nhất Nặc cứ cúi đầu mãi, nên không nhận được tín hiệu của ông ta.

"Nếu bà cụ không làm được, thì luôn có người làm được."

Chú Thành thật sự rất muốn đ.ấ.m cho anh ta một cú, cái đồ lắm miệng này.

Ánh mắt bà cụ Thẩm nheo lại: "Ý cậu là..."

Loading...