Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-05-05 07:04:40
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9f87tHM3yp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô vô cùng tức giận: "Bây giờ thì sao, ông lại muốn cho đứa con gái nhược trí của mình gạo nấu thành câu, còn sắp xếp cho người khác bắt quả tang cảnh này, ác nhân cáo trạng trước, giả làm người bị hại, hủy hoại thanh danh nhà họ Liên, ông đúng là ác độc quá, chẳng lẽ ông không sợ bị quả báo sao?"

Giọng của cô rất lớn, vừa chói tai vừa phẫn nộ, Thẩm Không Thanh muốn xen miệng vào cũng không xen được.

Liên Kiều trừng mắt nhìn ông ta đầy hung tợn: "À không, ông đã nhận quả báo rồi, ngay lúc này đây."

Thẩm Không Thanh thấy giọng nói sắc nhọn của cô ầm ĩ không chịu nổi, đầu óc đau lên từng cơn, bực bội không thôi: "Liên Kiều, mày không nên xuất hiện."

Ánh mắt của ông ta khác thường, loáng thoáng hiện lên sự lạnh lẽo.

Liên Kiều sợ hãi, sắc mặt tái mét: "Thế nào? Ông muốn g.i.ế.c người diệt khẩu? Thẩm Không Thanh, ông điên rồi sao?"

"Tao vốn không muốn đụng vào mày, là mày tự chạy tới đây..." Sắc mặt Thẩm Không Thanh xám xịt, ông ta tính tới tính lui nhưng lại không tính được chuyện có một kẻ nhảy vào cản trở.

Hơn nữa, còn là người khó chơi tột cùng như Liên Kiều.

Cô là người không chịu thiệt dù chỉ một chút, ai chọc giận cô là cô trực tiếp dạy cho đối phương một bài học nhớ đời.

Hiện tại Liên Kiều lại có thêm vinh quang nên lời nói rất có trọng lượng.

Trong lòng ông ta hiện lên vô số ý nghĩ, làm sao bây giờ đây?

Liên Kiều tức giận không chịu nổi, kêu lớn tiếng hơn nữa: "Ông dám động tới một đầu ngón tay của tôi thử xem? Nếu tôi có mệnh hệ gì thì nhà họ Thẩm mấy người cũng tiêu đời đấy, nhà họ Liên sẽ không bỏ qua cho mấy người đâu, thứ ma quỷ nhà ông, tôi muốn tố cáo ông..."

Ba chữ cuối cùng như đánh thức Thẩm Không Thanh, cũng hoàn toàn khơi dậy sát ý của ông ta, thôi, đã đến nước này rồi, không còn cách nào khác nữa.

Với tính cách của Liên Kiều thì cô sẽ liều mạng với ông ta.

Không bằng ra tay trước để chiếm lợi thế.

Thà phụ người trong thiên hạ còn hơn là để người trong thiên hạ phụ ông ta.

Nghĩ tới chuyện những nhân vật có uy vọng danh tiếng ở dưới lầu sắp tới đây rồi, nếu đánh vỡ chuyện này thì đúng thật là...

Giờ khắc này, ông ta nảy sinh ý định g.i.ế.c người: "Yên tâm, tao có thể rút lui an toàn, nhà họ Thẩm bọn tao có một loại thuốc bí mật, trông thì có vẻ là c.h.ế.t vì bệnh tim, không để lại dấu vết gì."

Ông ta đi từng bước tới gần Liên Kiều, vẻ mặt dữ tợn, tay phải duỗi về phía phần cổ mảnh khảnh của Liên Kiều.

Liên Kiều sợ hãi, không ngừng lui về phía sau: "Kẻ g.i.ế.c người nhà ông, thấy ai chướng mắt là bỏ thuốc người đó, tôi muốn hỏi một câu, rốt cuộc đã có bao nhiêu người bỏ mạng trong tay ông rồi? Cứu mạng với!"

Bàn tay Thẩm Không Thanh vừa mới đụng tới cổ Liên Kiều thì đúng lúc này, cửa bị dùng sức phá mở, một đám người vọt vào.

Người dẫn đầu là Liên Thủ Chính và bộ trưởng Phương! Những người khác cũng là nhân vật uy vọng danh tiếng hàng đầu trong giới y học.

"Cứu tôi!" Liên Kiều cầu cứu vừa đáng thương lại vừa bất lực: "Cứu tôi với."

Ừ, bị bắt quả tang tại trận hiện trường g.i.ế.c người,, tất cả mọi người đều khiếp sợ nói không ra lời.

Thẩm Không Thanh như bị sét đánh ngay tại chỗ, đầu óc trống rỗng.

Bộ trưởng Phương tức giận sắp phát điên: "Thẩm Không Thanh, buông Liên Kiều ra."

Liên Kiều vừa mới được trao thưởng, được tán tụng không thôi, ai cũng biết cô là đối tượng được bên trên nâng đỡ.

Nhưng không ngờ lại có người mắt mù như thế, chống đối lại, muốn muốn hại c.h.ế.t Liên Kiều.

Năng lực của Liên Kiều là không thể dự đoán được, là rường cột nước nhà, thế nên không thể tha thứ cho người muốn hại cô được!

Trước mắt Thẩm Không Thanh tối sầm lại, lập tức rút tay về, miễn cưỡng nở một nụ cười: "Tôi chỉ hay nói giỡn thôi, hù cô ta ấy mà..."

"Chát." Liên Thủ Chính không nén giận nổi mà vung một cái tát: "Tên họ Thẩm kia, tôi thề không đội trời chung với ông."

Đụng tới em gái ông, hãm hại con trai ông, lại còn dám g.i.ế.c con gái ông để diệt khẩu, mối hận sâu đậm này, nhất định ông sẽ không để yên.

Thẩm Không Thanh bị tát sưng mặt nhưng lại không rảnh để ý tới nó, chỉ nghĩ xem làm sao để thoát được đây.

Nhưng cho dù bình thường ông ta có nhanh trí cỡ nào thì lúc này cũng không nghĩ ra được gì.

Liên Kiều nhào vào lòng Liên Thủ Chính, run lẩy bẩy, trông vô cùng đáng thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-267.html.]

Hiệu trưởng La của trường Đại học Y học cổ truyền Bắc Kinh cũng thấy thế, lại càng tức giận hơn nữa, lớn tiếng giận dữ mắng mỏ: "Thẩm Không Thanh, ông đúng là phát rồ rồi, ông không xứng để làm đồng nghiệp của chúng tôi."

Trông thì nho nhã, giống như một người đàn ông tốt, nhưng không ngờ trong bụng chỉ toàn những suy nghĩ xấu xa.

Những người khác cũng đều tỏ vẻ khinh bỉ: "Thẩm Không Thanh, không ngờ ông lại là loại người xấu xa như thế, đúng là khiến người ta khinh thường."

"Ông có còn là người nữa không? Liên Kiều cứu nhiều người như thế, sao ông dám hãm hại con bé? Ông không sợ bị trời đánh hay sao?"

Thẩm Không Thanh mạnh vì gạo bạo vì tiền, bình thường có quan hệ không tồi với những người này, nhưng lúc này thì ai cũng trở mặt.

"Mọi người hiểu lầm thật rồi, tôi..." Thẩm Không Thanh cố gắng giải thích cho mình, nhưng lý do không hề có sức thuyết phục.

Ông ta cũng không biết tại sao mình lại nóng nảy như thế, không kìm được ý muốn g.i.ế.c người mà nó cứ dâng trào lên.

Liên Kiều nghiến chặt răng, hốc mắt ửng đỏ: "Bộ trưởng Phương, tôi muốn tố cáo Thẩm Không Thanh của Kinh Nhân Đường, ông ta muốn g.i.ế.c tôi, hu hu, tôi sợ quá."

Cô vừa mảnh mai vừa đáng thương, hoàn toàn không còn dáng vẻ bình tĩnh thong dong ngày thường, khiến người ta không khỏi sinh lòng thương tiếc.

Bộ trưởng Phương đau lòng không thôi, đây là bảo bối vô giá đấy, bên trên đã lên tiếng là phải bảo vệ chặt chẽ, bồi dưỡng nghiêm túc để sau này cống hiến nhiều hơn cho quốc gia.

Nghĩ tới việc kỳ tài như vậy suýt chút nữa đã ra đi tại đây, ông ấy lại hoảng sợ không thôi: "Dẫn đi."

Trái tim Thẩm Không Thanh như bị đ.â.m mạnh một cái, vẻ mặt nản lòng, dưới đáy lòng dâng lên cảm giác tuyệt vọng.

Thẩm Linh vẫn luôn ngơ ngác nhìn bỗng nhiên động đậy: "Thả cha tôi ra, không được bắt ông ấy, mấy người đều là người xấu."

Cô ta lao tới, vừa đanh đá vừa hung ác vô cùng.

Vẻ mặt Thẩm Không Thanh thay đổi: "Linh Linh, đừng quậy."

Thẩm Linh cắn nhân viên công tác một cái thật mạnh, trạng thái điên cuồng: "Cha đừng sợ, Linh Linh cứu cha ngay đây, cút hết đi."

Hiện trường hỗn loạn, gà bay chó sủa.

Nhân viên phục vụ mời một nhóm người tới theo kế hoạch rồi nhìn thấy cảnh tượng này, người nào người nấy cũng nghẹn họng nhìn trân trối, không dám tin vào mắt mình.

Tất cả đều là những người được Thẩm Không Thanh chọn lựa tỉ mỉ, toàn là người có quyền lên tiếng trong các lĩnh vực.

Nhân viên phục vụ thấy tình huống không ổn, lập tức xoay người muốn bỏ trốn.

Liên Kiều tinh mắt, quát to một tiếng: "Bộ trưởng Phương, còn con cá lọt lưới kìa, cậu ta cũng là đồng lõa, bọn họ đều muốn g.i.ế.c tôi."

.....

Lúc Thẩm Kinh Mặc tới thì mọi chuyện đã kết thúc rồi.

Anh đau lòng kiểm tra Liên Kiều từ trên xuống dưới, nhất là cổ, may mà không để lại vết thương nào.

"Sao lại không gọi cho anh?"

"Anh không tiện xuất hiện mà." Liên Kiều nhìn vào gương vài lần: "Dù sao anh cũng họ Thẩm."

Anh bị kẹp ở giữa nên khó xử lắm.

"Haiz." Thẩm Kinh Mặc khẽ thở dài một hơi, dù thế nào anh cũng không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như thế.

Rốt cuộc Thẩm Không Thanh phát điên cái gì thế?

Đang yên đang lành lại muốn chơi liều một lần, khiến cả hai cha con đi bóc lịch hết, chuyến này người nhà họ Thẩm được đoàn tụ sum vầy trong đó rồi.

Anh nhìn về phía cậu cả Liên đang ngẩn người: "Liên Đỗ Trọng, anh có ổn không?"

Liên Đỗ Trọng liếc một cái lạnh lùng: "Tôi rất ổn."

Thời buổi này phụ nữ điên lên đúng là đáng sợ, anh ấy vẫn nên ngoan ngoãn ở trong sở nghiên cứu, không đi đâu cả thì hơn.

Thôi được rồi, Thẩm Kinh Mặc bị giận chó đánh mèo, mà anh cũng không dám kêu oan.

Cũng hết cách, ai bảo đây là anh vợ tương lai làm gì.

Loading...