Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 245
Cập nhật lúc: 2025-05-04 23:34:06
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q2s61q8NX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô dừng lại một chút, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một chút hổ thẹn: "Thật sự ngại quá, tôi đã kéo thấp chỉ số thông minh bình quân của người Trung Quốc rồi."
Người dẫn chương trình: "..."
"Ý cô là cô không thông minh, nhưng lại có thể nghiên cứu phát minh ra sản phẩm mới sao?"
Giọng điệu này tràn đầy sự nghi ngờ không tin, chuyện gì đây diễn ra đây?
Liên Kiều lại càng hổ thẹn hơn: "Đương nhiên so với Einstein thì tôi chỉ là một kẻ ngu ngốc thôi, hổ thẹn quá, IQ và EQ đều thấp."
Cái này phải xem là so với ai, cô tự nhận là mình không thông minh, vậy thì hầu hết người trên đời này đều là ngu ngốc.
Người dẫn chương trình đứng ngơ ngác trong gió, đờ mờ, người bình thường có ai lại đi so với Einstein đâu?
"Sao có thể so với nhà khoa học vĩ đại như vậy được? Cô Liên à, cô hơi tự tin đấy nhỉ."
Liên Kiều lại tỏ vẻ khó hiểu: "Không so với người mạnh thì chẳng lẽ lại so với kẻ yếu hay sao? Có thắng cũng chả có gì thú vị, và đó cũng không phải phong cách của tôi, ơ, chẳng lẽ khiêu chiến kẻ yếu bắt nạt kẻ yếu là phong cách của người ở quốc gia mấy người hay sao?"
Người dẫn chương trình sắp tức hộc máu, khả năng ăn nói này tốt quá rồi thì phải: "Không, đương nhiên là không phải rồi."
Liên triều cười ngọt ngào: "Vậy là tốt rồi, tôi tin người nước F sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này đều là người lương thiện dũng cảm, trời sinh lãng mạn, lại còn yêu thích hòa bình."
Người dẫn chương trình gượng cười, đờ mờ, thế thì bảo anh ta làm khó như thế nào nữa?
Chỉ cần làm khó cô thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị gán cho cái danh không yêu hòa bình và thích kiếm chuyện.
IQ và EQ thấp à? Lời của phụ nữ chỉ toàn là lừa dối thôi.
Anh ta không chống đỡ được nên chỉ có thể tạo dáng mời: "Hai vị đi vào đi."
Hứa Gia Thiện và Hứa Vinh Hoa đi theo sau, không công không tội, mặc dù chân đang run nhưng cuối cùng cũng không xuất hiện cảnh đi đường cùng tay cùng chân rồi dẫn tới trò cười té ngã.
Bọn họ vừa mới bước vào thì phía sau cũng có một chiếc xe chạy tới, người xuống xe chính là mẹ con Lisa, Lisa mặc một bộ lễ phục dạ hội khoét n.g.ự.c sâu màu đen, vừa gợi cảm vừa quyến rũ.
Còn Annie thì mặc một bộ váy công chúa màu trắng, tóc hơi xoăn, đôi mắt màu xanh lam vô cùng xinh đẹp, đáng yêu động lòng người tựa như một thiên sứ.
Hai mẹ con một đen một trắng bước đi trên thảm đỏ, thu hút rất nhiều ánh mắt, thỉnh thoảng còn có tiếng hoan hô vang lên.
Người dẫn chương trình lại càng khen hai mẹ con này nức nở, nhất là khen ngợi Annie không ngớt, dù sao đây cũng là con cháu của gia tộc Puech.
Đoàn người Liên Kiều đã đi vào hội trường và được nhân viên công tác dẫn tới chỗ ngồi, vị trí hơi hẻo lánh nhưng được cái rất yên tĩnh.
Bọn họ đều là gương mặt xa lạ nên không có ai tới chào hỏi cả, mà lặng lẽ nhìn vài lần.
Thẩm Kinh Mặc cầm áo khoác phủ lên người Liên Kiều, nói: "Đừng để bị cảm lạnh."
"Anh họ, đêm nay anh biểu hiện không tồi." Liên Triều cười tủm tỉm nói: "Không đi đường cùng tay cùng chân."
Hứa Gia Thiện xấu hổ, anh ấy đi trên thảm đỏ mà đầu óc trống rỗng, hoàn toàn đi bằng bản năng, đến chính anh ấy cũng không biết sao mình có thể đi tới nơi được nữa.
"Đêm nay nhiều người quá."
Quy mô đêm nay không xem như đứng đầu, Liên Triều nhìn ngó xung quanh với vẻ không để ý lắm: "Chờ ngày nào đó nhãn hiệu của chúng ta nổi tiếng hơn thì cũng sẽ tổ chức một đêm hội như thế này."
Có rất nhiều minh tinh lớn nhỏ tới, cô tính tìm một người phát ngôn.
Phải phù hợp với sản phẩm, còn phải có mức độ nổi tiếng nhất định, nhưng đắt quá thì lại không thể mời nổi.
Thôi thì cứ xem trước đã, mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu nên vẫn còn rất nhiều cơ hội.
Hai mắt Hứa Vinh Hoa sáng rực lên: "Ý kiến này không tồi, đến lúc đó hãy mời hết những ngôi sao nổi tiếng tới dự."
Bây giờ anh ta đã phát hiện, vận may của Liên Kiều rất tốt, lúc nào cũng có thể gặp dữ hóa lành.
Một người đàn ông trung niên đi tới, trên mặt mang theo nụ cười: "Tổng giám đốc Hứa, chào cậu, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Vô cùng ân cần, mang theo một chút lấy lòng.
Hứa Vinh Hoa hơi nhíu mày, đây là người lần trước cho bọn họ leo cây, ông Grimm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-245.html.]
"Những vị này là?"
"Cô Liên, người sở hữu nhãn hiệu Hoa Nhan." Hứa Vinh Hoa chỉ giới thiệu Liên Kiều.
Ông Grimm thấy vô cùng bất ngờ vì cô gái này trông vô cùng xinh đẹp, còn tưởng rằng cô là minh tinh nhỏ được mời đến để giữ thể diện chứ.
"Chào cô, cô Liên, rất vui được làm quen với cô, lần trước có việc nên không thể đúng hẹn được khiến tôi rất lấy làm tiếc, ngày mai tôi có mở tiệc nên muốn mời cô, không biết ý cô thế nào?"
Liên Kiều đã sớm cho người này vào sổ đen rồi, chơi cô bộ vui lắm sao? "Lịch trình đã có sắp xếp khác, thành thật xin lỗi."
Trong lòng cô cảm thấy khó chịu nhưng ngoài mặt vẫn không để lộ điều gì.
Ông Grimm cũng đoán được sẽ không thuận lợi dễ dàng, trên mặt nở nụ cười, hỏi: "Vậy khi nào thì cô có thời gian vậy?"
Liên Kiều cũng tươi cười đáp lại: "Tôi phải kiểm tra lại lịch trình đã, sau đó sẽ báo lại với ông nhé."
Không riêng gì ông Grimm, còn có những người khác lại đây, Liên Kiều cũng ứng phó mà không để lại sai sót nào.
Hứa Gia Thiện nhìn không chớp mắt, lại càng bội phục cô nhiều hơn.
Nhìn hoàn cảnh và trường hợp bây giờ mà xem, Liên Kiều ứng đối tự nhiên, đúng là quá lợi hại.
Thẩm Kinh Mặc nhìn xung quanh, bỗng nhiên ánh mắt tập trung lại: "Ơ, sao chú út của anh cũng ở đây thế này?"
Liên Kiều cũng dời mắt qua, thấy Thẩm Không Thanh đang tụ tập nói chuyện phiếm cùng với một nhóm nam nữ, trông có vẻ rất quen thuộc.
"Chẳng lẽ chú út của anh cũng có ý lấn sân sang thị trường đồ trang điểm hay sao?"
"Khó mà nói." Thẩm Kinh Mặc không thân với chú út của mình lắm, anh suy nghĩ một hồi rồi đứng dậy bảo: "Đi, chúng ta qua đó xem thử xem sao."
Từ trước tới nay anh vẫn luôn thẳng thắn: "Chú út, sao chú cũng ở đây vậy?"
Thẩm Không Thanh hơi ngạc nhiên: "Được bạn mời nên chú lại đây góp vui thôi."
Ông ta được Liên Kiều cho cảm hứng, cảm thấy thị trường đồ trang điểm có tương lai, thế nên mới chủ động tìm kiếm quan hệ với người trong giới này, xem thử xem có cơ hội hay không.
Ông ta không tính mở thương hiệu mà là đầu tư lấy cổ phần.
Xuất hiện ở đây vốn đã là một loại thái độ rồi.
Thẩm Kinh Mặc cười nhạt: "Thẩm Linh đâu? Chú không dẫn cô ta lại đây à?"
Thẩm Không Thanh nhìn Liên Kiều một cái, ông ta khá kiêng kị cô, nghe nói đêm nay nhãn hiệu của cô cũng có mặt trong danh sách.
Tài chữa bệnh của cô đã rất giỏi rồi, lấn sân cũng rất thành công, người như vậy rất đáng sợ, nhưng sao cố tình cứ phải là người nhà họ Liên kia chứ?
Cách tốt nhất là phải loại bỏ cô khi cô chỉ mới vừa bộc lộ tài năng.
Trong đầu hiện nên vô số suy nghĩ nhưng ngoài mặt ông ta không để lộ điều gì: "Con bé bị bệnh, đang nằm nghỉ ở khách sạn, nếu cháu có rảnh thì khám cho con bé giúp chú nhé."
"Được thôi."
Liên Kiều xuất hiện bất ngờ mang tới áp lực rất lớn cho Thẩm Không Thanh, hai nhà Thẩm Liên đã đấu đá với nhau vài chục năm rồi, bên nào cũng có thắng có thua nên đang giữ thế hòa, nhưng sau này thì khó mà nói.
Để giữ được vinh quang nhà họ Thẩm, ông ta phải nghĩ ra nhiều cách hơn.
"Xin lỗi không tiếp được, bọn chú còn có chuyện phải nói."
Liên Kiều nhìn bóng dáng Thẩm Không Thanh, trong mắt hiện lên một chút trào phúng: "Cho dù chú út của anh có cố gắng như thế nào đi chăng nữa thì không có một người thừa kế đáng tin cậy, gia nghiệp có lớn cỡ nào cũng không giữ được."
Tính kế cả đời kết quả lại là công dã tràng.
Thẩm Kinh Mặc hoàn toàn không hứng thú với chuyện của nhà họ, nhưng cũng có thể đoán được tính toán của bọn họ.
"Có thể bỏ qua con trai để đời cháu trai thừa kế mà."
Chỉ có vấn đề là ông ta vẫn chưa có cháu trai thôi.
Nhưng cho dù có cháu trai thì ai dám chắc là tốt hay xấu? Nói không chừng lại có thêm một Thẩm Nam Tinh nữa thì sao.