Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-05-03 13:37:16
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q2s61q8NX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Đỗ Hành không thường gặp cô ta, nhưng anh ta luôn cử người theo dõi đối phương, tạm thời vẫn chưa tìm ra người đứng sau cô ta.

Cô ta rất cẩn trọng, ngoài giao tiếp với người trong giới điện ảnh, ăn uống, thì không mấy giao du với ai, trông rất an phận.

Đỗ Hành cũng cử người theo dõi mẹ con Thẩm Không Thanh, nhưng họ đều hành động bình thường, không có liên lạc ngầm.

Vì vậy, anh ta chỉ có thể tạm gác lại, lấy tĩnh chế động.

"Em đừng nghĩ lung tung, dạo này anh rất bận."

Trần Minh Minh cắn chặt răng, cô ta không hiểu nổi, đối phương không có vẻ muốn chia tay, nhưng cũng không ngọt ngào như tình nhân, lẽ nào thật sự quá bận?

Cô ta suy nghĩ một lúc, "Các anh đi đâu vậy? Em có thể đi cùng không?"

Đỗ Hành vẻ mặt khó xử, "Chuyện này... là hoạt động do cha anh sắp xếp, ông ấy đứng đầu gia đình, bọn anh đều phải nghe lời ông ấy."

Trần Minh Minh cũng không phải dạng vừa, trực tiếp tìm đến Liên Thủ Chính, xin tham gia cùng.

Liên Thủ Chính nhìn cô ta một cái thật sâu, "Được thôi, vậy thì cùng đi, ngồi xe của Đỗ Hành nhé."

Trần Minh Minh vui mừng khôn xiết, không ngừng cảm ơn, tảng đá trong lòng rơi xuống, có vẻ như họ không nghi ngờ cô ta, thế thì tốt rồi.

Thấy cô ta hớn hở chạy về phía xe sau, Liên Kiều tò mò hỏi, "Cha, sao lại cho cô ta tham gia?"

Đây là ngày gia đình của họ!

Liên Thủ Chính chỉ mỉm cười với cô, rồi nhìn về phía tài xế, "Thẩm Kinh Mặc, chúng ta đến tổng hành dinh của Kinh Nhân Đường."

Tổng hành dinh của Kinh Nhân Đường là đại bản doanh của nhà họ Thẩm, các thành viên chi thứ hai của nhà họ Thẩm hầu như thay phiên túc trực tại đó.

Thẩm Kinh Mặc không rõ vì sao lại thấy kích động, phải chăng đây là dấu hiệu sắp có chuyện?

Kinh Nhân Đường là một cửa hàng trăm năm tuổi, nằm tại khu vực sầm uất nhất. Tòa nhà năm tầng này đều thuộc về nhà họ Thẩm. Tầng một và tầng hai là cửa hàng chính, tầng ba đến tầng năm là khu văn phòng.

Mỗi ngày đều có người ra vào tấp nập, buôn bán thịnh vượng.

Nhân viên Kinh Nhân Đường bận rộn đến nỗi không có thời gian nghỉ ngơi, tuy mệt nhưng vẫn vui vẻ, họ đều tự hào về công việc của mình.

Đột nhiên, trước cửa hàng có một sự náo động, ba người đàn ông trẻ trung, đẹp trai bước vào, xếp thành hàng, mặc áo đỏ, vàng và xanh lá cây. Ba màu sắc chói lóa nhưng lại thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.

Những chàng trai đẹp với phong cách khác nhau, dáng vẻ thẳng tắp, đeo kính râm lớn, tạo ra một sức hút khổng lồ.

Mọi người không khỏi ngẩn ngơ nhìn, quá đẹp, thật sự là quá đẹp.

Ủa, người bên trái trông rất quen, chẳng phải là siêu sao Đỗ Hành sao?

Quản lý tiệm thuốc nhiệt tình tiến lên chào đón, "Đỗ Hành, anh muốn mua gì? Hai người này là người nhà của anh à? Cũng rất đẹp trai."

Đỗ Hành khẽ gật đầu, ba người dạt sang hai bên, để lộ một đôi nam nữ xuất sắc, trai tài gái sắc, mặc áo đen trắng, cực kỳ nổi bật.

Hai người bước vào như đang đi trên thảm đỏ, đầy vẻ quý phái, lại không thể nào tỏa sáng hơn.

Ồ, hai người này cũng thật đẹp, hôm nay sao lại có nhiều trai xinh gái đẹp thế này.

Đôi nam nữ bước vào cửa hàng, rồi dạt sang một bên. Cuối cùng là một người đàn ông phong độ, khí chất nho nhã, thời gian dường như đã rất ưu ái ông ấy, vẫn là một đại mỹ nam.

Quản lý tiệm thuốc vừa thấy ông, trong lòng bỗng căng thẳng, không tự chủ được mà hồi hộp, liền gọi nhân viên đến dặn dò vài câu.

"Ông Liên, sao ông lại đến đây?"

Ông ấy chưa từng đến Kinh Nhân Đường, bất ngờ xuất hiện thế này, cảm giác như có chuyện gì sắp xảy ra, không được, phải thông báo cho ông chủ.

Liên Thủ Chính đi vào một cách thờ ơ, "Thẩm Không Thanh đâu? Tôi muốn gặp ông ta uống trà."

Quản lý tiệm thuốc ngớ người, uống trà?

Liên Kiều không quan tâm, tùy tiện dạo quanh cửa hàng, mua vài món đồ quý của tiệm, cô khá hứng thú với chúng.

Thẩm Kinh Mặc không rời cô nửa bước, còn giới thiệu sản phẩm của nhà họ Thẩm cho cô.

Dù không tham gia vào việc kinh doanh của nhà họ Thẩm, nhưng là người nhà Thẩm, từ nhỏ đã phải học thuộc sách thuốc.

Anh không biết rõ các công thức cụ thể, nhưng nhà họ Thẩm có những loại thuốc gì thì anh biết.

Hai người vừa đi vừa bàn bạc, khi Thẩm Không Thanh xuống lầu thì thấy cảnh tượng này, biểu cảm khó tả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-189.html.]

"Kinh Mặc, đã đến rồi sao không lên lầu?"

Anh suốt ngày theo nhà họ Liên, gần như trở thành con rể nhà họ Liên.

Thẩm Kinh Mặc cười nói, "Chú út, đưa bạn gái đi tham quan một chút."

Thẩm Không Thanh nhìn đống thuốc to nhỏ, khẽ nhíu mày, "Cô Liên, thuốc nhà cô không hiệu quả sao? Cô còn phải đặc biệt đến đây mua nhiều thuốc như vậy? Cảm ơn cô đã nể mặt."

Đây chẳng phải là lời tốt đẹp gì, Liên Kiều điềm nhiên đáp lại, "Ồ, tôi định mang về phòng thí nghiệm phân tích thành phần."

Mặt Thẩm Không Thanh xanh mét, "Như vậy không hay đâu, cô đang ăn cắp công thức thuốc của người khác."

"Ông cũng có thể mua thuốc của nhà họ Liên để phân tích mà." Liên Kiều hào phóng, mọi người đều làm thế, chỉ là lén lút làm, chỉ có cô mới dám nói thẳng ra như vậy.

"Có điều, tôi tin rằng ông đã làm chuyện này không ít lần, có kết quả gì không?"

Thẩm Không Thanh im lặng, không thể phủ nhận, đó là sự thật.

Đáng tiếc, ông ta không đủ khả năng phân tích.

"Cô..."

Liên Thủ Chính bước tới, mặt đầy vẻ không đồng tình, "Thẩm Không Thanh, có gì thì nói với tôi, bắt nạt người nhỏ tuổi không hay ho gì."

Thẩm Không Thanh rất bực mình, Liên Kiều miệng lưỡi sắc bén như thế, ai có thể bắt nạt cô ấy được? "Tôi không có."

Liên Kiều đứng ra giúp ông ta, "Đúng rồi, thưa thầy, là em đang bắt nạt ông ấy."

Thẩm Không Thanh: "..." Cảm ơn nhé, chỉ cần đừng nói nữa.

Thẩm Kinh Mặc không nhịn được cười, ha ha ha.

Thẩm Không Thanh dù sao cũng là nhân vật lớn, đấu với nhà họ Liên nhiều năm như vậy, có thể yếu thế sao?

"Liên Thủ Chính, rốt cuộc ông có việc gì?"

Liên Thủ Chính mỉm cười, "Tình cờ đi qua, khát nước nên xuống xe xin chén trà uống, không phiền chứ?"

"Mời." Thẩm Không Thanh không quan tâm có tin hay không, nhưng vẫn giữ phong thái, ông ta làm một động tác mời, mời họ lên lầu.

Liên Thủ Chính không bước đi, mà quay sang vẫy một cô gái, "Minh Minh, qua đây."

Trần Minh Minh chen chúc trong đám đông, dù cô ta là ngôi sao lớn nhưng sự chú ý đều bị người nhà họ Liên chiếm hết.

Cô ta khó khăn chen qua, quần áo lộn xộn, tóc tai rối bù.

Đỗ Hành kia chỉ lo nói chuyện với khách, không thèm đứng bên cô ta.

Liên Thủ Chính hờ hững giới thiệu, "Đến gặp ngài Thẩm Không Thanh, ông ấy là chủ của Kinh Nhân Đường, dù y thuật không giỏi, nhưng có nhiều bài thuốc."

Khóe miệng Thẩm Không Thanh co giật, nhà họ Liên toàn là thần kinh, giới thiệu kiểu gì vậy?

"À." Liên Kiều vô cùng ngạc nhiên, "Thầy ơi, thầy nói, vị Thẩm này y thuật không giỏi? Thật không? Ông ấy là người đứng đầu Kinh Nhân Đường mà."

Liên Thủ Chính nghiêm túc nói, "Thật sự không giỏi, thiên phú không đủ, không có cách nào."

"Ha ha ha." Thẩm Kinh Mặc lại cười lớn, hóa ra tài châm chọc của Liên Kiều là di truyền.

Thẩm Không Thanh tức giận lườm cháu một cái, cái tên ăn cây táo rào cây sung này.

Đó là nỗi hối tiếc lớn nhất của ông ta, từ nhỏ ông ta đã rất chăm chỉ, nhưng y học thì không giỏi.

Vì vậy, ông ta chỉ có thể ghi nhớ các bài thuốc tổ truyền, còn đi khám bệnh thì không được, những việc khác có thể qua loa, nhưng chữa bệnh thì không thể, sẽ c.h.ế.t người.

Là một gia đình đông y, đó là khuyết điểm c.h.ế.t người.

Những năm qua ông ta luôn tìm cách giải quyết vấn đề này.

Liên Thủ Chính không quan tâm ông ta nghĩ gì, tiếp tục giới thiệu, "Đây là Trần Minh Minh, diễn viên điện ảnh."

Thẩm Không Thanh có chút lạ lùng, đẹp thì đẹp, nhưng cần phải giới thiệu riêng với ông ta sao? Ý gì đây?

Nhưng ông ta không lộ ra mặt, "Chào cô Trần, rất vui được gặp cô."

Trần Minh Minh vui mừng khôn xiết, "Cảm ơn, tôi cũng rất vinh hạnh."

Khoảnh khắc hai người chào hỏi, Liên Thủ Chính và con gái trao đổi ánh nhìn, đồng loạt lắc đầu, đoán sai rồi, không phải!

Loading...