Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 181
Cập nhật lúc: 2025-05-03 13:36:59
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fjRdjPxr9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quá bất công, có người không nơi nương tựa chỉ có thể tự mình phấn đấu. Trong khi có người cái gì cũng có, muốn trăng muốn sao sẽ có người hái rồi đưa đến tận tay. Cô ta ghét nhất là loại người này!
Cuối cùng, Đỗ Hành thuê cho cô ta một căn nhà, mời một người giúp việc đến chăm sóc cô ta, vun vén cũng khá chu toàn. Nhưng, Trần Minh Minh vẫn chưa đạt được mục đích, sao có thể chịu bỏ qua?
Cô ta làm ầm ĩ thế nào Liên Kiều cũng không quan tâm. Bây giờ quan trọng nhất là nghiên cứu phát triển sản phẩm, cô đang mày mò một loại kem dưỡng da thần kỳ, có tác dụng phục hồi tái tạo, khiến làn da mịn màng như trẻ sơ sinh, chỉ cần một loại là có thể giải quyết mọi vấn đề. Đây sẽ là bảo bối của thương hiệu Hoa Nhan, là sản phẩm chủ lực để thống lĩnh thiên hạ. Cô đã dồn hết thời gian và công sức, chỉ được thành công chứ không cho phép thất bại.
Cao Minh, Lưu Ngạn Trì, An Tâm, Du Thanh Hà đều đã đầu quân cho cô, họ không muốn làm việc ổn định trong bệnh viện mà lại chọn đầu quân cho Liên Kiều. Nhân tài chính là nhân tài, sau giai đoạn bỡ ngỡ ban đầu, dưới sự dẫn dắt của Liên Kiều, họ đã nhanh chóng vào guồng, dần trở thành cánh tay đắc lực của cô.
Càng tiếp xúc với Liên Kiều, họ càng phát hiện ra sự mạnh mẽ của cô, khiến người ta không khỏi thần phục. Kiến thức y học của cô uyên thâm thì họ đã biết từ lâu, nhưng không ngờ tài kinh doanh của cô cũng khiến người ta kinh ngạc. Thậm chí, tham vọng của cô cũng khiến họ sôi sục, con người sống một đời, ai mà không muốn theo đuổi kẻ mạnh, tạo dựng sự nghiệp? Ai mà không muốn công thành danh toại?
Tính tình An Tâm và Lưu Ngạn Trì thích hợp với việc làm thí nghiệm, Liên Kiều phân công họ vào phòng thí nghiệm, phụ trách nghiên cứu sản phẩm mới. Còn Cao Minh, cô bổ nhiệm làm phó tổng công ty, phụ trách điều hành, Du Thanh Hà phụ trách nhà máy bên kia. Nhà máy vẫn đang trong giai đoạn xây dựng chưa đi vào hoạt động, cô đang có ý định nhập một dây chuyền sản xuất từ nước ngoài, vẫn đang trong giai đoạn đàm phán.
Liên Kiều đã ký với họ một hợp đồng có thời hạn mười năm. Trong vòng năm năm không nghỉ việc, sẽ được tặng một căn hộ hai phòng ngủ. Trong vòng mười năm không nghỉ việc, sẽ được tặng cổ phần.
Tất nhiên, mức lương cô trả gấp đôi giá thị trường, đây cũng là lý do chính khiến nhiều người làm việc cho cô. Ai mà không thích tiền chứ?
Hứa Gia Thiện bị cô phái đến bên Hứa Vinh Hoa, hai nhà hợp tác làm ăn thì phải tìm người thân cận giám sát mới được.
"Liên Kiều." Thẩm Kinh Mặc vừa về kinh đô bèn lập tức đến tìm cô, kéo cô ra khỏi phòng nghiên cứu.
Quầng thâm mắt của Liên Kiều đen đến mức đáng sợ, khiến Thẩm Kinh Mặc tức giận: "Làm việc thì làm việc, sao không nghỉ ngơi cho tử tế vậy? Nhà mới ngay bên cạnh, đi bộ có mấy bước chân?"
Bây giờ cô ở cả hai nơi, nhà mới bên cạnh thì để ở, nhà cũ thì thỉnh thoảng cũng để ở nốt, khá là tự tại, Liên Thủ Chính thỉnh thoảng cũng đến ở.
"Quên mất." Liên Kiều tỏ vẻ vô tội, khi bận rộn thì các nhà nghiên cứu làm gì có khái niệm về thời gian? Phải tranh thủ từng giây từng phút để nghiên cứu ra sản phẩm.
Thẩm Kinh Mặc tức đến mức trợn mắt, kéo cô đi ăn món dược thiện: "Sau này anh sẽ giám sát em."
Trần Đan Bình vừa nhìn thấy họ, không cần hỏi gì đã gọi thẳng món ăn cho họ. Cô ấy làm việc ngày càng tốt, đã bắt đầu dạy cho các học trò nhỏ, Liên Kiều chuẩn bị mở thêm một cửa hàng dược thiện nữa. Vì tình hình kinh doanh quá tốt đó, thật là hết cách!
"Sao anh có nhiều thời gian thế?" Liên Kiều nằm gọn trong lòng anh, buồn ngủ rũ rượi.
Thẩm Kinh Mặc đau lòng vô cùng, anh chỉ đi công tác một chuyến mà cô đã thành ra bộ dạng này: "Thuê một trợ lý nhỏ đi, chỉ cần giám sát em ăn uống ba bữa một ngày."
Liên Kiều cười toe toét, gật đầu: "Được, tìm một anh chàng đẹp trai chân dài ngắm cho đã mắt."
"Mơ đi." Thẩm Kinh Mặc đút cho cô uống trà táo đỏ: "Phải là phụ nữ, tìm một bà cô bốn mươi mấy tuổi."
Con gái trẻ tuổi cũng không được, đám con gái đó như trúng tà vậy, nhìn Liên Kiều bằng ánh mắt vô cùng sùng bái, những đứa gan dạ còn chạy đến làm quen, thật đáng ghét.
Liên Kiều nhịn không được cười: "Ghen rồi à?
Thẩm Kinh Mặc cầm tay cô lên mà cắn: "Không được à?"
Cảm giác vừa tê vừa ngứa làm cho Liên Kiều thấy nhột, cô trừng mắt: ”Được, được chứ, ha ha, đừng cắn em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-181.html.]
Hai người đang cười đùa náo nhiệt thì cánh cửa đột nhiên bị ai đó đẩy ra: "Em Liên Kiều, chị vừa nghe thấy giọng nói của em..."
Người vào là Trần Minh Minh, cô ta tới rồi!
Liên Kiều nhoẻn miệng cười nhạt: "Cô Trần, thật trùng hợp, cô đến đây ăn với ai vậy? Anh trai tôi sao?"
Trần Minh Minh nhìn cô chằm chằm. Cô vẫn vậy, không nóng cũng không lạnh, giữ khoảng cách lịch sự, không hề thay đổi chút nào, tốt lắm.
"Không phải anh ấy, là mấy đạo diễn và nhà sản xuất phim, em Liên Kiều, chị... muốn hỏi em, anh trai em có người khác rồi sao?"
Liên Kiều ngạc nhiên hỏi lại: "Người khác gì cơ?"
Mắt Trần Minh Minh đỏ hoe, có vẻ hơi bối rối, có chút buồn bã: "Yêu người khác".
Liên Kiều nhíu mày: "Cô Trần, cô vu khống người khác như vậy là không tốt đâu, trong quan hệ nam nữ thì quan trọng nhất là sự tin tưởng, nếu cô không tin tưởng anh ấy thì tôi nghĩ mối quan hệ này cũng chẳng có ý nghĩa gì".
Cô thẳng thắn đến thế, không nể nang gì lại khiến Trần Minh Minh yên tâm, xem ra mọi chuyện đều bình thường. Chuyện ngày hôm đó đã qua rồi, cô không nghi ngờ gì mình.
"Chị không có ý gì khác, chỉ muốn hỏi thăm một chút. Chị đã lâu không gặp anh ấy rồi, trong lòng rất bất an".
Cô ta cứ tỏ vẻ yếu đuối, Liên Kiều nhìn vậy thì thoáng qua một tia chế nhạo.
"Dù là nam hay nữ thì cũng phải lấy sự nghiệp làm trọng, chuyện tình cảm nên gác qua một bên, lập nghiệp trước rồi mới thành gia lập thất. Cô Trần, cô cũng nên dành nhiều thời gian hơn cho sự nghiệp, chúng ta phải phấn đấu trở thành người tiên phong của thời đại, dẫn dắt những người phụ nữ tiến tới chân trời rộng lớn hơn".
Cô hùng hồn nói một tràng đạo lý, khiến Trần Minh Minh đau đầu vô cùng. Ai muốn nghe mấy thứ này chứ? Cô ta không hứng thú chút nào, đóng phim chỉ là một cách để đạt được mục đích.
Liên Kiều vẫn không ngừng lải nhải: "Cô Trần à, cô cũng được coi là người của công chúng, phải làm gương, phải mang đến cho mọi người những năng lượng tích cực. Chẳng hạn như, không ngừng đấu tranh vì bình đẳng giới..."
Vẻ mặt Trần Minh Minh càng ngày càng khó coi, ôm đầu muốn bỏ chạy. Nhưng không được, cô ta phải bình tĩnh. Cô ta miễn cưỡng nở một nụ cười, khen ngợi một cách miễn cưỡng: "Cảm ơn em Liên Kiều đã động viên, trình độ tư tưởng của em quả thực khác biệt".
Cô ta nói một cách cứng nhắc, đến bản thân còn thấy ngại, vội vàng chuyển chủ đề.
"Đúng rồi, em Liên Kiều, chị nhận được một vai diễn, phải vào vai một nhà khoa học cho nên cần phải trải nghiệm thực tế. Nghe nói em có một phòng thí nghiệm, em có thể sắp xếp cho chị vào đó trải nghiệm thực tế được không?"
Ánh mắt Thẩm Kinh Mặc lạnh lùng, nhẹ nhàng nắm lấy tay Liên Kiều. Liên Kiều thầm cười lạnh trong lòng, mất công mất sức không vào được nhà họ Liên, vậy mà lại muốn nhắm vào phòng thí nghiệm của cô sao? Tội danh gián điệp thương mại này không thể gột rửa được nữa mà.
"Không được, bất kỳ ai vào phòng thí nghiệm của tôi đều phải ký hợp đồng bảo mật".
Trần Minh Minh cố đè nén cảm xúc phấn khích, cố gắng bình tĩnh: "Chị cũng có thể ký, đảm bảo sẽ không tiết lộ bất kỳ thông tin nào."
Liên Kiều nheo mắt: "Cũng không hẳn là không được."
Trần Minh Minh không khỏi mừng rỡ: "Tuyệt quá, cảm ơn em Liên Kiều nhé."
Người ta khen gì mà thông minh tuyệt đỉnh, thiếu nữ thiên tài, chẳng qua cũng chỉ đến vậy thôi.