Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:30:10
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẻ mặt Vương Tú Mi và Tô Thắng Dân đều hiện rõ vẻ mơ màng.

Con gái sẽ đến học ở trường trung học phổ thông số một ư?

"Cha, mẹ, con phải đến đó học hai tháng. Chờ hết hai tháng sau, con sẽ lại về trường trung học phổ thông số hai." Tô Trà giải thích.

"Đi xa như thế, có một mình con đi thôi à?"

"Không phải đâu ạ. Con đi với Trầm Nghiễm, cậu ta là con trai của dì Lương, học cùng lớp luyện thi với con." Tô Trà lại nói.

"Ồ, con trai của Phó viện trưởng Lương đó đúng không? Các con cũng đi cũng tốt thôi, có thể chăm sóc lẫn nhau." Vương Tú Mi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Con gái phải đi xa, lại còn xa tận mấy chục cây số nữa chứ, ngồi xe cũng phải mất hơn một tiếng đồng hồ, nên để con gái mang nhiều tiền một chút.

Cho nên, trước khi Tô Trà đi, hai vợ chồng Vương Tú Mi và Tô Thắng Dân đã nhét cho Tô Trà một trăm đồng.

Tô Trà khuyên can mãi, nói rằng bản thân cô có tiền rồi, thế nhưng hai vợ chồng Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi lại cứ như không nghe thấy lời cô nói vậy.

Con gái có thì là của con gái, vợ chồng họ cho là của vợ chồng họ. Hai chuyện này không liên quan đến nhau mà.

Ngày Tô Trà lên thành phố, Tô Thắng Dân còn cố ý xin nghỉ phép để tiễn cô lên xe.

Nhìn thấy đuôi xe dần dần đi xa, càng lúc càng nhỏ lại, trong lòng Tô Thắng Dân vô cùng vui mừng.

Con gái có tiền đồ rồi, ông cũng phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền mới được.

Tương lai, ông sẽ mua cho con gái một căn nhà...

"Cậu đã nghe nói gì chưa, có hai học sinh của trường trung học phổ thông số hai muốn đến trường trung học phổ thông số một chúng ta học đó."

"Thật hay giả thế? Cậu nghe tin đó từ chỗ nào vậy?"

"Ha ha, cậu vẫn không biết à. Trong cuộc thi Olympic toán học lần này, ngoại trừ Cận Tùng của trường trung học phổ thông số một chúng ra, thì một học sinh bên trường trung học phổ thông số hai kia cũng được điểm tối đa. Bạn lọt vào vòng bán kết còn lại, nghe nói thành tích cũng vô cùng tốt.

"Lợi hại đến vậy cơ à?"

"Còn phải nói ư? Nếu không sao trường chúng ta có thể vắt óc tìm đủ mọi cách để đưa được người về đây cơ chứ? Tôi nghe nói trường sắp xếp cho họ vào lớp 11-1, chính là lớp chuyên giỏi nhất đó."

"Ôi, nếu hai học sinh của trường trung học phổ thông số hai kia đến, vậy kì thi mô phỏng cuối tháng này có được tổ chức nữa không nhỉ? Ha ha, nếu họ mà tham gia thi cùng chúng ta, đến lúc đó có thể nhìn xem, hai học sinh của trường trung học phổ thông số hai lợi hại, hay Cận Tùng của trường trung học phổ thông số một chúng ta lợi hại."

"Ha ha, vừa nghe cậu nói thế tôi đã có chút kích thích rồi đây này."

"Chậc chậc, mong chờ quá đi mất. Chắc chắn sẽ rất thú vị cho xem."

Bên phía trường trung học phổ thông số một, tin tức đã được truyền khắp nơi, hơn nữa trường trung học phổ thông số một còn sắp xếp lớp học nữa, đây chắc chắn là chuyện ván đã đóng thuyền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-82.html.]

Thời tiết hai ngày nay không tốt cho lắm, thi thoảng lại có mưa phùn.

Mà hai người Tô Trà và Trầm Nghiễm, bước vào cổng lớn của trường trung học phổ thông số một dưới trời mưa.

Môi trường của trường trung học phổ thông số một tốt hơn trường trung học phổ thông số hai.

Bên trường trung học phổ thông số một đã chú trọng đến công tác xanh hóa, tất cả các ven đường, bồn hoa, đều được trồng cây xanh, thiết kế lịch sự và trang nhã.

"Cốp cốp cốp" một loạt tiếng bước chân truyền đến.

Trong màn mưa, một bóng dánh chạy nhanh như bay xuyên quan màn mưa, mãi khi đến trước mắt Trầm Nghiễm và Tô Trà thì mới dừng lại.

"Xin chào, hai em là Tô Trà và Trầm Nghiễm đúng không?" Người tới ngước mắt đánh giá hai người họ, rồi mới mỉm cười cất tiếng hỏi.

Tô Trà và Trầm Nghiễm một người thì mỉm cười gật đầu, một người thì cất tiếng đáp "vâng".

"Xin chào các em, cô là giáo viên của trường trung học phổ thông số một, cô tên là Vương Lệ Quyên. Đồng thời cô cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp 11-1. Hai tháng tiếp theo, hai em sẽ học ở lớp cô, các em có thể gọi cô là cô Vương, nếu các em có chuyện gì thì đều có thể đến tìm cô." Ấn tượng đầu tiên của Vương Lệ Quyên đối với hai học sinh trước mặt vẫn khá tốt.

Hai em học sinh này, ngoại trừ dáng dấp xinh đẹp tuấn tú ra, thì thoạt nhìn tính tình cũng ngoan ngoãn, dễ bảo.

"Em chào cô ạ, em tên là Tô Trà."

"Em chào cô, em tên là Trầm Nghiễm."

"Xin chào các em. Tiếp theo đây tôi sẽ đưa các em đến kí túc xá để cất đồ đạc, sau đó sẽ trực tiếp đến phòng học để học. Các em có ý kiến gì không?"

Hoặc là, cô Vương cảm thấy hai người họ vừa mới đến, hỏi xem hai người có ý định nghỉ ngơi một hôm trước không?

Thế nhưng Tô Trà và Trầm Nghiễm đều không có ý kiến gì cả, cả hai người đều làm theo những gì mà Vương Lệ Quyên nói.

Sau đó Vương Lệ Quyên dẫn hai người đến kí túc xá, sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, cô ta lại dẫn hai người đến tòa nhà dạy học.

Lúc hai người tiến vào phòng học của lớp 11-1 thì đúng lúc đang là giờ ra chơi. Trên hành lang có không ít các bạn học đúng đó để hít thở không khí, nhìn thấy Vương Lệ Quyên dẫn hai học sinh lạ mặt đến đây, tất cả mọi người đều đồng loạt liên tưởng tới hai bạn học sinh sắp tới dự thính trong tin tức nghe được hôm trước.

Dáng dấp của hai người này, đúng là dễ nhìn mà.

"Đây là phòng học của lớp 11-1. Giờ tự học buổi tối các em không cần đến đây, lúc đó các em đến tầng ba của tòa nhà số ba học toán Olympic. Bên phía căn tin chúng tôi cũng sắp xếp xong xuôi rồi, chút nữa tôi sẽ đưa phiếu cơm cho hai em, các em muốn ăn gì thì cứ đến căn tin lấy là được." Vương Lệ Quyên vừa nói vừa dẫn người vào lớp.

Trong phòng học cũng có không ít người, người vốn đứng bên ngoài hành lang cũng lục tục nhìn về phía Vương Lệ Quyên.

Tầm mắt Vương Lệ Quyên đảo cách sắp xếp vị trí hiện tại của lớp học, suy nghĩ một lát rồi mới cất tiếng: "Chỗ này, hàng thứ ba. Hai em ngồi cùng một bàn được không?"

Vốn Vương Lệ Quyên muốn sắp xếp cho hai người ngồi cùng nhau, thế nhưng họ lại là một nam một nữ, Vương Lệ Quyên lại suy nghĩ hay là tách họ ra.

Thế nhưng bây giờ mà tách ra cũng không được, vì các bạn học khác trong lớp đều có bạn ngồi cùng bàn hết rồi.

Cho nên Vương Lệ Quyên mới quyết định hỏi ý kiến của hai người họ.

Loading...