Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:41:23
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KjPjAvqLj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng mặc kệ đương sự nghĩ như thế nào, hiệu trưởng cũng đã nhận được tin tố cáo nặc danh rồi, việc này không xử lý không được.
Cho nên, Tô Trà và Trầm Nghiễm lập tức bị gọi đến văn phòng của hiệu trưởng.
Tống Minh và Lý Tú Phương nhận được tin tức rồi, có thể không quan tâm đến chuyện này ư? Tất nhiên là không rồi. Cho nên, khi Tô Trà và Trầm Nghiễm đến văn phòng của hiệu trưởng, đã thấy Tống Minh và Lý Tú Phương chờ ở đó từ sớm rồi.
Hiệu trưởng của trường trung học phổ thông số hai ở trấn trên tên là Hứa Hoành Quang, năm nay năm mươi tuổi. Dáng người ông ta mập mạp, trên đầu cũng chẳng còn mấy sợi tóc.
Nếu chỉ nhìn vẻ ngoài, thì hiệu trưởng chẳng khác gì một ông lão hiền hòa cả.
Tất nhiên hiệu trưởng Hứa cũng nhận biết được Trầm Nghiễm và Tô Trà. Hai người này, một người từ khi chuyển trường về đây đến nay đếu thì được hạng nhất khối, một người thì vừa đạt hạng nhất khối trong kì thi tháng lần này.
Đây chính là hai bảo bối của trường trung học phổ thông số hai ở trấn trên, không thể để xảy ra chút sơ sót và tổn thất nào được.
Hơn nữa, trước khi hai em học sinh này đến đây, Tống Minh đã nói qua rồi. Trong cuộc thi toán lần này, chắc chắn hai người đều có thể giành giải nhất tỉnh.
Cho nên, những mầm mon tốt như thế này, phải đối đãi cho cẩn thận.
Cho nên, lúc này, trên gương mặt của hiệu trưởng Hứa mang theo nụ cười, hòa nhã nói với hai người:
"Hai em, hôm nay thầy gọi các em đến đây là vì chuyện gì, có lẽ các em cũng hiểu rồi. Trường học chúng ta cấm học sinh yêu sớm, huống chi hai người các em lại đều là học sinh ngoan, cho nên thầy rất tin tưởng các em."
"Chuyện yêu sớm này có nhiều tác hại lắm nhé. Đầu tiên là yêu sớm sẽ ảnh hưởng đến việc học tập, sẽ khiến cho thành tích của các em tụt giảm. Ngoài ra, nó còn phân tán sự chú ý của các em. Huống chi, các em sắp phải tham gia vòng đấu loại của cuộc thi Olympic toán học ồi, các em cần tập trung toàn bộ sự chú ý, dốc sức tiến lên..."
Thầy hiệu trưởng Hứa nhồi nhét đạo lý cho họ, nói mãi không ngừng nghỉ.
Nói khoảng nửa tiếng đồng hồ, hiệu trưởng Hứa mới cầm cốc nước tráng men của ông ta lên, nhấp vài ngụm nước cho nhuận họng.
Ban đầu Tô Trà và Trầm Nghiễm còn nghiêm túc lắng nghe, thế nhưng về sau hai người bắt đầu mất tập trung...
Ừm, dáng vẻ của hiệu trưởng đúng là đáng yêu thật đấy. Bụng thì to, mà cái trán lại trụi lủi...
Chẳng qua, nói ít một chút thì tốt quá đi mất.
Nói lâu như thế rồi, ông ta không thấy mệt ư?
Ách, có lẽ là mệt rồi. Đấy, nhìn đi, người đã khát đến độ uống liền tù tì mấy ngụm nước rồi kia kìa.
Đợi hiệu trưởng Hứa nói xong, ông ta nhìn Tô Trà và Trầm Nghiễn bằng vẻ mặt hòa nhã, cất tiếng nói: "Thầy nói nhiều như vậy, các em nghe có hiểu không?"
"Dạ, em hiểu rồi ạ." Hai người đồng thanh đáp. Chỉ sợ họ trả lời chậm một chút, hiệu trưởng sẽ tiếp tục nói gì đó.
"Vậy được rồi, các em tổng kết một chút nội dung mà thầy vừa nói đi." Vẻ mặt của hiệu trưởng Hứa vô cùng thư thái, ánh mắt ông ta nhìn hai người tràn ngập sự mong chờ.
"Yêu sớm có vô vàn tác hại, cho nên, chúng em cần đặt toàn bộ sự chú ý vào chuyện học tập." Trầm Nghiễm là người trả lời đầu tiên, nói xong, cậu ta còn bày ra dáng vẻ học sinh tốt, chính trực nữa chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-63.html.]
"Từ chối yêu sớm, lấy em làm đầu." Tô Trà tổng kết lại một câu vô cùng hoàn mĩ, vẻ mặt cô ngoan ngoãn, thoạt nhìn không giống người sẽ yêu sớm chút nào.
"Ừm, không tệ, không tệ. Vô cùng tốt, giác ngộ rất cao." Hiệu trưởng Hứa lại nâng cốc nước lên nhấp một ngụm, sau đó gật đầu cất tiếng: "Được rồi, hai em về phòng học đi thôi. Sắp tới vòng loại của cuộc thi toán học rồi, thầy hy vọng các em sẽ lấy được thành tích tốt."
"Dạ."
"Em sẽ cố gắng ạ."
Hai người một trước một sau rời khỏi văn phòng của hiệu trưởng, đợi hai người đi xa rồi, lúc này hiệu trưởng mới nhìn thấy Lý Tú Phương và Tống Minh vẫn đang ở văn phòng của mình, ông ta mới tức giận mở miệng: "Hai thầy cô còn đứng ở đây làm gì? Không có tiết à?"
"Tôi đi ngay đây." Tống Minh nói xong thì trực tiếp xoay người rời đi.
Lý Tú Phương thấy Tống Minh đã rời đi rồi, thì vội vàng chào hỏi hiệu trưởng Hứa rồi cũng nhanh chóng rời đi theo Tống Minh.
Đợi đám người đi hết rồi, hiệu trưởng Hứa mới âm thầm đắc ý.
Ôi chao, thấy chưa, ông ta vẫn thích hợp làm công tác giáo dục tư tưởng này hơn. Nhìn đi, hôm nay không phải thành công ngay tức thì đấy ư?
Về phần Trầm Nghiễm và Tô Trà yêu sớm, tất nhiên là cứ thế trôi qua.
Chỉ có một bức thư tố cáo, hơn nữa bức thư tố cáo này còn nặc danh, lại không có chứng cứ chứng minh người ta yêu sớm.
Thân làm hiệu trưởng, ông ta gọi người đến tận văn phòng mình để giải thích tình huống rồi, cả hai học sinh đều nhất trí và kiên quyết từ chối yêu sớm.
Cũng không biết ai nhà quá không có chuyện gì làm, tự nhiên lại đi viết thư tố cáo nặc danh, đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi mà.
Sáng hôm đó có người nói Tô Trà và Trầm Nghiễm bị gọi đến văn phòng của hiệu trưởng, chiều hôm đó, radio của trường học đã bắt đầu làm sáng tỏ chuyện này.
Chuyện yêu sớm chỉ là một lời đồn vô căn cứ mà thôi, hi vọng các học sinh không tin tưởng cũng không tuyên truyền nữa, nhiệm vụ quan trọng trước mắt là tập trung vào chuyện học hành.
Một lời đồn nhảm đến cũng nhanh là đi cũng nhanh, thậm chí còn không chờ nó kịp lên men thì đã bị người khác dẫm c.h.ế.t rồi.
Thế nhưng, Tô Trà cảm thấy những lời đồn này sẽ không vô duyên vô cớ mà xuất hiện, sao lại đột nhiên có người tố cáo cô và Trầm Nghiễm yêu sớm là thế nào?
Tô Trà tự nhận nhân duyên ở trường học của cô cũng không tệ lắm, cho nên sau khi loại bỏ một vài đối tượng tình nghi, Tô Trà cảm thấy người đáng nghi nhất chính là... Tô Vận.
Tuy rằng Tô Trà không biết bản thân lại đắc tội Tô Vận chỗ nào rồi, thế nhưng Tô Trà cảm thấy chuyện này không thể cứ quên đi như vậy được.
Một tuần trôi qua, lại đến ngày cuối tuần được nghỉ, Tô Trà nhanh chóng thu dọn đồ đạc quay về nhà.
Tô Vận về đến nhà sớm hơn Tô Trà. Vừa vào đến cửa nhà đã thấy đôi mắt mẹ mình đỏ hoe, sưng húp, lòng Tô Vận lập tức căng thẳng, cô ta còn tưởng xảy ra chuyện gì rồi, cho nên vội vàng cất tiếng hỏi: "Mẹ, sao đôi mắt mẹ lại sưng thế này?"
"Không sao đâu, cơ thể mẹ có chút khó chịu ấy mà." Vương Quyên né tránh đáp.
Vương Quyên biết Tô Vận ghét nhất chủ đề sinh con trai này, cho nên Vương Quyên cũng không dám đề cập đến chuyện này ở trước mặt Tô Vận.