Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:40:17
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng quan sát, ánh mắt nhìn Tô Trà của Tống Minh lại càng phát sáng lên. Giờ phút này, trong mắt Tống Minh, Tô Trà đã có thêm một bộ lọc không ai có thể phá vỡ được.

Một bài, lại một bài, tốc độ làm bài của Tô Trà chỉ có nhanh hơn, chứ không hề giảm bớt.

Mãi đến khi Tô Trà làm đến bài cuối cùng, khóe miệng của Tống Minh mới không nhịn được cong lên tạo thành ý cười yếu ớt.

Đây chính là lá bài cuối cùng của Tống Minh, câu hỏi cuối cùng này, thầy ấy soạn ra để cố ý thử thách đám học sinh này, độ khó không phải chỉ một chút thôi đâu.

Câu này, chắc chắn Tô Trà không thể làm được.

Ngay khi Tống Minh đang đắc ý dào dạt, thì Tô Trà đã đặt bút viết rồi.

Từ khi Tô Trà bắt đầu giải ý đầu tiên trong câu hỏi, Tống Minh đã vô thức nhíu mày, tầm mắt của thầy ấy dán chặt vào bài làm của Tô Trà.

Đôi mày càng lúc càng cau chặt lại, sắp nhăn thành hai ngọn núi nhỏ đến nơi rồi.

Hướng giải bài của Tô Trà không giống như hướng giải của Tống Minh.

Ý đầu tiên không giống, tất nhiên ý thứ hai cũng sẽ khác.

Thời gian vô thức trôi qua, đến khi Tô Trà viết xuống đáp án cuối cùng, Tống Minh vô cùng kinh ngạc.

Vậy mà lại ra đáp án chính xác á?

Căn cứ vào sự hiểu biết của Tống Minh đối với Tô Trà, khả năng Tô Trà đang làm bừa là không cao, cho nên, nói cách khác, Tô Trà đang dùng một cách giải mới, để giải ra bài toán này.

Nghĩ đến đây, Tống Minh lại không nhịn được kích động.

Ngay khi nội tâm của Tống Minh đang kích động không thôi, Tô Trà dừng bút lại. Cô lật bài thi về mặt đầu tiên, bắt đầu kiểm tra từng bài đã làm.

Cô chỉ dùng khoảng hơn mười phút để kiểm tra, sau đó Tô Trà giơ tay lên, ngẩng đầu nhìn Tống Minh đã quay về bục giảng từ lúc nào.

"Thầy ơi, em làm xong rồi ạ. Cho em hỏi, em có thể nộp bài trước không ạ?"

Tô Trà vừa cất tiếng, tất cả những bạn khác trong lớp đều nhìn về phía Tô Trà với ánh mắt kinh ngạc.

Giỏi thật, đây chính là bạn học đầu tiên dám nói trước mặt thầy Tống là muốn nộp bài trước.

Thầy Tống là ai cơ chứ? Sao có thể đồng ý với chuyện quá đáng thế này?

Mấy bạn khác khẽ lẩm bẩm, không có khả năng.

Ngay khi các bạn khác cảm thấy Tô Trà kiểu gì cũng sẽ bị Tống Minh răn dạy vài câu cho xem, thì Tống Minh lại bình tĩnh gật đầu, dịu dàng cười với Tô Trà.

"Được chứ, em mang bài thi lên đây rồi có thể về trước."

Đám học sinh trợn tròn mắt kinh ngạc, sao lúc này thầy Tống lại dễ nói chuyện thế?

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ dịu dàng của thầy Tống kia mà xem, quả thật vô cùng kinh khủng.

Tô Trà đứng dậy, mang bài thi lên bàn trên bục giảng nộp, sau đó nhanh chóng thu dọn đồ đạc chạy đi.

Đợi Tô Trà đi xa, Tống Minh lại biểu diễn cho đám học sinh còn lại xem tiết mục "lật mặt trong nháy mắt".

"Nhìn cái gì thế hả, đã làm xong bài chưa? Nếu hâm mộ Tô Trà người ta, thì các em cứ làm xong bài đi, làm xong trước có thể nộp trước. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, các em cam đoan bản thân sẽ được trên tám mươi điểm. Yêu cầu của tôi với các em cũng không quá cao."

Vừa rồi còn dịu dàng như gió xuân, bây giờ đã là gió đông rét lạnh thấu xương rồi.

Trên tám mươi điểm còn nói yêu cầu không cao á?

Chỉ có thể nói, thầy Tống, thầy đánh giá chúng em quá cao rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-46.html.]

Cuộc thi vẫn tiếp tục, khoảng hơn hai mươi phút sau, Trầm Nghiễm cũng nộp bài rồi rời đi.

Những học sinh còn lại thấy hết người này đến người kia nộp bài trước, quả thật cũng không biết nói cái gì bây giờ.

Được rồi, được rồi, được rồi, các cậu đều lợi hại, tất cả bọn tôi đều là đám ngu dốt hết, được chưa?

Chín giờ bốn mươi lăm phút tối, giờ tự học kết thúc, Tống Minh cầm chồng bài thi vừa thu đi về nhà.

Về đến nhà, Tống Minh nói với Ngô Ngọc một tiếng, rồi đi thẳng vào thư phòng.

Vào thư phòng, Tống Minh đi thằng đến bàn làm việc của thầy ấy.

Ngồi xuống ghế, thầy ấy lập tức lấy ra cặp kính của mình, bắt đầu tìm ra bài thi của Tô Trà trong chồng bài thi kia.

Thầy ấy lấy bút đỏ ra. Bài đầu tiên, chính xác.

Bài thứ hai, chính xác.

Những bài tiếp theo vẫn chính xác.

Vẫn chính xác.

Đây là lần đầu tiên Tống Minh chấm thi mà cả tinh thần và thể xác đều thoải mái, sung sướng như thế này. Quả thật, đây đúng là loại hưởng thụ cao nhất của một giáo viên.

Đến bài cuối cùng, Tống Minh bắt đầu cân nhắc phương hướng giải đề của Tô Trà.

Bắt đầu từ bước giải đầu tiên, rồi chậm rãi dựa vào đó suy luận những bước tiếp theo. Khoảng hơn mười phút sau, cuối cùng Tống Minh cũng hiểu hết lý cách giải của Tô Trà.

Sau khi hiểu ra, Tống Minh còn cho rằng, cách giải của Tô Trà còn dễ hiểu hơn cách giải trong đáp án tham khảo mà thầy ấy đưa ra nữa.

Ngày hôm sau, thời gian ban ngày nhanh chóng trôi qua.

Lại đến giờ tự học buổi tối, Tô Trà vẫn đến tòa nhà tổng hợp như cũ.

Các học sinh đến chưa được bao lâu thì Tống Minh đã vào lớp rồi.

Đám học sinh vốn còn đang trò chuyện rôm rả thấy vậy thì vẻ mặt hiện rõ sự kinh ngạc. Sao hôm nay thầy Tống đến sớm thế nhỉ?

Còn tận hai mươi phút nữa mới đến giờ tự học cơ mà.

Dưới cái nhìn chăm chú của đám học sinh, Tống Minh đi vào lớp học, đứng lên bục giảng.

Thầy ấy khẽ hắng giọng, rồi mới cất tiếng:

"Hôm nay chúng ta vào học sớm hai mươi phút. Tôi đã chấm xong chồng bài thi hôm qua rồi. Hôm nay, tôi phải đặc biệt khen ngợi bạn học Tô Trà, câu cuối cùng trong đề thi hôm qua, bạn học Tô Trà đã dùng một cách giải vừa đơn giản, lại vừa nhanh chóng để giải ra đáp án đúng."

"Cho nên, hôm nay chúng ta mới vào học sớm hai mươi phút, để Tô Trà lên bục giảng, giảng giải và phân tích lại cho các bạn cách làm câu này."

"Nào, Tô Trà, em lên đây."

Đón nhận ánh mắt mang theo ý cổ vũ của Tống Minh, Tô Trà khẽ sửng sốt trong giây lát mới hoàn hồn lại được. Cô đứng dậy đi lên bục giảng.

Thầy ấy bất ngờ khen cô, lại còn bảo cô lên bục giảng giảng bài, điều này khiến cho Tô Trà có chút được yêu thích mà lo sợ.

Tô Trà đứng trên bục giảng, mắt đối mắt với đám học sinh ngồi dưới một lát.

Sau đó, các bạn học khác nhìn thấy Tô Trà xoay người, bắt đầu viết xoạt xoạt, xoạt xoạt trên bảng đen.

Các học sinh ngồi dưới càng nhìn lại càng thấy kinh ngạc, đây không phải là câu cuối cùng trong đề thi hôm qua ư? Thế mà Tô Trà vẫn còn nhớ kĩ?

Càng nhìn, họ lại càng thấy kinh ngạc hơn.

Loading...