Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:40:15
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qVxCAveml

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên, sắc mặt của Tô Vận - người bị từ chối trực tiếp trở nên vô cùng khó coi.

Khó coi đến mức, người thần kinh thô như Tô Thắng Lợi cũng nhận ra.

Nhưng vì lọ kem dưỡng da mặt của Tô Trà, tối hôm qua về nhà, Lưu Mĩ Lan còn khen Tô Trà vài câu. Nhận đồ của người ta rồi, bây giờ đến đón người ta là chuyện nên làm.

Chú ta nói chuyện không suy nghĩ gì hết, bây giờ nhận ra thì khá xấu hổ.

"Khụ khụ, Tô Trà, cháu xong chưa? Chú đến đón cháu rồi đây." Tô Thắng Lợi nhìn vẻ mặt khó coi của Tô Vận, nhanh chóng gọi to một câu.

"Cháu ra đây, cháu ra ngay đây ạ." Tô Trà ngồi trong phòng đáp lại.

Vài phút sau, Tô Trà ngồi trên yên xe đạp của Tô Thắng Lợi quay lại trường học.

Ngồi trên xe đạp rồi, Tô Trà vẫn đang suy nghĩ xem Tô Vận sẽ dùng cách nào để phá rối chuyện xem mắt của Khương Triều Dương đây.

Dựa theo tính cách của Tô Vận, nếu chuyện này cô ta mà không ra tay thì quá kì lạ.

Khi đến trấn trên, Tô Thắng Lợi trực tiếp đạp xe đưa người đến trước cổng trường trung học phổ thông số hai rồi mới dừng lại.

Đợi Tô Thắng Lợi rời đi rồi, Tô Trà về thẳng kí túc xá, sau đó tiếp tục làm bài của cô.

Những đề thi mà Tống Minh đưa cho cô, cô còn hai đề nữa chưa làm. Đợi làm xong thì cũng vừa đến giờ cơm chiều rồi.

Bên kia, Tô Trà trong cảm nhận của Tống Minh đã không thể dùng hai từ "nhìn trúng" để hình dung nữa rồi.

Bây giờ, đối với Tống Minh, Tô Trà chính mà một bảo bối có một không hai, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Thấy thiên tài toán học bao giờ chưa?

Chính là kiểu thiên tài toán học, chỉ cần là một câu hỏi, đã có thể một suy ra ba ấy.

Người khác thì Tống Minh không biết, thế nhưng riêng Tô Trà, cô đã cho thầy ấy quá nhiều kinh ngạc và vui mừng.

Tống Minh dám cam đoan, năm nay trường trung học phổ thông số hai có Tô Trà, đừng nói là giải nhất tỉnh, cho dù là trại đông hoặc là đại diện quốc gia tham gia thi đấu, Tô Trà cũng có thể làm được.

Chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, Tô Trà đã đến tìm thầy ấy lấy bài thi hai lần rồi.

Lần đầu tiên là mười đề, lần thứ hai lên hẳn hai mươi đề. Hơn nữa, thầy ấy cũng đã xem qua mười đề bài thi mà Tô Trà đã làm xong kia, những đề mà cô không biết làm, Tống Minh còn cố ý dành ra chút thời gian để giảng cho cô.

Tô Trà vô cùng thích hợp học toán, toán học như một môn học được thiết kế riêng cho Tô Trà vậy.

Tô Trà tiến bộ rất nhanh chóng, chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, trình độ của cô đã vượt qua tất cả các bạn cùng lớp luyện thi Olympic rồi.

Nếu cho cô thêm thời gian, Tô Trà nhất định sẽ càng lợi hại hơn nữa.

Tinh, leng keng, hệ thống cộng sổ 5 đồng.

Tinh, leng keng, hệ thống cộng sổ 5 đồng.

Tinh, leng keng, hệ thống cộng sổ 5 đồng.

Tô Trà buông cây bút trong tay, đứng lên vặn vặn eo, bắt đầu xem xét thành quả mà cô đã nhận được sau thời gian qua.

Trước đó làm mười đề, cô kiếm được 57 đồng, lần này cô làm hai mươi đề, tổng số tiền cộng lại đã biến thành 157 đồng rồi.

Nhìn thấy ba chữ số 157 này, trong lòng Tô Trà tràn ngập cảm giác thành tựu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-45.html.]

Thời gian tự học buổi tối, Tô Trà mang theo những đề thi đã làm xong, rồi cầm theo cả quyển sách giáo khoa, đi đến tòa nhà tổng hợp.

Vào phòng học, Tô Trà vừa ngồi xuống thì Trầm Nghiễm đã lập tức đến chỗ cô.

"Tô Trà, cậu về nhà chơi có vui không?"

"Chơi vui." Tô Trà thản nhiên đáp, cô đặt chồng bài thi lên bàn, phát ra một tiếng "bốp" nặng nề.

Trầm Nghiễm đảo mắt nhìn qua chồng bài thi kia, đôi mắt trợn tròn như con cún ngốc, vẻ mặt cậu ta trở nên hoảng hốt, cậu ta cất tiếng:

"Tô Trà, cậu đừng nói với tôi là, hai ngày nghỉ, cậu đều ngồi nhà làm đề thi đấy nhé?"

"Không, tôi còn xem kịch nữa." Tô Trà nhe răng trả lời.

Cũng không phải là xem kịch, mà là xem vở diễn "Chị em tình thâm".

Khá phấn khích.

"Làm xong nhiều đề thi như thế, cậu còn có thể rút ra thời gian xem kịch á?" Trầm Nghiễn giơ ngón tay cái lên, rồi phun ra hai chữ: "Lợi hại."

"Ôi chao, cũng thường thôi." Tô Trà giả vờ xấu hổ, đáp lại một câu.

Quen biết được một thời gian rồi, Tô Trà và Trầm Nghiễm đã trở nên thân thiết hơn nhiều. Lúc hai người nói chuyện cũng không còn khách sáo như trước nữa, trái lại còn có thể trêu chọc nhau vài câu.

Các học sinh khác ngồi cạnh nghe được đoạn đối thoại của hai người thì cảm thấy, họ cùng với hai vị này, quá áp lực.

Có lẽ hai người này chính là cỗ máy học tập biến thái.

Người ta không những thông minh, mà còn vô cùng cố gắng nữa chứ. Mỗi lần thầy Tống giảng bài, chữa đề, hai người đều nghiêm túc ghi chép một cách cẩn thận.

Tất cả mọi người đều thích mượn vở ghi chép của hai người họ xem, mà hai người đều có tính cách hào phóng, ai đến mượn cũng đều đưa cho.

Nhìn tổng thể mà nói, bầu không khí trong lớp học vẫn vô cùng hài hòa.

Một lát sau, Tống Minh vào lớp.

"Học được một tuần rồi, hôm nay chúng ta sẽ làm một bài thi. Tôi nói trước nhé, lần này nếu ai mà không đạt thì phải đi cọ nhà vệ sinh, đừng có nói là tôi không giữ thể diện cho các em đó."

Dứt lời, Tống Minh cũng không nói mấy lời vô nghĩa nữa, trực tiếp phát bài thi xuống.

Sau khi phát xong, Tống Minh từ bục giảng xuống, vòng một vòng quanh lớp, quan sát đám học sinh làm đề, sau đó đi tới bên cạnh hai người Tô Trà và Trầm Nghiễm.

Tống Minh nhìn Trầm Nghiễm làm bài một lát, thấy Trầm Nghiễm tập trung thi, hơn nữa còn giải ra đáp án đúng, thầy ấy không khỏi gật đầu hài lòng.

Thu hồi tầm mắt, thầy ấy tiếp tục đi qua xem Tô Trà.

Nhìn đến bài thi của Tô Trà, Tống Minh khẽ sửng sốt, tốc độ làm bài của Tô Trà nhanh quá đi mất.

Tốc độ làm bài của Trầm Nghiễm cũng được coi là nhanh rồi đó, thế nhưng khi nãy Tống Minh đến xem, thì thấy Trầm Nghiễm cũng mới chỉ làm đến bài cuối cùng ở mặt đầu tiên của đề thi thôi.

Còn khi xem đến bài thi của Tô Trà, giỏi thật cô đã làm xong cả trang thứ hai luôn rồi.

Thậm chí, Tống Minh quan sát một lát, thấy Tô Trà chỉ xoành xoạch vài cái đã làm xong một bài. Cô giống như làm bài mà không cần suy nghĩ vậy, vẽ cũng không cần dùng thước kẻ hay compa.

Tống Minh ngần này tuổi rồi, nhưng đây là lần đầu tiên thầy ấy nhìn thấy kĩ năng vẽ hình tròn bằng tay này.

Một lát sau, Tống Minh lại thấy Tô Trà đã tiếp tục làm xong một bài nữa rồi.

Sau đó thầy ấy ngạc nhiên phát hiện ra, hình như Tô Trà tính toán cũng không cần nghĩ, cây bút trên tay cô chưa từng dừng lại, giống như trong đầu cô đã có sẵn dãy số đó rồi, cô chỉ việc viết ra thôi chứ không cần động não ấy.

Loading...