Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:39:35
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về phần chuyện giảng bài cho cậu bạn vừa rồi, ừm, cô thật sự là một người tốt thích giúp đỡ các bạn học khác.

Cô ẩn sâu công danh, cô quá tuyệt vời.

Chờ đến khi cậu học sinh kia hoàn hồn lại, Tô Trà đã mượn sách xong rời đi luôn rồi.

Sợ nhất là bầu không khí đột nhiên trở nên im lặng, cậu học sinh kia vẫn đang ngồi ở chỗ cũ, cậu ta cảm nhận được ánh mắt đồng tình của các bạn xung quanh đang nhìn về phía mình.

Dưới ánh mắt đồng tình của mọi người, cậu bạn nhanh chóng thu dọn đồ đạc của bản thân rồi chạy đi.

Ở cái bàn cách cậu học sinh kia hai bàn, có một bóng dáng thon dài đang ngồi đó.

Trước mắt thầy ấy bày một quyển sách toán học, chuyện vừa rồi, thầy ấy đã chứng kiến từ đầu đến đuôi.

Người này không phải ai khác, chính là Tống Minh.

Ví trí của Tống Minh khá khuất, cho nên những bạn học khác chưa có ai nhận ra thầy ấy.

Thầy ấy vung tay lên, gập lại quyển sách toán trên bàn, Tống Minh lại bắt đầu nghĩ lại chuyện vừa rồi.

Nếu vừa rồi nếu thầy ấy không nhìn lầm, thì đề bài mà cô gái kia vừa giảng chính là đề của lớp mười hai, hơn nữa, Tống Minh cũng quen biết cô gái đó, chính là Tô Trà của lớp 11-5.

Sau khi trải qua chuyện bài tập hè lúc sáng, chiều nay Tống Minh còn cố ý đi đường vòng, vòng qua phòng học của lớp 11-5 để xem em học sinh tên Tô Trà này có dáng dấp thế nào.

----

Kết thúc tiết tự học, các giáo viên trong văn phòng đều chuẩn bị tam làm.

"Cô Lý ơi."

Đột nhiên, Tống Minh cất tiếng gọi.

Lý Tú Phương đang dứng dậy chuẩn bị rời đi thì nghe thấy tiếng gọi này, cô ấy quay đầu nhìn về phía Tống Minh, chần chừ hỏi: "Thầy Tống vừa gọi tôi ạ?"

"Đúng vậy, tôi có chuyện muốn thương lượng với cô một chút." Tống Minh gật đầu nói.

"Thầy Tống cứ nói đi ạ." Lý Tú Phương đáp.

"Là thế này, một thời gian nữa, trường học sẽ chọn ra vài bạn học sinh tham gia cuộc thi Olympic toán học, cho nên tôi muốn một học sinh lớp cô tham gia khóa luyện thi Olympic bên lớp tôi. Nếu có thể, tương lai tôi sẽ để em học sinh này tham gia cuộc thi Olympic toán."

Vẻ mặt Lý Tú Phương mờ mịt.

Cuộc thi Olympic toán học á?

Không phải cuộc thi Olympic toán học là hoạt động riêng của học sinh lớp chuyên à? Có liên quan gì đến lớp 11-5 bọn họ đây?

Không đúng, thầy Tống nói muốn một học sinh trong lớp của cô ấy á?

Lý Tú Phương nghĩ nghĩ một lát đã thông suốt.

Nghe những lời này của thầy Tống, hình như thầy ấy đã chọn được người rồi à?

"Thầy Tống, thầy nói, là học sinh của lớp tôi á?"

"Đúng."

"Ai thế ạ?"

Lý Tú Phương tỏ vẻ học sinh lớp 11-5 của cô ấy, làm gì có ai tài giỏi như thế.

Không khí vào buổi sáng vô cùng trong lành, các học sinh lục tục di chuyển về phía lớp học.

"Tô Trà, em đến văn phòng với cô một lát."

Tô Trà vừa vào lớp đã nghe thấy tiếng của chủ nhiệm lớp Lý Tú Phương, sau đó các bạn học trong lớp nhìn theo bóng dáng Tô Trà bị chủ nhiệm lớp gọi đi.

Vừa mới khai giảng thôi mà, đã xảy ra chuyện gì thế nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-36.html.]

Trên hành lang, Lý Tú Phương đi đằng trước, Tô Trà ngoan ngoãn theo sau.

Trong đầu của Lý Tú Phương cũng vô cùng khó hiểu, không biết vì sao thầy Tống lại muốn Tô Trà qua lớp thầy ấy tham gia khóa luyện thi Olympic cơ chứ?

Lúc này Lý Tú Phương hồi tưởng lại biểu cảm lúc ấy của mình cũng cảm thấy vô cùng kì lạ, học sinh của cô ấy, Tô Trà á? Tham gia cuộc thi Olympic toán học?

Cô ấy cảm thấy chuyện này giống như đang mơ vậy.

Cô ấy quay đầu lại, lén quan sát Tô Trà đang đi theo sau mình.

Khụ, thoạt nhìn cô gái nhỏ trắng nõn ngoan ngoãn, thế nhưng cô thật sự tài giỏi như thế ư?

Chỉ vài phút ngắn ngủi, thế nhưng Lý Phương lại cảm thấy mình đã đi suốt một khoảng thời gian dài vậy.

Cuối cùng cũng đến văn phòng.

Lý Tú Phương dẫn Tô Trà vào phòng rồi ngồi xuống vị trí của mình, sau đó chỉ chỉ vào chiếc ghế dựa bên cạnh.

"Tô Trà, nào, em ngồi đây đi."

"Dạ, em cảm ơn cô ạ."

Tô Trà ngồi lên ghế, cô ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh ngoan ngoãn nhìn về phía giáo viên chủ nhiệm lớp.

"Khụ khụ, hôm nay cô gọi em lên đây, chủ yếu là có chuyện này muốn nói với em."

"Hôm qua, thầy Tống Minh - giáo viên chủ nhiệm của lớp 11-1 đã tìm cô, nói muốn cho em đến tham gia khóa luyện thi Olympic toán học của thầy ấy."

"Em có biết không, trường chúng ta sắp tới sẽ tham gia thi Olympic toán học, dựa theo thường lệ thì những học sinh dự thi đều sẽ đến chỗ thầy Tống Minh học một thời gian. Em nghĩ sao về chuyện này?"

Lý Tú Phương vừa cất tiếng đã nói hẳn một chuỗi dài, sau khi nói xong thì nhìn chằm chằm quan sát biểu cảm của Tô Trà.

Bên kia, sau khi Tô Trà nghe thấy chuyện này thì trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Tô Trà không xa lạ gì với mấy cuộc thi đấu toán học cả, thế nhưng Tô Trà chưa từng tham gia bất cứ cuộc thi toán học nào.

Bây giờ giáo viên chủ nhiệm đột nhiên nhắc đến chuyện này, Tô Trà cũng không biết bản thân có nên tham gia hay không nữa.

Không phải cứ học sinh có thành tích tốt là có thể tham gia cuộc thi toán học, mà còn phải có lối tư duy của toán học Olympic, hơn nữa còn phải luyện rất nhiều đề.

Có vài học sinh đạt điểm toán tối đa trong các cuộc thi ở trường, thế nhưng nếu tham gia mà không trải qua quá trình luyện thì, thì chỉ sợ ngay cả vòng loại cũng không qua được.

Ngay khi Tô Trà tự hỏi, trong đầu Tô Trà đột nhiên vang lên một tiếng "Tinh..."

"Tinh, hệ thống học tập đã khóa định, đang trong quá trình kích hoạt..."

Vài giây sau, âm thanh máy móc kia lại vang lên.

"Xin chào kí chủ, tôi là hệ thống 5600. Tôi sẽ hết sức trung thành vì cô phục vụ."

Đôi mắt Tô Trà lập tức trợn tròn lên vì kinh ngạc, cô ngẩng đầu nhìn Lý Tú Phương, thấy Lý Tú Phương ngồi đối diện dường như không nghe thấy âm thanh đột nhiên vang lên này, Tô Trà cảm thấy vô cùng thần kì.

Đây, xem như là bàn tay vàng của cô à?

Ôi cha mẹ ơi, Tô Trà cô còn có đãi ngộ này cơ à?

Cô xuyên đến chỗ này một thời gian dài như thế, cuối cùng cũng được trải nghiệm đãi ngộ thuộc về nữ chính một lần.

Cảm giác của cô lúc này chỉ có một chữ thôi: Thích!

"Bạn học Tô Trà này, em nghĩ sao hả?"

Lý Tú Phương đợi một lúc lâu mà không thấy Tô Trà trả lời, thì không nhịn được cất tiếng dò hỏi cô.

Ngay khi Tô Trà chuẩn bị trả lời, thì âm thanh máy móc của cái thứ gọi là hệ thống kia lại vang lên.

"Tinh, tuyên bố nhiệm vụ: tham gia cuộc thi đấu toán học."

"Hệ thống khen thưởng: 0,01 đồng."

Loading...