Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 340
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:33
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn họ còn dùng vệ tinh tiếp nhận tín hiệu, tại sao cô lại làm ra một trạm cơ sở thông tin liên lạc như vậy, đúng là bắt nạt người khác.
Tô Trà không biết có bắt nạt người khác không, cô chỉ muốn biết, lúc trước dùng trăm phương nghìn kế ép cô tới thành phố Bắc Kinh, bây giờ bọn họ đã hối hận chưa?
Đối với Tô Trà mà nói: Sinh mệnh còn dài, nghiên cứu khoa học không ngừng.
Trong sinh mệnh của cô thì nghiên cứu khoa học chiếm một bộ phận lớn, cô đam mê nghiên cứu khoa học, thích nghiên cứu khoa học.
Dự án máy vi tính của Tô Trà vẫn còn tiếp, tuy rằng phát triển rất chậm nhưng cứ từ từ, không chừng một ngày nào đó sẽ mang lại một sự bất ngờ lớn cho các thế lực ở khắp nơi?
Thế lực khắp nơi nếu biết ý nghĩ của Tô Trà, nhất định sẽ bày tỏ: Không có cảm giác bất ngờ, ngược lại kinh hãi thì có.
Bên này Bành Trường Phong cũng thấy được bài báo, lúc này ông ấy đang cầm tờ báo nói chuyện với La Tân Hoa.
Đương nhiên Bành Trường Phong rất chú ý tới tin tức với học trò nhỏ này, lúc trước chỉ nghe Tô Trà nói về dự án này, không ngờ chưa tới một năm là đã có thành quả.
Biểu hiện gần đây của Tô Trà ở tổ dự án này cũng rất tốt.
Ngay từ đầu La Tân Hoa không muốn dẫn dắt người, lúc này không phải Tô Trà vừa đến đã chịu dẫn dắt cô rồi sao.
Ây nha, học trò lớn này miệng chê nhưng thân thể lại rất thành thật.
"Tân Hoa, nhìn này, đàn em của em có phải rất tài giỏi không?" Bành Trường Phong vỗ vỗ tờ báo trên mặt bàn, vừa rồi đã cho La Tân Hoa xem qua.
Đối mặt với sự khoe khoang của thầy, La Tân Hoa vẫn xụ mặt như cũ, ông ta gật đầu, đáp lại một câu: "Tài giỏi."
Tuổi còn trẻ mà đã thực hiện hai dự án, lúc trước còn tham gia dự án máy bay chiến đấu không người lái.
Nhưng La Tân Hoa cũng không thể không thừa nhận đàn em này thật sự rất tài giỏi.
La Tân Hoa cũng từng dẫn dắt rất nhiều học sinh, bây giờ những học sinh sinh đó lớn tuổi hơn Tô Trà rất nhiều nhưng về mặt thành tựu thì lại không bằng Tô Trà.
Nhưng cũng có rất nhiều hạt giống tốt.
Người trẻ tuổi đời sau không chỉ có Tô Trà, còn có rất nhiều người khác, bọn họ đều sẽ trở thành trụ cột vững chắc.
Mà Tô Trà là cây định hải thần châm trong đám trụ cột quốc gia.
Dùng một câu để nói, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, thế hệ sau càng tài giỏi hơn thế hệ trước.
Tổ quốc của bọn họ, cuối cùng sẽ trở nên mạnh mẽ.
Tương lai, họ gánh trên mình trọng trách khổng lồ, ngắm nhìn những phong cảnh khác nhau…
"Tôi sẽ làm phi công và là một phi công tài giỏi nhất."
Bỗng cô nghe thấy một câu như vậy, Tô Trà vội dừng bước chân lại.
Gần đây Tô Trà đã không đến trường một khoảng thời gian rồi, không ngờ hôm nay tới trường lại nghe thấy một câu nói dốc lòng như thế.
Cô quay đầu nhìn lại, cách đường cây xanh không xa có ba nữ sinh vừa cười vừa cãi nhau ầm ĩ đi phía trước, mà người vừa nói chuyện là một nữ sinh có khuôn mặt đáng yêu trắng trắng mềm mềm nhưng vóc dáng rất cao tầm một mét bảy mươi, khi đi đường toát lên một khí chất tự tin, khí chất hơi giống Phó Kiều Kiều.
Hình như tầm mắt của Tô Trà đã bị nữ sinh nhận ra, nữ sinh nhìn sang, đối diện với tầm mắt của Tô Trà gương mặt cô ấy lập tức trở nên đỏ bừng.
.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-340.html.]
"Này, Mộc Lan, tại sao mặt cậu lại đỏ dữ vậy?"
"Ha ha ha, chắc là nhìn thấy một thằng nhóc nào đó nên mới đỏ mặt như vậy?"
Hai người bên cạnh trêu chọc nữ sinh tên là Mộc Lan, sắc mặt nữ sinh càng đỏ hơn, tầm mắt của cô ấy lại lén lút nhìn sang Tô Trà.
Hai người bạn kia như đã nhận ra tầm mắt của Mộc Lan nên cũng nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Cô lập tức đối diện với tầm mắt của ba nữ sinh đáng yêu, Tô Trà cong khóe môi lộ ra nụ cười dịu dàng với ba người, gật đầu chào sau đó nhanh chóng rời khỏi.
Ba người nhìn bóng dáng Tô Trà rời khỏi, sửng sốt một lúc lâu sau mới định thần lại.
Họ lập tức bùng nổ.
Người vừa rồi là Tô Trà? Nhân vật nổi tiếng - Đàn chị được sinh viên khóa mới hoan nghênh nhất!
Khuôn mặt xinh đẹp, thành tích chuyên ngành đứng nhất, người ta ít tới trường nhưng bài thi chuyên ngành vẫn đứng nhất, quả thật là khiến người khác ngưỡng mộ.
"Vừa rồi đàn chị chào chúng ta đấy à?"
"Đàn chị thật xinh đẹp, còn rất dịu dàng."
"Các cậu nói xem, vừa rồi có phải đàn chị đã nghe thấy lời tôi nói không, có cảm thấy tôi quá tự tin không?" Nữ sinh tên là Mộc Lan nói với giọng điệu thấp thỏm.
Dù sao vào thời buổi bây giờ có rất ít phi công, suốt mấy năm nay cũng không có ai tuyển dụng phi công nữ nhưng từ nhỏ Mộc Lan đã thích bầu trời xanh, cô ấy luôn muốn bay lượn trên trời cao, cho nên vừa rồi cô bé mới có thể nói câu đấy.
"Chắc là không đâu, đàn chị không phải người như vậy."
"Đúng vậy, cậu xem đàn chị chuyên ngành đó, chuyên ngành không có mấy nữ sinh, đàn chị còn có thể vượt qua một đám nam sinh trở thành người đứng nhất."
"Đúng đúng đúng, đàn chị không phải người như vậy."
"Nói cũng đúng, chắc là tôi suy nghĩ nhiều rồi."
Dưới sự khuyên bảo của bạn thân, ba nữ sinh tiếp tục trò chuyện về "Tô Trà", ríu rít tới tận khu giảng dạy.
Chân trước Tô Trà vừa gặp ba nữ sinh đáng yêu, chân sau đã gặp một người mình không muốn gặp.
Thời gian dài không gặp nhau, nếu nay không gặp thì Tô Trà sẽ quên có một người như vậy... Lục Thanh Viễn.
Khi nhìn thấy Tô Trà, Lục Thanh Viễn không được tự nhiên, dù sao trước kia ai đó đã trình bày một bài truyền cảm hứng, sau đó bây giờ lại để người ta gặp phải cảnh anh ta tay trong tay với người con gái khác trong bầu không khí ngại ngùng như vậy.
Nhìn thấy tầm mắt Tô Trà đảo qua, Lục Thanh Viễn định bỏ tay của người con gái ở bên cạnh ra theo phản xạ, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa chột dạ làm cô gái nhìn về phía Tô Trà với vẻ mặt kỳ lạ.
Nhìn thấy tầm mắt mang địch ý của cô gái, Tô Trà chỉ mỉm cười lễ phép.
"Đây là ai vậy? Trường các anh còn có nữ sinh xinh đẹp vậy à? Hai người quen nhau?" Nữ sinh xổ một tràng hỏi ba câu hỏi.
Lục Thanh Viễn im lặng một lúc lâu cũng không lên tiếng, nữ sinh bên cạnh nhìn thấy thái độ này của Lục Thanh Viễn thì cảm thấy không đúng lắm, sắc mặt thay đổi, tầm mắt nhìn về phía Tô Trà, ánh mắt quan sát kỹ lưỡng.
Nữ sinh này là người yêu của Lục Thanh Viễn, trông không quá xinh đẹp, vẻ ngoài rất bình thường, về phương diện ăn mặc được cộng thêm vài điểm.
"Có phải người yêu cũ của anh không?" Sắc mặt nữ sinh rất khó coi, cô ta chất vấn Lục Thanh Viễn.
Nhưng Lục Thanh Viễn nghe thấy một câu này thì cảm giác sợ vô cùng, anh ta vội kéo nữ sinh rời khỏi.
.