Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:39:32
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ha ha ha."
"Cô giáo yên tâm đi ạ, chúng em có ngốc đâu, chắc chắn chúng em sẽ đối xử công bằng với cả bốn đáp án A B C D, tuyệt đối không thiên vị mỗi mình C đâu ạ."
"Đúng đúng đúng, cô giáo ơi, chúng em thông minh lắm."
Những đứa bé mười sáu mười bảy tuổi tràn đầy sức sống, cô giáo vừa thấy họ như thế cũng bật cười theo họ.
Thật ra Lý Tú Phương không phản cảm với những em học sinh nghịch ngợm, ngược lại, cô ấy cảm thấy đám trẻ như thế mới có sức sống.
"Reng reng reng..."
Tiếng chuông tan học vang lên, các học sinh lớp 11-5 lập tức trở nên ầm ĩ.
Tô Trà ngồi ở vị trí gần cửa sổ, cô khẽ híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ánh mặt trời màu vàng nhạt chiếu lên người cô, khiến sườn mặt của cô vô cùng xinh đẹp. Nhìn từ sườn mặt, có thể thấy đôi lông mi dài, dày và cong vút hình bán quạt.
Có vài cậu con trai đang đùa giỡn bên cạnh, cũng đều không nhịn được mà lén nhìn về phía Tô Trà.
Lý Tú Phương nhìn mấy đứa học sinh đang trong thời kì trưởng thành thì khẽ cười.
Tầm mắt cô ấy di chuyển, nhìn thấy Tô Trà đang ngồi kia.
Lý Tú Phương không thể không thừa nhận, dáng dấp của cô gái nhỏ này đúng là xinh đẹp.
Thế nhưng, chắc chắn không thể cho phép yêu sớm được.
Cho nên, Lý Tú Phương giơ tay ra chỉ mấy cậu con trai vừa nhìn lén kia, bảo họ bê mấy chồng bài tập vừa thu lên văn phòng cho cô ấy.
Mấy cậu con trai đang trong thời kì trưởng thành, vẫn nên bắt làm việc để phân tán sự chú ý một chút.
Các giáo viên ngồi trong văn phòng thấy Lý Tú Phương bảo học sinh nam bê bài tập hè tiến vào, thì đều nhìn lại.
Đợi mấy cậu học sinh kia rời đi, có giáo viên lập tức cất tiếng trêu chọc.
"Cô giáo Lý, cô nhiệt tình thật đấy. Bài tập hè mà cô còn định chấm à?"
"Cũng phải lật ra xem thế nào, tránh cho mấy đứa này cứ nghĩ bài tập hè là có thể viết bừa cho xong." Lý Tú Phương cười tủm tỉm đáp.
"Cũng đúng, cả đám chẳng có mấy đứa thành thật, bài tập hè cứ viết bừa thôi."
"Đám trẻ vẫn đang tuổi ham chơi mà." Lúc Lý Tú Phương nói chuyện, trong giọng nói mang theo một chút dịu dàng.
Tống Minh vừa đi họp xong, vừa quay lại văn phòng thì nghe các giáo viên nói chuyện phiếm.
Sau khi Tống Minh chào hỏi các đồng nghiệp trong văn phòng xong thì đi về phía bàn làm việc của mình.
Muốn đi đến bàn làm việc của Tống Minh thì phải đi vòng qua bàn làm việc của Lý Tú Phương, khi thầy ấy lướt qua thì nghe thấy một tiếng "bộp", "bộp".
Quyển đầu tiên trong chồng bài tập hè đang đặt trên bàn làm việc của Lý Tú Phương vô tình rơi xuống nền, mở tung ra.
Nghe thấy tiếng rơi, Tống Minh dừng chân lại, cúi người nhặt lên quyển bài tập hè đã bị rơi trên đất kia.
Thế nhưng khi tầm mắt của thầy ấy vô tình đảo qua những bài tập đã làm trong sách, tầm mắt cứ như bị cố định vào đó...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-34.html.]
"Thầy Tống, ngại quá, đây là bài tập hè mà tôi vừa thu lên. Tôi định đêm nay sẽ kiểm tra qua một vài quyển, rồi ngày mai sẽ phát trả cho học sinh."
Lý Tú Phương thấy Tống Minh nhặt quyển bài tập hè trên đất lên thì cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, cô ấy lập tức cất tiếng chủ động giải thích.
Lời nói của Lý Tú Phương khiến Tống Minh hoàn hồn trong chớp mắt, thế nhưng thầy ấy không trả lại quyển bài tập hè vừa nhặt lên, mà nói với Lý Tú Phương:
"Cô Lý, này... quyển bài tâp hè của Tô Trà này, có thể cho tôi mượn xem một chút không? Lát nữa tôi sẽ trả lại cho cô ngay."
"Ồ?" Lý Phương sửng sốt giây lát, ngẩng đầu lên thì thấy vẻ mặt của Tống Minh không giống như là đang nói đùa, thì vội vàng cất tiếng trả lời: "Không thành vấn đề, thầy cứ xem đi."
Thế nhưng, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tống Minh, lòng của Lý Tú Phương cảm thấy có chút bất an. Cô ấy ướm lời hỏi: "Thầy Tống, chẳng lẽ bài tập này có vấn đề gì ư?"
"Không sao, chẳng qua tôi trùng hợp nhìn thấy cách giải một số bài tập của em học sinh này có chút thú vị, cho nên mới mượn đến xem mà thôi. Cô đừng lo lắng."
"Ồ, vậy thì tốt rồi."
"Vậy, tôi cầm quyển bài tập này nhé?"
"Được ạ."
Hành động vừa rồi của Tống Minh khiến tất cả các giáo viên khác trong văn phòng vô cùng tò mò, đều nhìn về phía bàn làm việc của Tống Minh.
Chỉ thấy Tống Minh ngồi tại bàn làm việc của mình, chăm chú lật quyển sách bài tập vừa nhặt được kia.
Thật ra Tống Minh không hề nhận thấy tầm mắt của các giáo viên khác đang nhìn về phía mình, vì giờ phút này, toàn bộ lực chú ý của Tống Minh đều bị quyển bài tập hè thần kì kia thu hút rồi.
Còn vì sao thầy ấy lại nói đây là một quyển bài tập hè thần kì á, là bởi vì Tống Minh chỉ nhìn sơ qua vài tờ, thế nhưng trong vài tờ đó đã có hai ba bài toán được giải bằng cách giải khác hoàn toàn với những cách giải mà trườn trung học phổ thông dạy.
Thậm chí Tống Minh còn phát hiện ra, ở phía sau thậm chí còn có những câu được giải bằng các cách giải nằm ngoài đề cương chương trình cấp ba.
Thế nhưng, nằm ngoài đề cương cũng không chứng tỏ cách giải đó sai.
Trái lại, bài này làm đúng rồi. Thế nhưng em học sinh này lại vận dụng tư duy giải quyết vấn đề phải lên lớp mười hai mới học để giải quyết câu hỏi kia.
Điều này khá thú vị.
Tống Minh xem suốt hơn một tiếng đồng hồ, đợi đến khi thầy ấy xem xong, những giáo viên khác trong văn phòng đều đã tan làm rồi.
Nhìn văn phòng trống rỗng, Tống Minh khẽ cong môi, trong đôi mắt cũng ẩn hiện chút ý cười.
Thầy ấy gập quyển bài tập hè trong tay lại, tầm mắt của thầy ấy dừng trên cái tên ở ngoài bìa kia.
Hai chữ "Tô Trà" đập vào mắt, chữ viết cũng rất đẹp nữa.
Kì lạ, trường học có học sinh thú vị như thế ư?
Học giỏi toán thế này, sao hồi chia lớp lại chạy đến lớp 11-5 cơ chứ?
Chính vì quyển bài tập hè thú vị kia, mà chiều hôm đó, khi Tống Minh lên dạy lớp 11-1, thầy ấy đang cố ý viết đề bài phải dùng cách giải nằm ngoài đề cương chương trình kia ra cho học sinh làm.
Có thể nói, đề bài này, không một học sinh nào trong lớp 11-1 có thể làm ra.
Ngay cả học sinh đạt hạng nhất khối trong lần thi cuối kỳ năm lớp mười vừa rồi cũng chỉ làm được gần nửa đầu, nửa sau bị rơi vào cái bẫy ra đề tạo ra, cuối cùng đáp án giải ra cũng bị sai rồi.
Vốn nhóm học sinh giỏi lớp 11-1 này còn có chút thanh cao, kiêu ngạo, thế nhưng khi nghe Tống Minh nói có người giải ra bài tập này, hơn nữa còn chỉ dùng kiến thức của lớp mười hai để giải ra, thì tất cả các học sinh của lớp 11-1 đều vô cùng tò mò. Lòng tò mò giống như móng vuốt của con mèo vậy, khẽ cào một cái đã khiến lòng người ngứa ngáy.
Rốt cuộc vị thần đó là ai thế?