Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 339
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:31
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một người nằm xuống là do ăn thịt heo trộm được, một người khác nằm xuống là do gây chuyện nên bị người ta đánh.
Sau đó người nằm xuống do ăn thịt heo được đưa đến bệnh viện, mang về đồn công an.
Vương Tú Mi là đương sự nên phải cùng đến đồn công an cùng, nhưng chỗ ngồi trong nghe của đồng chí công an không đủ, Vương Tú Mi nói không sao, bà ngồi xe của con gái đến đồn là được.
Đồng chí Vương Tú Mi phải đến đồn công an, đương nhiên là Tô Trà cũng phải đến.
Nửa giờ sau, những lãnh đạo cấp cao của cô cũng biết Tô Trà đến đồn công an, ngay từ đầu nghe khi bọn họ thấy tin tức này còn bị dọa nhảy dựng, cho rằng Tô Trà đã xảy ra chuyện, sau đó biết là mẹ của Tô Trà là Vương Tú Mi xảy ra chuyện, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nghe nói lần này trách nhiệm chủ yếu không nằm bên đồng chí Vương Tú Mi nên họ hoàn toàn thả lỏng.
Công an xử lý sự việc rất nhanh chóng, bên kia bệnh viện đã có tin tức, kẻ trộm heo kia không phải bởi vì ăn thịt heo khiến cho cơ thể khó chịu, thịt heo qua kiểm duyệt, không có vấn đề, bởi vì người đàn ông đã lâu không ăn thức ăn mặn, ăn quá nhiều nên cơ thể chịu không nổi.
Chuyện ồn ào như vậy, cuối cùng cũng có kết quả.
Người đàn ông trộm heo phải tự chịu tiền thuốc men, còn cần phải bồi thường tổn thất cho đồng chí Vương Tú Mi.
Chuyện đến nước này, hai vợ chồng trộm heo kia mới thật sự hiểu thế nào là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Ăn thịt còn làm chính mình vào bệnh viện, còn phải bồi thường tiền heo cho người người ta.
Mọi chuyện đã xử lý xong.
Mười giờ tối, ra khỏi Cục Công An, lúc này đám người Tô Trà mới về nhà.
Mười giờ bốn mươi phút mới về đến nhà, vừa vào cửa đã thấy Tô Thắng Dân chuẩn bị ra ngoài.
Tô Thắng Dân đang chuẩn bị đi ra ngoài tìm người thì nhìn thấy ba người trở về, lúc này ông mới thở phào nhẹ nhõm.
Ông về tới nhà chưa đến năm phút, nhận ra trong nhà không có ai, ông đang định ra ngoài tìm người, nhưng vừa bước chân ra cửa thì thấy mọi người đã về.
"Ba người về rồi? Đi đâu mà muộn vậy mới về? Anh còn chuẩn bị ra ngoài tìm đấy." Tô Thắng Dân nói, tầm mắt đảo qua trên người Vương Tú Mi, lập tức nhìn thấy quần áo của Vương Tú Mi không được thích hợp, giống như bị té, trên người có không ít chỗ dính bùn đất.
"Vợ à, em đánh nhau với người ta à?" Tô Thắng Dân thử hỏi, sau đó nói tiếp một câu: "Xảy ra chuyện gì?"
"Còn có thể là chuyện gì, gặp phải một kẻ não bị úng nước, ăn trộm heo của em còn dám tới tìm em…" Vương Tú Mi tường thuật lại chuyện này một lần nữa.
Tô Thắng Dân nghe xong chuyện này cũng câm nín, ông cảm thấy đồng chí Vương Tú Mi nói quá đúng rồi… Chưa từng gặp kẻ không biết xấu hổ như vậy!
Làm ầm ĩ đến tối muộn, cả nhà vẫn chưa ăn cơm chiều, Vương Tú Mi đi tắm, thay một bộ quần áo mới, bà đang định làm đại một món nào đó để ăn thì nhìn thấy Tô Trà và Tô Thắng Dân đang ở trong phòng bếp.
Tô Bảo đứng ở cửa phòng bếp, không dám bước vào.
"Con gái à, hình như mì của con bị cháy rồi."
"Cha à, không sao đâu, vẫn có thể ăn được."
"Con gái à, đủ rồi đủ rồi, muối nhiều quá rồi."
"À, à, được."
.
Vương Tú Mi mới vừa tắm xong đi ra, nghe thấy hai cha con đang nói chuyện trong phòng bếp, trong lòng cảm thấy run sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-339.html.]
"Tô Thắng Dân, tại sao anh lại để con gái nấu ăn?" Không biết con gái nấu ăn không đáng tin đến cỡ nào à?
Câu sau Vương Tú Mi không dám nói ra, sợ tổn thương lòng tự trọng của con gái.
Vẻ mặt Tô Thắng Dân tỏ ra uất ức, ông nhìn con gái, sau đó lại nhìn vợ mình rồi lên tiếng giải thích: "Con gái nói là để mình nấu."
Con gái đã nói như vậy, ông có thể nói gì?
Nói con gái nấu quá khó ăn?
"Mẹ, con cảm thấy làm mì sợi rất dễ, lần này con nấu rất ngon, mẹ đợi chút nữa là có thể ăn rồi." Tô Trà nhìn mì sợi trong nồi, lòng tự tin bùng nổ.
Nhìn trông có chút khét nhưng lần này cô vẫn nấu rất thành công.
Vài phút sau, một nhà bốn người, mỗi người một chén mì.
Người nói chuyện đầu tiên là Tô Thắng Dân, dưới ánh mắt chăm chú của ba người khác, ông gắp một đũa mì sợi, đưa vào trong miệng.
Cảm giác thứ nhất, mặn!
Cảm giác thứ hai, sền sệt.
Cảm giác thứ ba... rất khó ăn!
Ba người khác nhìn sắc mặt của đồng chí Tô Thắng Dân, ba người làm cùng một động tác, yên lặng buông mì sợi trên tay xuống.
Cuối cùng, vẫn là Vương Tú Mi bỏ bốn bát mì lại trong nồi, thêm nước, thêm chút lá cải, trực tiếp làm thành mì sợi cháo.
Tuy mùi vị khi ăn cũng không còn ngon nhưng Tô Thắng Dân cảm thấy so với tay nghề của con gái, đồng chí Vương Tú Mi quả thật là hóa mục nát thành thần kỳ!
Vài ngày sau, báo chí thành phố Bắc Kinh đăng tin tức thứ nhất.
Chúc mừng thành phố Bắc Kinh thực nghiệm thành công trạm cơ sở thông tin liên lạc!
Tin tức có một ít thuật ngữ chuyên nghiệp, dân chúng đọc không hiểu lắm nhưng vẫn có người đọc hiểu, chỉ cần có người có thể đọc hiểu, tin tức từ một người truyền thành hai người, truyền thành ba người, cứ tiếp tục truyền đi như vậy...
Dân chúng không hiểu trạm cơ sở thông tin liên lạc nhưng giải thích được thông tục đó là quốc gia nghiên cứu phát minh ra được một chiếc điện thoại mới, gọi là di động chỉ lớn bằng bàn tay, không cần dây và có thể mang ra ngoài, chỉ cần thành phố Bắc Kinh có tín hiệu là có thể gọi điện thoại ở bất cứ đâu.
Dân chúng cảm thấy điện thoại đã đủ lợi hại rồi, di động còn nghe lợi hại hơn!
Hơn nữa điện thoại là do quốc gia phát minh, bây giờ di động cũng do quốc gia bọn họ nghiên cứu và phát minh.
Nghe giáo sư đại học nói, bây giờ đã đi tới tuyến đầu thông tin, mũi nhọn dẫn dắt thời đại.
Báo chí thành phố Bắc Ninh đã tiêu thụ không còn, không chỉ là người trong nước mua, thế lực khắp nơi cũng mua.
Báo chí Bắc Kinh bỗng đăng một tin tức bùng nổ như vậy thì các thế lực khắp nơi sao có thể ngồi yên.
Còn có thể chơi đùa nửa không, đầu tiên là một máy bay chiến đấu không người lái, sau đó là chip rồi máy quang khắc, bây giờ lại là một cái điện thoại di động.
Đây là tình huống như thế nào, kế tiếp còn muốn làm gì nữa?
Thế lực khắp nơi dò hỏi tin tức, xác định nội dung báo chí đăng là thật, một đám người bắt đầu tự thể hiện thần thông, sau đó hỏi ra thì mới biết chuyện này có liên quan tới Tô Trà, quả thực thế lực khắp nơi đã sinh ra bóng ma tâm lý đối với Tô Trà.
Cô làm chip là được rồi, làm máy quang khắc làm gì, làm trạm cơ sở thông tin liên lạc để làm gì?
.