Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 336
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:25
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KjPjkLZs8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Có việc gì?" Tô Trà chủ động hỏi.
Cậu bạn nhỏ Tô Bảo dùng sức gật đầu.
"Chuyện gì em cứ nói." Tô Trà bỏ ly nước trên tay xuống.
"Chị ơi, tối ngày mai trường em họp phụ huynh, chị có thể đi không?" Tô Bảo mỉm cười hỏi cô.
"Làm sao vậy, cha mẹ không rảnh?"
"Dạ, ngày mai cha có việc, ngày mai mẹ cũng có việc, chị ơi, em muốn chị tham gia họp phụ huynh ở trường em, có được không?" Giọng điệu Tô Bảo mang đầy sự cẩn thận.
Tuy biết chị gái rất bận nhưng Tô Bảo vẫn mong Tô Trà có thể tới, bởi vì thành tích của cậu bé rất tốt nên cậu bé muốn chị gái đến họp phụ huynh cho mình.
Tô Trà rũ mắt, đối diện với ánh mắt chờ đợi của Tô Bảo, trong đầu cô nhớ lại lịch trình của mình, cho rằng bản thân vẫn có thời gian, bèn gật đầu nói: "Được thôi, mấy giờ?"
"Bảy giờ tối ngày mai." Trên mặt Tô Bảo lộ ra nụ cười xán lạn.
"Biết rồi, ngày mai chị sẽ đến."
"Vâng vâng, đến lúc đó em sẽ chờ chị ở cổng trường." Tô Bảo tươi cười hớn hở nói.
Nghe thấy Tô Bảo nói như vậy, Tô Trà ngây ra một lúc mới nhớ tới một việc, trường học thời buổi này khi mở họp phụ huynh có thể đưa con cái theo, không giống như đời sau cấm đưa con cái tham gia họp phụ huynh.
Hai chị em vừa mới nói xong, Vương Tú Mi ở trong phòng còn có cả Tô Thắng Dân nghe thấy tiếng động cũng bước ra.
"Trà Trà con tỉnh rồi à, có đói bụng không, mẹ có chừa đồ ăn cho con." Vương tú mi vừa nói vừa đi vào phòng bếp.
Phòng bếp không lớn, Vương Tú Mi nhìn con trai con gái trong phòng bếp, vẻ mặt bà tràn đầy sự nghi ngờ: "Tô Bảo, con ở đây làm gì?"
"Không làm gì ạ, mẹ, ngày mai chị của con sẽ tham gia họp phụ huynh cho con." Tô Bảo vui tươi hớn hở đáp lại.
Vương Tú Mi liếc mắt nhìn con trai mỉm cười ngây ngô, sau đó bà nhìn về phía con gái rồi hỏi một câu: "Ngày mai con rảnh à?"
"Vâng." Tô Trà đáp lại.
"Được, vậy con cứ đi đi, đúng lúc ngày mai mẹ và cha con có việc, không có ai rảnh cả." Vương Tú Mi vừa nói vừa lấy đồ ăn đã hâm nóng ra.
Trong phòng khách, một nhà bốn người, ba người cùng ngồi ăn bữa cơm trễ với Tô Trà.
Trong lúc ăn cơm, thỉnh thoảng sẽ nói một hai câu cùng người nhà, Tô Trà cảm giác không khí như vậy vô cùng tốt, rất ấm áp.
Cơm nước xong, Tô Trà về phòng tắm rửa, xua tan mùi trên cơ thể, cuối cùng cũng có thể yên ổn đi ngủ.
Hôm sau, sau khi Tô Bảo thức dậy, ăn xong bữa sáng ở nhà rồi mới ra ngoài, trước khi đi cậu bé còn không quên dặn dò Tô Trà đừng quên buổi họp phụ huynh tối nay.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Tô Trà trực tiếp đến căn cứ.
Vẫn giống như thường ngày, La Tân Hoa hướng dẫn cô, sắp xếp công việc.
Buổi chiều khoảng năm giờ Tô Trà đã làm xong mọi chuyện, mỗi ngày La Tân Hoa sắp xếp rất ít công việc cho Tô Trà, khi nào Tô Trà hoàn thành thì có thể về trước.
Dù sao cũng là một cô gái, không thể ở cả ngày trong phòng thí nghiệm giống như đám người già bọn họ.
Cô gái còn có bạn thân, có thể cùng nhau đi dạo phố, cùng ăn một bữa cơm, trò chuyện với nhau.
La Tân Hoa nghĩ như vậy nhưng Tô Trà lại không nghĩ như vậy, Tô Trà làm xong công việc do ông ta sắp xếp thì sẽ giúp đỡ mọi người làm tới tám chín giờ tối.
.
Nhưng hôm nay vừa làm xong, Tô Trà đã bắt đầu dọn dẹp để trở về.
Động tĩnh này làm thành viên chung tổ tò mò nhìn qua.
Hôm nay Tô Trà về sớm vậy à?
Nhìn thấy động tĩnh này của Tô Trà, trong lòng mọi người chỉ nghĩ tới một việc.
Chẳng lẽ con gái nhà người ta đã có người yêu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-336.html.]
Ôi, khoảng thời gian trước lão Trương còn định giới thiệu cháu trai khoảng hai mươi tuổi cho Tô Trà.
Nhìn tình cảnh này, e rằng lão Trương đã chậm một bước rồi.
Tầm mắt của mọi người quá rõ ràng, dù Tô Trà cúi đầu cũng có thể cảm nhận được.
Cô ngẩng đầu, tầm mắt lướt qua, hỏi với vẻ mặt thản nhiên: "Làm sao vậy?"
"Khụ khụ khụ, Tô Trà, cô phải về à?"
"Đúng vậy." Tô Trà mỉm cười đáp lại.
"Sớm như vậy à?"
"Tôi còn có chút việc." Tô Trà trả lời.
Rốt cuộc, lão Trương chuẩn bị giới thiệu cháu trai của mình cho Tô Trà không nhịn được mà nói:
"Tô Trà, cháu có người yêu à?"
"Hả…?"
Tô Trà tỏ vẻ: Lời này là từ đâu mà ra vậy?
"Không có ạ." Tô Trà đáp lại, trong lòng nghĩ ông già hiểu lầm rồi.
Cô tan tầm trước không phải do hẹn hò, mà là đi tham gia buổi họp phụ huynh cho đứa em trong nhà, biết chưa?
Nhưng điều Tô Trà cảm thấy buồn cười đó là mọi người lại thích hóng hớt như vậy à?
"Trường em trai cháu họp phụ huynh, cha mẹ không có thời gian, cho nên cháu phải đến đó." Tô Trà mỉm cười giải thích, ngay sau đó không đợi mọi người hỏi thêm, cô vẫy tay nói "tạm biệt" rồi ra ngoài.
Sau khi mọi người nhìn thấy Tô Trà đi xa mới cảm khái một câu... Thì ra là họp phụ huynh!
Hơn nữa Tô Trà bận như vậy, làm sao có thời giờ kiếm người yêu?
Bành Trường Phong nhìn bộ dạng hóng hớt của đám người này, ông ấy không kiềm được mà cong khóe môi, lộ ra ý cười tươi.
Học sinh của ông ấy, rất giống ông ấy, vấn đề cá nhân sẽ không suy xét sớm như vậy.
Mà bên kia, Tô Trà đã ngồi trên xe.
Cô giơ cổ tay nhìn thời gian trên đồng hồ, năm giờ hai mươi phút, quãng đường tới đó mất tầm một giờ, khoảng sáu giờ rưỡi mới có thể tới.
Sau khi xác định không đến trễ, Tô Trà mới thả lỏng.
Thả lỏng xong, cô không khỏi nghĩ tới chuyện vừa rồi.
Tô Trà cong khóe môi lộ ra nụ cười nhạt.
Nói tới người yêu, chuyện này cô vẫn chưa nghĩ tới, trong đầu Tô Trà không khỏi nghĩ đến một câu:
Đàn ông, chỉ ảnh hưởng tới tốc độ rút d.a.o của cô!
Bảy giờ họp phụ huynh, cuối cùng Tô Trà chạy tới trường học của Tô Bảo vào lúc sáu giờ bốn mươi phút.
Khi chiếc xe dừng lại trước cổng trường, thu hút rất nhiều người chú ý, lúc này rất nhiều phụ huynh đều đã tới, phần lớn người tới trường đều đạp xe đạp tới, thỉnh thoảng mới có một hai người lái xe đến đây.
Tô Bảo đã chờ trước cổng trường từ lâu, khi nhìn thấy chiếc xe quen thuộc kia, cậu bé lập tức nở nụ cười tươi rồi chạy tung tăng qua đó, không đợi Tô Trà mở cửa từ bên trong, Tô Bảo đã kéo cửa xe ra từ bên ngoài.
"Chị ơi."
Cửa xe vừa mở ra là đã nghe thấy giọng nói, cô vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy gương mặt tươi cười của Tô Bảo.
Tô Trà khẽ nhướng mày, trong lòng cảm thấy rất buồn cười, cô tới tham gia họp phụ huynh làm cậu bé thấy vui vẻ đến vậy à?
"Chị ơi, mau xuống thôi, em dẫn chị đến lớp học của em, vừa rồi lớp chúng em đã có rất nhiều người đến rồi." Tô Bảo nói.
.