Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 332
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:08
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ trong miệng của đồng nghiệp, Tô Trà biết được không ít chuyện về đàn anh.
Năm nay tuổi đàn anh của Tô Trà không còn nhỏ nữa, tên là La Tân Hoa.
Đúng vậy là Tân Hoa trong nhà sách Tân Hoa kia.
Tính cách của La Tân Hoa rất nghiêm túc, khi làm việc cùng rất nghiêm khắc, nếu không đạt yêu cầu của ông ta thì sẽ bị mắng tới mức không ngẩng đầu lên nổi.
Đồng thời, La Tân Hoa cũng là một nhân vật rất tài giỏi, dưới trướng cũng có không ít học trò đi theo, người được La Tân Hoa dẫn dắt thì không có một ai là không giỏi cả.
Dọc đường Tô Trà càng nghe càng cảm thấy tò mò về vị đàn anh này.
Trong văn phòng của Bành Trường Phong cũng có một người cảm thấy rất tò mò về người tên Tô Trà.
Người này không phải ai khác mà chính là La Tân Hoa, người mà đám Tô Trà đang bàn luận.
La Tân Hoa là học sinh đầu tiên mà lão Bành dẫn dắt, thời gian theo lão Bành cũng lâu nhất, trước đây thầy không hề đối xử nhẹ nhàng với bọn họ, theo lời của lão Bành nói thì... con trai nên mắng thì phải mắng nên đánh thì phải đánh, té ngã đánh đập nhiều lần thì tương lai mới có tiền đồ.
Nhưng La Tân Hoa cảm thấy thầy của mình đã bắt đầu thay đổi từ khoảng thời gian trước, tính cách tốt hơn, tâm trạng cũng luôn vui vẻ.
La Tân Hoa nhiều lần gọi điện cho Bành Trường Phong đều nghe thấy ông ấy cười ha ha.
Còn nghe thầy nói rằng ông ấy mới thu một đàn em nữ mới, từ trong miệng thầy thì ấn tượng của La Tân Hoa dành cho đàn em đó là thông minh, thận trọng, thanh tú.
"Thầy ơi, lúc trước em nghe thầy nhắc tới đàn em này rất nhiều lần, không biết nay đàn em có đến không, đúng lúc em có thể gặp được người ta, làm quen một chút." La Tân Hoa vừa cúi người châm trà cho Bành Trường Phong vừa nói chuyện.
Ông ta rót trà đầy bảy phần, sau đó ngồi lại chiếc ghế bên cạnh.
Bên này, Bành Trường Phong ngước mắt lên nhìn học sinh do chính mình cầm tay dạy dỗ.
Chậc chậc chậc, học sinh này đúng là thông minh nhưng mà quá cứng nhắc, cả ngày chỉ một biểu cảm duy nhất.
Con gái vẫn là đáng yêu nhất, Bành Trường Phong vừa nghĩ tới học trò Tô Trà mình mới thu nhận là không kiềm được mà ưỡn ngực, cũng cảm thấy vinh dự, trong mắt ông ấy lóe lên ý cười.
"Đàn em này còn thông minh hơn cả em, nói thật đấy, nhiều năm qua thầy dẫn dắt nhiều học sinh như vậy, con bé không chỉ có chỉ số thông minh cao nhất, thiên phú cũng rất cao."
Sau đó, lão Bành bắt đầu khen học trò của mình.
Nào là trông rất xinh đẹp, rất thông minh, nếu gặp qua rồi thì sẽ không thể quên, năng lực tính nhẩm rất giỏi, tính cách cũng rất thông minh, nói một lần là hiểu mà còn có suy ra ba.
La Tân Hoa ở bên cạnh nghe thầy của mình khoe khoang, trong lòng nghi ngờ không thôi.
Trên thế giới thật sự có người hoàn mỹ như vậy ư?
Hay là kính của thầy giáo đã quá dày nên nhìn đâu cũng thích.
Hơn nữa, La Tân Hoa còn nghe nói đàn em mà thầy thu nhận tuổi có chút nhỏ, không quá hai mươi tuổi, nói thật, năm nay La Tân Hoa đã năm mươi tuổi rồi, con của ông ta lớn hơn đàn em này tận một giáp.
Không phải La Tân Hoa khinh thường người trẻ tuổi nhưng cảm thấy thầy đã phóng đại quá mức rồi.
"Cốc cốc cốc!" Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.
Hai người Bành Trường Phong và La Tân Hoa đồng thời nhìn về phía cánh cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-332.html.]
.
Người lên tiếng trước là Bành Trường Phong, lúc nãy ông ấy có gọi điện thoại để nói chuyện, thời gian này không sai là mấy, chắc người ngoài cửa là Tô Trà.
Lập tức Bành Trường Phong nói với La Tân Hoa: "Ra mở cửa làm quen với đàn em của em đi."
Nghe thấy thầy nói như vậy, La Tân Hoa càng thêm tò mò.
Ông ta đứng lên, cất bước đi về phía cánh cửa.
Cánh cửa mở ra, La Tân Hoa vừa nhìn đã thấy một cô gái nhỏ đứng trước cửa.
Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy cô, La Tân Hoa có thể xác định, đây là đàn em mà thầy nói, Tô Trà.
La Tân Hoa đã quen với việc có một vẻ mặt duy nhất, ngay cả mấy đứa nhỏ trong nhà cũng sợ ông ta.
Nói thật, cửa vừa mở đã nhìn thấy một khuôn mặt nghiêm túc như vậy, Tô Trà cũng thấy sợ.
Nhìn người mở cửa là đàn ông, Tô Trà nghĩ ngay tới đàn anh La Tân Hoa mà đồng nghiệp nhắc tới.
Nhìn thấy như vậy, Tô Trà cho rằng đồng nghiệp hình dung vô cùng chính xác.
Ấn tượng đầu tiên mà đàn anh La Tân Hoa mang lại cho người ta đó là cứng nhắc, nghiêm túc và có chút dữ tợn.
Nhưng Tô Trà không sợ là được, đối mặt với ánh mắt quan sát kỹ càng của đối phương, Tô Trà thoải mái nhìn lại.
Ngay sau đó Tô Trà cong khoé môi lên, lộ ra nụ cười lễ phép, giọng nói trong trẻo: "Đàn anh."
Nghe thấy từ này, La Tân Hoa khẽ nhướng mày, ông ta xụ mặt "ừ" một tiếng.
"Vào đi, thầy đang đợi ở trong."La Tân Hoa mở miệng nói, sau đó xoay người vào trong.
Nhìn thấy động tác của La Tân Hoa, Tô Trà vẫn duy trì nụ cười như cũ, theo sau ông ta vào trong.
"Đến đây đến đây đến đây, Tô Trà em ngồi vào đây, chúng ta trò chuyện." Lập tức Bành Trường Phong cười ha ha lên tiếng tiếp đón Tô Trà, sau đó ông ấy mở miệng nói: "Tô Trà, vừa rồi nghe em gọi ‘Đàn anh’, vậy là em cũng viết rồi, người này là đàn anh của em, tên La Tân Hoa. Sau khi em tham gia vào tổ dự án thì theo đàn anh của em còn có thầy cạnh em, nếu có gì không hiểu thì cứ hỏi chúng ta."
"La Tân Hoa, đây là đàn em của em, tên là Tô Trà, sau khi tham gia tổ dự án thì còn nhớ dạy em ấy từ từ, em cũng đừng hung dữ như vậy nữa, khuôn mặt thúi này của em dọa sợ con gái nhà người ta rồi kìa."
Nghe thấy thầy nói như vậy, khoé miệng La Tân Hoa run rẩy, ông ta sầm mặt nói: "Thầy à, tính cách của em đã như vậy rồi, khuôn mặt cũng như vậy. Nếu thầy sợ em doạ sợ đàn em, không bằng thầy tìm một người khác dẫn dắt cho đàn em?"
"Nói gì vậy, nếu người khác có thể dẫn dắt thì thầy giao người cho em làm chi?" Không phải là do đứa nhỏ Tô Trà này quá tài giỏi nên những người khác trong tổ dự án không dám nhận à.
Dự án máy bay chiến đấu không người lái lúc trước không có ai dẫn dắt Tô Trà, thật ra ngồi được Tô Trà dẫn dắt không ít.
La Tân Hoa nói như vậy làm Bành Trường Phong khịt mũi khinh thường một tiếng, ông ấy đáp lại: "Được, em không cần dẫn dắt nữa, một mình thầy là được rồi."
Bành Trường Phong là thầy của La Tân Hoa nên hiểu rõ tính cách của ông ta nhất.
Có bản lĩnh từ chối thì sau này đừng có bản lĩnh cầu xin ông ấy giao người cho ông ta.
Nghe thấy thầy nói như vậy, tầm mắt La Tân Hoa thoáng nhìn qua Tô Trà.
Sau đó, La Tân Hoa nhìn thấy cô gái nhỏ đó giống như không có chút tức giận, chỉ mỉm cười thản nhiên ngồi ở đó.
.