Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:02
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Máy quang khắc đã được cải tiến rồi và sẽ rất hữu ích, còn điện thoại nắp gập đã ra đời, kế tiếp có thể từ từ nghiên cứu máy tính.

Máy tính là một thứ rất quan trọng đối với thế hệ sau này, sau máy tính còn có điện thoại thông minh, cứ từ từ cái nào cũng có hết.

Nói là làm, đã tới bước tiếp theo của kế hoạch, Tô Trà đi thẳng tới văn phòng Cốc Ích.

Dạo này tinh thần làm việc của Cốc Ích vui vẻ thoải mái, mỗi ngày đều vui tươi hớn hở, lúc này trông thấy Tô Trà đến văn phòng tìm ông ta, nụ cười trên gương mặt càng thêm xán lạn.

"Tô Trà, sao rồi, có phải chuyện trạm cơ sở thông tin liên lạc không, tôi vừa mới hỏi bên đó họ nói sắp rồi, tôi nghĩ chắc cũng xong sớm thôi." Cốc Ích cười ha ha mời Tô Trà ngồi xuống, sau đó mở miệng trước.

Nghe thấy lời này của viện trưởng Cốc, Tô Trà cười lắc đầu, mở miệng nói: "Viện trưởng, trạm cơ sở thông tin liên lạc sắp xong rồi nhưng chưa có hoàn thành, hôm nay em đến tìm thầy là vì chuyện khác."

"Chuyện khác? Chuyện gì?"

Cốc Ích ngẩng đầu nhìn Tô Trà.

"Viện trưởng, là như vầy, máy quang khắc đã cải tiến xong rồi, điện thoại di động cũng phát minh ra nốt, em có một suy nghĩ là dự định tiếp theo nghiên cứu phát minh ra máy tính, dự án máy tính này vẫn cần giáo sư Vương hỗ trợ."

"Máy tính?" Cái này là cái gì?

Lần đầu tiên Cốc Ích nghe Tô Trà nói tới món đồ máy tính, ông ta hơi bối rối.

Cốc Ích tỏ vẻ máy tính là loại não gì, nó có giống với não người không?

"Máy tính chính là máy tính điện tử, nói đơn giản là thiết bị điện tử có khả năng tính toán với tốc độ cao, nó giống như một dụng cụ lưu trữ có thể chứa một lượng lớn kiến thức, hình ảnh, văn bản, con số, có thể giải tích số và tính toán logic. Nó tự chạy chương trình riêng biệt."

"Nó giống với não bộ con người chúng ta vậy nhưng nó là não máy tính, chỉ khi có mệnh lệnh mới có thể tìm kiếm kiến thức liên quan thôi."

"Chỉ cần có nó thì chúng ta sẽ làm được chuyện không cần ra ngoài cũng biết hết mọi thứ trên thế giới."

Không cần ra ngoài vẫn biết được thế giới bên ngoài sao?

Nghe được lời này, lòng Cốc Ích hơi rung động.

Có thật là lợi hại đến như vậy không?

Máy tính điện tử thì Cốc Ích biết, vào năm bốn mươi sáu, máy tính đời thứ nhất được phát minh, bây giờ nghe nói nước ngoài có người có ý định nghiên cứu đời thứ hai, tiến triển tới đâu thì không biết, người ta sẽ không cho Cốc Ích biết tiến triển của nghiên cứu khoa học.

Thế nhưng Cốc Ích biết máy tính điện tử không thể đạt tới trình độ cao theo như lời Tô Trà nói.

Thử nghĩ xem nếu giống với lời của Tô Trà, không cần ra khỏi cửa mà chỉ cần dựa vào một chiếc máy tính đã có thể biết hết mọi chuyện thế gian, quả thật rất thần kỳ.

Thật ra Tô Trà chưa có nói xong, không chỉ là máy tính, ở thời đại công nghệ cao, các thiết bị thông minh khác ở đời sau cũng làm đến mức này.

"Tô Trà, em nói tiếp đi." Cốc Ích chỉ mới tưởng tượng thôi đã vô cùng hào hứng.

Hiện tại Cốc Ích đối với máy tính rất hứng thú, bây giờ ông ta rất tin tưởng Tô Trà, chỉ cần là dự án do cô đề cử thì tốc độ nhanh như cưỡi tên lửa vậy.

Dù là con chip hay máy quang khắc hay là dự án thông tin liên lạc đều thuận lợi nhanh chóng.

"Vậy em nói tiếp, vừa rồi em nói máy tính có thể chứa một lượng lớn số liệu, chúng ta có thể biên tập chương trình, liên lạc trên máy tính, xem tivi trên máy bay, xem tin tức..."

.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-329.html.]

Tác dụng của máy tính không chỉ có vậy nhưng Tô Trà không dám nói trong tương lai còn có thể lợi dụng máy tính để đánh cắp thông tin.

Đương nhiên về phương diện này của máy tính cũng khó khăn không ít.

Cấu tạo máy tính gồm phần cứng và phần mềm, linh kiện bên trong cũng rất nhiều như con chip, card hình màn hình, bộ tản nhiệt... tất cả những thứ này cần phải từ từ làm ra.

Cơm ăn từng miếng một, không có khả năng ăn một lần thành tên mập.

Thế nhưng Tô Trà đã cân nhắc qua rất nhiều phương diện, còn muốn cùng giáo sư Vương Vinh Bình khai thác dự án này nữa.

Mọi người cùng nhau cố gắng làm việc, từ từ rồi cũng sẽ thành công.

Tuy Tô Trà không có nói đến đề tài nhạy cảm lấy cắp thông tin nhưng những thứ cô vừa nói ra cũng đủ để Cốc Ích vui vẻ khát khao rồi.

Ái chà chà, quả nhiên Tô Trà là cục cưng quý giá của viện Nghiên cứu Khoa học mà.

Không hổ là do ông ta tìm ra, một hạt giống tốt trời sinh ra để làm nghiên cứu khoa học như lời ông ta nói.

Cốc Ích lại một lần nữa tự khen bản thân mình đúng là có con mắt biết nhìn người, chỉ bằng một cây sốc điện đã biết Tô Trà là viên ngọc ẩn mình của biển cả.

Cốc Ích cảm thấy mình như là Bá Nhạc còn Tô Trà là Thiên Lý Mã mà ông ta phát hiện ra.

"Tô Trà à, dự án máy tính này của em cứ dũng cảm yên tâm làm nhé, trở về viết một đơn xin phép, tôi sẽ giúp em gửi lên ngay, chờ phê duyệt xong em có thể bắt đầu làm được rồi." Cốc Ích vung tay, quá hào sảng rồi.

Từ trước đến giờ thái độ Cốc Ích với những dự án của Tô Trà chỉ có một, đó là: Cứ mạnh dạn làm đi!

Không có vấn đề gì hết!

Bởi vì tính làm dự án tiếp theo nên Tô Trà phải chuẩn bị bắt tay vào công việc, nói đúng ra ngành sản xuất máy vi tính rất đơn giản vào đời sau, nhưng bây giờ vẫn còn rất khó khăn.

Chẳng qua là sự ra đời của máy vi tính là một chuyện đương nhiên trong lịch sử, nghiên cứu và phát minh trước một bước cũng có thể tạo ra thành tích chỉ với một bước.

Giống như điều Cốc Ích đã nghĩ, nghe nói cũng có đội ngũ ở quốc gia khác đang nghiên cứu dự án này.

Tô Trà muốn tất cả những mồ hôi và khổ sở trước kia sẽ được đền đáp bằng thành quả sau này, giành giật từng giây từng phút không thể chỉ có một người, mà là sự đọ sức của các đội ngũ, của quốc gia với quốc gia.

Máy tính cần nhiều tài liệu và kiến thức chuyên ngành, muốn thực hiện dự án cần bỏ ra rất nhiều công sức.

Sau đó, Vương Tú Mi nhận ra con gái hai ngày trước còn nói có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian, nhưng bây giờ chưa đến ba ngày cô đã bắt đầu làm việc.

Đồng thời ở bên kia, Cốc Ích cũng đã tìm được Vương Vinh Bình.

Vương Vinh Bình ngồi trong văn phòng của Cốc Ích, lúc này ông ấy vẫn chưa biết Cốc Ích tìm mình để nói chuyện gì, ông ấy thảnh thơi thưởng thức trà ngon do Cốc Ích mang đến.

Người lớn tuổi này chỉ thích pha trà, đi dạo... để thư giãn mà thôi.

Trong văn phòng ở bên cạnh, nhiệt độ tăng cao, hơi nước lượn lờ, trong không khí có mùi trà thoang thoảng.

Huống chi tay nghề pha trà của Vương Vinh Bình còn rất giỏi.

Sau khi Vương Vinh Bình rót xong hai chén trà, Cốc Ích tự động lo cho bản thân, cầm chén trà lên, sau đó nhấp một hớp.

Mùi trà bay bốn phía, trong miệng tràn đầy mùi thơm của trà.

.

Loading...