Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 319
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:02:42
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KjPjkLZs8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đồng chí Triệu, tôi đã đoán được sẽ gặp cô ở đây.” Tô Trà chậm rãi nói, tầm mắt tập trung lên khuôn mặt Triệu Linh Lung, quan sát từng biểu cảm, từng ánh mắt của cô ta.
“Đã đoán được, ý cô là gì?” Vẻ mặt Triệu Linh Lung nghi hoặc, giống như không nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Tô Trà.
Tô Trà nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Triệu Linh Lung, đôi môi đỏ mọng khẽ cười một tiếng, thong thả nói ra một cái tên.
“Trương Hồng Binh.”
Nghe thấy cái tên “Trương Hồng Binh” này, trên mặt Triệu Linh Lung không có bất kì biểu tình nào.
cô ta vẫn rất bình tĩnh, nhưng sợ là chính cô ta cũng không phát hiện rằng, phản ứng của một người không thể lừa người khác.
Ngay khi vừa nghe thấy ba chữ “Trương Hồng Binh” này, ngay lập tức đồng tử Triệu Linh Lung co rút lại trong một giây, chỉ một giây, nếu không phải Tô Trà đứng gần cô ta như vậy, có khi cũng không phát hiện điều khác thường này của cô ta.
Có điều, một giây đó đã lộ rõ sơ hở của cô ta.
Xoay người lại, Tô Trà đối mặt với nhân viên thẩm vấn, nghiêm túc nói: “Đường Văn Minh Đông, nhà trọ số 5, Trương Hồng Binh, cho người đưa bà ấy đến đây.”
Nhân viên thẩm vấn nghe Tô Trà nói như vậy liền sửng sốt một chút, hơi do dự, dù sao Tô Trà không phải người trong bộ, nhưng thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tô Trà, bọn họ đều cảm thấy chuyện này rất quan trọng.
Rất nhanh, một người trong đó đã đứng dậy đi ra ngoài, việc bắt người phải báo cáo với cấp trên của bọn họ, không phải Tô Trà cần là làm ngay.
Sau đó, mọi thứ sẽ được bộ ngành chuyên môn xử lý, không cần cô phải làm gì.
Xong việc, Tô Trà định rời đi.
Triệu Linh Lung thấy động tác của Tô Trà, tầm mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm cô, tại thời điểm Tô Trà sắp bước ra, Triệu Linh Lung không nhịn được nói.
“Đồng chí Tô, cô cứ như vậy mà đi sao?”
Quay người lại, cô nhìn Triệu Linh Lung vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh như cũ, một lát sau Tô Trà mới lên tiếng.
“Nếu không, chẳng lẽ tôi còn ở đây tán gẫu với cô?” Tô Trà hỏi lại một câu, bỗng dưng khẽ cười nói: “Nhưng nếu cô đã có ý giữ tôi lại, tôi cũng sẽ nói thêm vài lời.”
“Cái gì cô cũng không nói đúng không?” Tô Trà hỏi xong, đối mắt với ánh mắt vừa nhìn qua của Triệu Linh Lung.
“Thật ra cô nói hay không nói cũng không quan trọng, điều kiện gia đình của cô không tốt, mẹ cô tuổi đã cao, vì để cho cô ra nước ngoài dù học, bà ấy đã cho cô toàn bộ số tiền tiết kiệm trong nhà. Sau khi cô ra nước ngoài du học lại rất ít liên lạc với mẹ, ban đầu là vì không có tiền, vậy thì sau đó thì sao?”
“Cô trở về cũng không liên lạc với mẹ bởi lẽ cô sợ mẹ cô biết chuyện của mình, cô sợ cái gì? Chắc là cảm thấy không có mặt mũi nào đối diện với mẹ cô nhỉ? Dù sao cô cũng đã phản bội sự tin tưởng của bà, đúng thật là không có mặt mũi để gặp bà ấy.”
Nghe Tô Trà nói một phen, bản mặt bình tĩnh của Triệu Linh Lung cũng biến mất, trên mặt thoáng hiện lên một tia tức giận cùng nhẫn nhịn.
Mà Tô Trà nói tiếp.
“Tuy nhiên, mẹ cô rồi sẽ biết chuyện của cô thôi, mà những chuyện cô làm sẽ khiến mẹ cô xấu hổ. Bà sẽ hối hận, tự trách…”
“Câm miệng!” Triệu Linh Lung cắn răng khẽ nói, cô ta đã hết sức kiềm chế để không phải rống lên.
Vết thương bị cắt quá đột ngột, Triệu Linh Lung mất đi sự bình tĩnh ban đầu.
.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-319.html.]
“Không!” Tô Trà cười ác liệt, nói tiếp: “Lúc trước nhà nước cho cô đi nước ngoài du học, là để cô học hỏi tri thức để trở về đền đáp tổ quốc, vậy mà cô đã làm gì?”
“Im miệng, tôi bảo cô im miệng cho tôi! Tôi không làm gì hết, thả tôi ra, cô dựa vào đâu mà được bắt tôi!” Vẻ mặt cô ta bắt đầu không khống chế được.
“Chậc chậc chậc, cô cũng quá ngây thơ rồi. Cô cho là cô không thừa nhận là sẽ được thả ra sao? Không có đâu, vừa rồi tôi cho người đi bắt Trương Hồng Binh, cô không hề tỏ ra sốt ruột, phải chăng Trương Hồng Binh đã chạy mất rồi, không, hay là cô đã sớm nói bà ấy đi trước. Không sao cả, bà ấy chạy cũng không sao, không phải còn có cô ở đây sao?”
Tô Trà liếc nhìn Triệu Linh Lung từ trên cao, tiếp tục nói:
“Cô không thừa nhận việc đó cũng không sao. Nếu người kia chạy, vậy thì là do có tật giật mình, mà cô lại có liên quan với người như vậy, vậy cô nghĩ Viện Nghiên cứu Khoa học sẽ còn cho cô trở về sao? Thân phận của cô nhạy cảm, hiện tại lại còn liên quan đến phần tử bất hợp pháp, biết đâu cô cũng là đồng loã của người kia thì sao?”
Triệu Linh Lung đối diện với tầm mắt Tô Trà, đôi mắt dần dần hiện lên tia sợ hãi, đây là sự sợ hãi đối với Tô Trà.
Tô Trà giống như một tấm gương, có thể hoàn toàn phản chiếu ra người đối diện đang nghĩ gì.
Cô còn rất thông minh, như thể cô biết tất cả chuyện của bọn họ, từng thứ một, không có gì không biết.
Nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt Trương Linh Lung, Tô Trà vô tội giơ tay lên sờ mặt mình.
Cô đáng sợ như vậy sao?
Mọi chuyện còn chưa xong đâu, chúng tôi đã tốn bao nhiêu công sức mới đưa được cô ta từ thành phố C về Bắc Kinh, phải chơi thật vui mới được.
“Tiếp nào, chúng ta nói tiếp đi.” Tô Trà nhẹ nhàng tiếp tục nói: “Năm đó là cô tiết lộ tin tức của tôi đúng không? Có điều thân phận của tôi cô cũng không chắc chắn được, cho nên hẳn là cô sẽ có một vài mục tiêu khác nữa?”
“Để tôi đoán thử xem, nhiệm vụ của cô là gì?”
“Ẩn nấp trong Viện Nghiên cứu Khoa học, âm thầm tìm ra tôi, sau đó tiếp tục khiêm tốn ở lại Viện Nghiên cứu Khoa học, quan sát nhất cử nhất động của tôi, dự án của tôi, tiến triển của dự án? Nhân cơ hội đánh cắp tài liệu của tôi?”
Nghe giọng nói dịu dàng của Tô Trà, vẻ ngơ ngác trong mắt Triệu Linh Lung càng đậm.
Đây là ma quỷ gì vậy?
“Vậy, cô có cho rằng thông tin tôi cho phép cô trộm đi, có thật hay không?”
Một câu này hoàn toàn xé rách kế hoạch của Triệu Linh Lung.
Tô Trà nói nhiều như vậy, Triệu Linh Lung cũng không ngu, cô ta có thể nghe ra ý tứ trong lời nói đó.
Tô Trà biết tất cả những gì cô ta làm, chuyện này xảy ra chỉ để chờ cô ta hành động, một màn diễn lớn như vậy, chỉ để giăng bẫy cô ta, Triệu Linh Lung hẳn cũng phải cảm ơn cô vì đã tốn công sức như vậy.
Hơn nữa càng khó chịu hơn là, làm tốn nhiều thời gian như vậy, vậy mà tài liệu lấy được đều là giả!
“Tô Trà, thân phận của cô đã bị bại lộ.” Triệu Linh Lung rốt cuộc cũng lên tiếng.
Nghe thấy Triệu Linh Lung nói chuyện, ánh mắt Tô Trà động đậy, khẽ lắc lắc đầu trước cái nhìn chăm chú của cô ta.
“Không, thân phận của tôi còn chưa bại lộ hoàn toàn, về phần còn thân phận gì nữa, chỉ sợ rằng cô không thể nhìn ra.”
Vì tài liệu này vừa được cô thiết kế ra, cho nên không thể nào là thật.
.