Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 278

Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:21:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Hải Ba nghe chuyện này có liên quan đến Lý Bạch Lộ thì cũng mơ hồ, theo lý thì anh ấy là bộ đội, dù Lý Bạch Lộ có làm gì thì cũng không liên quan gì đến công việc của anh ấy.

Lý Hải Ba bị lãnh đạo nói đến khó chịu rời khỏi phòng làm việc của lãnh đạo.

Cấp trên đã yêu cầu anh ấy về nhà nghỉ ngơi nên Lý Hải Ba về kí túc thu dọn đồ đạc về nhà.

Hai ngày sau, Lý Quốc Lương thấy đột nhiên cậu con trai lại trở về nhà, không biết nghĩ gì, vẻ mặt lại càng khó coi hơn.

“Hải Ba, sao tự nhiên con lại về vậy?”

“Cha, con cũng muốn biết lý do đây, con vốn phải tham gia nhiệm vụ, nhưng trước lúc xuất phát lại nhận được lệnh con phải rút lui, còn bảo con về nhà nghỉ ngơi.”

Lý Hải Ba nói xong thì cũng thấy có điều gì không đúng, bình thường giờ này cha anh ấy không ở nhà, sao hôm nay ông lại ở nhà mà không đi làm?

Lý Quốc Lương thở dài, nói: “Cha cũng bị đình chỉ công tác ở nhà nghỉ ngơi rồi.”

“Là do con bé Mai Mai, nó nói nó đánh nhau với con gái nhà họ Giang, chắc đã đắc tội với người ta rồi, cha tính đợi khi nào nó đi học cho nó ở nội trú luôn, không có việc gì thì không được về nhà, đến khi tốt nghiệp đại học thì tìm cho nó một công việc, sau này bớt liên lạc với nó.”

Nghe tên Lý Mai Mai, Lý Hải Ba sững sờ một lúc, sau đó nói: “Cha, chuyện này không đúng lắm, sao con nghe nói chuyện này có liên quan đến Bạch Lộ?”

“Cái gì? Có liên quan đến Bạch Lộ?” Lý Quốc Lương lập tức nhăn mày hỏi lại.

“Vâng, lãnh đạo của con nói chuyện này có liên quan đến Bạch Lộ, hơn nữa, đám con trai con gái trong khu nhà chúng ta đánh nhau cũng không phải chuyện gì lạ, chuyện này chúng ta cứ tra rõ thì tốt hơn đấy ạ.” Lý Hải Ba trả lời.

Nghe chuyện này có dính líu đến Lý Bạch Lộ, sắc mặt Lý Quốc Lương u ám, nhớ tới bộ dạng lần trước của Lý Bạch Lộ, Lý Quốc Lương nén giận.

Nếu thật sự là do Lý Bạch Lộ, vậy lần trước nó coi ông như kẻ ngốc nên mới hành động như vậy phải không?

“Lý Bạch Lộ, Lý Bạch Lộ, mày xuống đây ngay cho cha!”

Trong phòng khách, tiếng hét tức giận của Lý Quốc Lương khiến Lý Bạch Lộ ở trên tầng hai cũng phải rùng mình.

Mấy hôm nay tâm trạng cha cô ta không tốt, Lý Bạch Lộ cứ trốn ở trong phòng không ra ngoài, ai hỏi thì nói là ở trong phòng học.

Lúc này đột nhiên nghe thấy tiếng gọi giận dữ của cha, Lý Bạch Lộ xoắn xuýt một hồi rồi mới mở cửa bước ra.

Những người khác trong nhà cũng nghe thấy tiếng của Lý Quốc Lương, người đầu tiên đi xuống là Phương Bình, sau đó là Lý Mai Mai.

Người xuống cuối cùng là đương sự Lý Bạch Lộ.

Từ tầng hai đi xuống phòng khách, Lý Bạch Lộ đã nhìn thấy sắc mặt u ám của cha và anh trai Lý Hải Ba lại trở về một cách đột ngột.

“Cha, cha gọi con có việc gì ạ?” Lý Bạch Lộ sợ sệt hỏi.

Phương Bình đứng bên cạnh nhìn bộ dạng sợ hãi của Lý Bạch Lộ thì nói đỡ: “Quốc Lương, có gì từ từ nói, anh đừng dọa Bạch Lộ.”

“Nó mà bị anh dọa sợ, gan nó to bằng trời, em để nó tự nói xem rốt cuộc nó đã làm gì, công việc của anh bị đình chỉ cũng thôi đi bây giờ cả anh của nó cũng bị liên lụy mà phải về nhà, mày còn không chịu nói phải không? Mày muốn cả nhà này phải trả giá thay mày thì mới được đúng không? “ Lý Quốc Lương trợn mắt hung dữ nhìn Lý Bạch Lộ.

Vẻ mặt Lý Hải Ba ở bên cạnh cũng không tốt hơn là bao, nói: “Bạch Lộ, em nói rõ ra xem nào, rốt cuộc em đã làm gì, nhà chúng ta đã đến nước này rồi, em cũng phải cho mọi người biết lý do chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-278.html.]

Trong lòng Lý Bạch Lộ cũng rất hoảng, khuôn mặt vốn hồng hào giờ đã tái mét.

Cô ta không biết chuyện sẽ thành ra như vậy, nhưng chuyện đến nước này cô ta vẫn không dám thừa nhận, dù c.h.ế.t cũng không thể thừa nhận.

Dù sao thì mọi người cũng không có chứng cứ về những chuyện đã xảy ra

“Cha, con không…”

Lý Bạch Lộ còn chưa nói xong, Lý Quốc Lương nghe cô ta vừa mở miệng đã định chối, tức giận cầm cái chén trà trên bàn ném Lý Bạch Lộ.

Bả vai Lý Bạch Lộ đau đớn, không cần nhìn cũng biết chỗ đó nhất định đã thâm tím rồi, cha cô làm lính đã nhiều năm, sức lực rất lớn, vừa rồi Lý Quốc Lương tức giận nên cũng không nương tay.

“Ôi, Lý Quốc Lương anh điên rồi à!” Phương Bình hét lên, bước lên trước kéo Lý Bạch Lộ ra sau mấy bước, tránh khỏi cơn thịnh nộ của Lý Quốc Lương.

“Mẹ, mẹ đừng giúp Bạch Lộ, công việc của con và cha đều vì nó mới thành ra như vậy, mẹ còn bảo vệ nó như vậy, có phải mẹ muốn con và cha mất việc, sau đó cả nhà chúng ta về quê làm ruộng mẹ mới vừa lòng đúng không?” Lý Hải Ba cũng rất tức giận, khó khăn lắm mới có được cơ hội thăng chức, lại bị Lý Bạch Lộ làm hỏng, tất cả đều mất hết rồi.

Nghe lời của con trai, Phương Bình buông lỏng bàn tay đang nắm cổ tay Lý Bạch Lộ, đấu tranh một hồi rồi nói: “Bạch Lộ, hay là… Con giải thích đi.”

Nhìn thái độ của mẹ thay đổi, Lý Bạch Lộ cảm thấy thất vọng.

Quả nhiên trong mắt mẹ của cô ta, người quan trọng nhất là cha cô ta - Lý Quốc Lương, đứng thứ hai là con trai Lý Hải Ba, sau đó mới đến cô con gái Lý Bạch Lộ này.

“Chuyện con không làm con sẽ không thừa nhận.” Lý Bạch Lộ cắn răng nén cơn đau ở bả vai, tiếp tục phủ nhận.

Chuyện này dù có đánh c.h.ế.t cô ta cũng không thừa nhận.

Lý Quốc Lương và Lý Hải Ba nhìn bộ dạng có c.h.ế.t cũng không nhận của Lý Bạch Lộ, cảm thấy cô ta đúng là hết thuốc chữa rồi.

Bầu không khí nặng nề, cuối cùng Lý Quốc Lương lên tiếng.

“Con đi thu dọn đồ đạc đi, mai cha cho người đưa con về quê.”

Nghe Lý Quốc Lương nói vậy, Lý Bạch Lộ ngẩng đầu lên, trong mắt đầy sự kinh ngạc

“Cha, con vẫn còn đang đi học, con về quê thì chuyện ở trường phải làm sao?” Lý Bạch Lộ hỏi.

“Còn học hành gì nữa, con xem con đã ra thành bộ dạng gì rồi, con nghĩ con không thừa nhận là xong à, con không cần đi học nữa, về quê, bao giờ biết lỗi mới được quay về.”

Về chuyện trường học, ý của Lý Quốc Lương là cho thôi học, sau đó xem xét thái độ của cô ta thế nào sau đó mới quyết định cho cô ta đi học tiếp hay không.

Lý Quốc Lương đưa ra quyết định luôn, sau đó còn nói với Phương Bình: “Ngày mai em đến trường làm thủ tục, đặt vé tàu ngày kia cho nó.”

Ở quê có nhà có ruộng, về đó không c.h.ế.t đói được.

Lý Quốc Lương nghĩ rằng Lý Bạch Lộ ngang bướng như vậy là do quá được nuông chiều, lúc ông còn nhỏ, ở quê không được ăn no còn phải làm việc, làm gì có thời gian để suy nghĩ linh tinh nữa.

“Còn nữa, em không được cho nó tiền.” Lý Quốc Lương dặn dò Phương Bình.

“Không cho tiền, anh định để nó c.h.ế.t à?”

“Không c.h.ế.t được, chút nữa anh gọi điện cho trưởng thôn bảo ông ấy đưa ít lương thực về nhà cũ, không giải thích rõ ràng chuyện này thì đừng có quay về.”

Loading...