Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 271

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:31:42
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vậy nên mới nói, phụ nữ cần phải có sự nghiệp riêng của mình. Như vậy mới có đủ tự tin, khi đi ra ngoài khí thế cũng sẽ khác hẳn.

Ở nhà sinh con đẻ cái, toàn tâm toàn ý chăm sóc cho gia đình cũng không có gì sai, nhưng ở đời là vậy, được cái này sẽ mất cái kia.

"Con gái à, mẹ nói con nghe. Nếu cha con không đuổi theo mẹ thì ông bà nội con sẽ dùng giày tát ông ấy cho mà xem. Mẹ có đứa con gái tiền đồ sáng lạn như con, lại còn có em con. Mặc dù em trai con không có gì tốt nhưng dù gì nó cũng là cháu đích tôn của nhà họ Tô. Nếu cha con làm chuyện có lỗi với chúng ta thì mẹ sẽ dẫn theo con và Tô Bảo đi, khi đó chờ xem, Tô Thắng Dân sẽ tiêu đời cho mà coi."

Hầy! Phải nói là lợi hại, lại còn là phụ nữ tàn nhẫn.

Vẫn là câu nói đó, phụ nữ đã muốn tàn nhẫn thì đàn ông không là gì cả.

Vương Tú Mi đã nghĩ thông suốt, trên đời này không có ai là không thể buông bỏ được. Nói đúng ra thì tiền có thể làm tổn thương tình cảm, nhưng tình cảm cũng có thể làm tổn thất tiền bạc.

Nếu thật sự phải đi đến bước đó thì Vương Tú Mi bà cũng sẽ không để cho Tô Thắng Dân sống dễ chịu.

Đến lúc đó bà sẽ lấy tiền của Tô Thắng Dân bao nuôi trai, để cho con trai con gái ông ta gọi người khác là cha, để xem ông có tức c.h.ế.t hay không.

Đương nhiên là trong tình hình hiện tại thì đồng chí Tô Thắng Dân vẫn vô cùng tốt nên Vương Tú Mi cảm thấy rất hài lòng.

Chỉ trong một đêm này thôi mà Tô Trà đã học được từ bà rất nhiều thứ mà không có sách vở nào đề cập đến.

Ngày hôm sau, Tô Trà vẫn còn đang trong giấc mộng đẹp thì đột nhiên bị một tiếng la thất thanh đánh thức.

"Tô Thắng Dân, đây là cái gì, nó đang chuyển động, đang chuyển động." Giọng Vương Tú Mi oang oang đập vào tai Tô Trà.

"Oa oa oa, thật là lợi hại. Nó còn nhận biết phía trước có đồ chắn sẽ tự động rẽ sang hướng khác!" Đó là giọng Tô Bảo.

"Đây là đồ của con gái, chúng ta có nên làm cho nó dừng lại hay không? Nhưng mà anh không dám động vào, ngộ nhỡ làm hỏng đồ của con gái thì sao?"

Trong phòng khách, Vương Tú Mi đứng trên băng ghế, Tô Bảo đi theo con robot quét nhà , Tô Thắng Dân cứ chốc chốc lại nhìn chằm chằm vào robot quét nhà.

Tô Trà ngáp một hơi dài đi ra nhìn thấy cảnh tượng thật vui mắt.

Tô Trà đi về phía trước vài bước, đưa tay ôm con robot quét nhà lên rồi nhấn nút phía bên dưới, con robot ngừng lại.

Nhìn thấy hành động của Tô Trà, Tô Bảo lại gần trước tiên, cậu bé hiếu kỳ hỏi: "Chị, đây là cái gì vậy?"

"Đây là robot quét dọn nhà cửa, vẫn còn đang trong quá trình thử nghiệm." Tô Trà trả lời, sau đó đem robot đi sang thư phòng, vừa đi vừa quay đầu về phía cha mẹ nói: "Mẹ, con còn bận chút việc."

Con robot đột nhiên chạy tới, có thể là do bộ định tuyến định vị sai, cô sang thư phòng tháo nó ra xem. Dù sao thì nó cũng chưa phải là sản phẩm hoàn thiện, cứ vài bữa là bị lỗi.

Vương Tú Mi và Tô Thắng Dân, thêm Tô Bảo nữa, cả ba người cứ vậy nhìn Tô Trà ôm món đồ kia đi vào thư phòng.

Có gì vui đâu, hù c.h.ế.t người ta thì có.

Trong thư phòng, Tô Trà mặc bộ đồ ngủ bắt đầu tháo món đồ đang cầm trên tay thành nhiều mảnh. Chỉ trong một phút, nắp của con robot quét nhà đã bị tháo ra, nhìn vào có thể thấy rõ được cấu tạo chi tiết bên trong của nó.

"Hình như là ở chỗ này, cần phải chỉnh lại một chút."

"Ôi chao, còn có chỗ này nữa!"

"Lạch cạch..." Tiếng của các bộ phận máy bị tháo rời trên bàn.

Nửa tiếng sau, Tô Trà xác định không còn vấn đề nào nữa, lắp con robot lại, cô còn châm thêm dầu vào những chỗ có bánh răng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-271.html.]

Từ trong góc tối, hệ thống theo dõi Tô Trà không thấy có hành động nào bất thường, lặng yên ôm lấy thân hình bé bé nhỏ của mình.

Nó, nó nhớ Tô Trà đã từng nói cô rất tò mò cấu tạo của nó.

Có khi nào một ngày đẹp trời ký chủ Tô Trà biến thái này sẽ đem nó tháo ra thành nhiều mảnh hay không?

Ôi trời! Cứ nghĩ đến việc Tô Trà mở ốc trên đầu nó ra, sau đó bôi dầu lên...

Chao ôi! Thật đáng sợ!

Tô Trà hoàn toàn không biết suy nghĩ này của hệ thống, cô sửa xong robot quét nhà thì để luôn tại thư phòng, dù sao cũng chỉ là sản phẩm thử nghiệm bị lỗi khó sửa, để nó ở đây vẫn tốt hơn.

Ăn sáng xong, Tô Trà phải đi ra ngoài, dự án máy bay chiến đấu không người lái bên kia vất vả lắm mới có chút tiến triển nên cô phải qua đó làm công việc của mình.

"Mẹ, con có việc phải ra ngoài, lát nữa anh Trương Huy sẽ mang về cho mọi người dùng, cha mẹ rảnh rỗi không có việc gì làm có thể lái xe ra ngoài chơi một chút." Tô Trà nói trước khi đi ra ngoài.

"Ơ kìa, con không cần lấy xe sao?" Tô Thắng Dân vừa nghe thấy vậy hai mắt bỗng sáng lên.

Ông chưa từng lái xe hơi, Tô Thắng Dân xoa xoa tay.

"Trong thời gian làm việc con không cần dùng xe." Tô Trà cười trả lời, công việc của cô là ở trong phòng thí nghiệm chứ không phải trên xe. Xe chẳng qua chỉ là phương tiện để đi lại mà thôi.

Tô Trà chào cha mẹ rồi đi.

Ngồi trên xe, Tô Trà không có việc gì, hôm qua lại được ngủ bù nên bây giờ không cảm thấy mệt mỏi, cô vội lấy sổ ghi chép ra mở một trang mới.

Nghỉ ngơi hợp lý thực sự rất tốt cho việc nghiên cứu. Tô Trà chỉ cần nghỉ ngơi nửa ngày mà đầu óc thông suốt hơn rất nhiều.

Các số liệu, cấu trúc, thiết kế đi lướt qua trong đầu cô. Tô Trà bắt đầu sắp xếp lại và xử lý lượng dữ liệu khổng lồ trong bộ não của mình, gom hết thông tin cần phân tích quy tụ về một điểm.

Tô Trà ngồi ở ghế sau cầm bút máy viết.

Cây bút máy viết trên tờ giấy phát ra âm thanh sột soạt...

Đến trụ sở, xe vừa dừng lại trong tích tắc thì động tác trên tay Tô Trà cũng ngừng lại ngay lập lức.

Tô Trà mở cửa xe, bỏ bút máy vào trong túi, một tay cầm sổ ghi chép đi xuống xe.

Cách đó không xa, Bành Trường Phong thấy Tô Trà từ trên xe bước xuống, ánh mắt lướt qua nhìn sắc mặt của Tô Trà.

Chà, mắt không có quầng thâm, tinh thần so với ngày hôm qua còn tốt hơn.

Cùng lúc đó, Tô Trà ngẩng đầu lên cũng nhìn thấy Bành Trường Phong vội đi tới chỗ Bành Trường Phong.

"Thầy ơi, vừa nãy ngồi trên xe em chợt có suy nghĩ này, thầy có thể xem qua một chút ạ. Trước đây chúng ta đã từng thất bại, nếu lắp đặt thêm thiết bị này liệu chúng ta có thể giải quyết được vấn đề hay không?"

Tô Trà đưa tay mở sổ ghi chép của mình ra.

Bành Trường Phong vừa nhìn sang thấy nội dung ghi chép trong sổ tay của Tô Trà, ánh mắt chợt lóe lên vẻ kinh ngạc.

Ông Bành là người đi đầu trong lĩnh vực này nên vừa nhìn thấy những gì Tô Trà viết đã có thể nhìn ra được điểm mấu chốt phức tạp trong đó là gì.

Ông ấy thận trọng suy nghĩ về những ghi chép của Tô Trà, quả thật rất có khả năng.

"Em hãy đến phòng làm việc của thầy, chúng ta sẽ thảo luận kỹ hơn." Ông Bành nghiêm mặt, đưa tay cầm lấy sổ tay của Tô Trà, sau đó quay người về phía phòng làm việc của mình đi trước.

Loading...