Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 227
Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:27:10
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong quan niệm của quả phụ Lưu thì phụ nữ phải sinh con đẻ cái, học cao cũng chả làm được gì.
Hơn nữa trong thôn cũng không phải không có học sinh phổ thông, đọc nhiều sách như vậy cũng chỉ để cưới chồng thôi à, bây giờ có chỗ nào khác các cô gái đó, có chỗ nào đặc biệt?
Không phải chỉ là ở nhà hầu hạ người lớn và trẻ nhỏ ư.
Quan niệm cá nhân không giống nhau, quả phụ Lưu cho rằng như vậy, nếu không thì cũng không dám đến tận cửa để nói chuyện này.
Nhưng bà cụ Vương không phải là người không biết lý lẽ, còn nữa chuyện lập gia đình của Tô Trà không đến lượt bà ta lên tiếng.
"Hai đứa nó không hợp nhau, khẳng định là Vương Tú Mi nhà chúng tôi sẽ không đồng ý, chuyện này cũng không đến lượt tôi lên tiếng."
Nghe thấy bà cụ từ chối, chỉ trong một giây sắc mặt của quả phụ Lưu đã tối sầm, trong lòng thấy không vui.
Con trai bà ấy có chỗ nào không xứng với con ranh Tô Trà đó chứ, không phải chỉ có chút xinh đẹp thôi à, đọc nhiều sách?
Lúc còn trẻ bà ấy cũng rất xinh đẹp, nhưng cuối cùng vẫn cưới chồng sinh con.
Ôi chao, bộ con gái nhà họ Tô nạm vàng à, mà làm ra vẻ quý giá quá vậy?
Sắc mặt quả phụ Lưu âm trầm, giọng điệu ác độc mở miệng nói:
"Thế nào, con trai nhà cháu không xứng với con nhỏ nhà họ Tô à, bộ dạng lẳng lơ đó cháu không chê thì vẫn còn may đấy, còn kén cá chọn canh? Thím nói xem, trong tương lai nó muốn tìm người thế nào, chẳng lẽ là muốn trèo lên đọt cây để trở thành Phượng Hoàng à, phụ nữ cũng chỉ là một mạng người, trong thôn còn rất nhiều đứa con gái có lòng tự trọng cao, lo cái mạng mỏng như..." Tờ giấy.
Quả phụ Lưu vẫn chưa nói dứt câu, bỗng một tiếng "Loảng xoảng" vang lên, cứ như vậy cánh cửa vốn êm đẹp đổ xuống trước mặt hai người trong phòng.
Sau đó hai người trong phòng nhìn thấy Vương Tú Mi và Tô Thắng Dân đứng trước cửa với sắc mặt u ám, còn có anh bạn nhỏ Tô Bảo thở phì phò chuẩn bị xông tới đánh người.
Tô Trà ngoan ngoãn đứng phía sau mẹ của mình, nói thật là tiếng nói chuyện của hai người ở trong phòng không nhỏ chút nào, hơn nữa vào thời buổi này không có ai xây nhà cách âm cả, hai người trong phòng nói chuyện, tuy bên ngoài không nghe rõ rành mạch, nhưng cũng có thể nghe được tám chín phần mười.
Đối với chuyện bà ấy tự cho mình nói đúng, Tô Trà cũng sắp bị đối phương làm cho tức cười thật rồi đấy?
Còn có quan niệm đó ư, lúc nào phụ nữ cũng phải cưới chồng sinh con à?
Chẳng lẽ giá trị của một người phụ nữ chỉ có cưới chồng sinh con? Có câu nói phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời, chuyện đàn ông làm được thì phụ nữ cũng có thể làm được.
Hơn nữa, trong xương cốt của Tô Trà không có quan niệm ghét nghèo yêu giàu, đồng thời không có quan niệm khinh thường người nhà quê, nhưng mỗi người có mỗi quan niệm khác nhau, rõ ràng là cô không quen biết đối phương, dựa vào điều kiện của cô, tại sao cứ phải cưới chồng sinh con, độc thân không tốt hơn à?
Nếu thích thì cưới, thuận theo lẽ tự nhiên.
Nhưng vấn đề là cô chưa từng gặp đối phương, quả phụ Lưu khí thế mạnh mẽ chỉ trích cô như vậy, đúng là nực cười!
Quả phụ Lưu nhìn thấy sắc mặt của Vương Tú Mi, trong lòng lập tức giật thót.
Này này này, đừng nói là xông vào muốn đánh bà ấy đấy nhé?
Hiển nhiên là quả phụ Lưu đã đoán đúng.
Chỉ thấy Vương Tú Mi bước một bước dài lên phía trước, trực tiếp dùng một tay nắm tóc quả phụ Lưu, tát vào mặt bà ấy "Bốp bốp" hai cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-227.html.]
"Mụ già thối này, bà dám sắp xếp cuộc đời con gái tôi à, còn con trai của cô, bộ bà tưởng tôi không biết à, chỉ dựa vào việc bà bán thịt để đổi lấy một vị trí công nhân, mà đã coi trong nhà mình có ngôi vị hoàng đế để kế thừa ư?"
"Úi chà, con trai của bà còn không xứng xách giày cho con gái tôi!"
"Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, không tự soi lại bộ dạng mình qua bãi nước tiểu đi."
"Vương Tú Mi, cô điên rồi!" Da đầu quả phụ Lưu sắp bị kéo rách, duỗi tay muốn cào về phía Vương Tú Mi.
Tô Trà tay mắt lanh lẹ, cô bước lên túm c.h.ặ.t t.a.y của quả phụ Lưu, trong miệng la lên: "Ôi, làm con sợ muốn chết!"
Ây da, sợ quá trời!
Cô duỗi tay là nhéo, chỗ nào đau là nhéo chỗ đó.
Vương Tú Mi cộng thêm Tô Trà thì chuyện đánh lộn này không cần đến lượt Tô Thắng Dân ra tay.
Tô Thắng Dân không dám bước lên phía trước, phụ nữ ra tay ác hơn đàn ông rất nhiều.
Nên vừa rồi Tô Thắng Dân chỉ có thể trơ mắt nhìn vợ mình dùng một chân đạp ngã cánh cửa phòng của bà cụ.
Ông còn phải tóm thằng con trai muốn xông ra ngoài như chó con này lại, thật sự là cơ thể nhỏ bé của con trai dù có xông lên thì cũng như miếng ngon dâng lên miệng ba người phụ nữ.
Hai người đánh nhau một trận, cuối cùng quả phụ Lưu thua thê thảm, tóc bị Vương Tú Mi kéo đứt rơi xuống mặt đất một đống, đồng thời bà ấy cũng bị Tô Trà nhéo khắp nơi trên người.
Nếu không phải quả phụ Lưu giãy dụa chạy thoát, thì bà ấy thật sự nghi ngờ bản thân sẽ để lại cái mạng của mình ở đây vào ngày hôm nay.
Mụ điên Vương Tú Mi này, ra tay thật là tàn nhẫn.
"Vương Tú Mi, con gái nhà cô đanh đá giống y như cô, để tôi chống mắt lên xem sau này có ai dám cưới con gái cô nữa không, không chỉ kén cá chọn canh mà còn cho rằng bản thân là tiên nữ, không phải biết nhiều chữ hơn thôi sao, chẳng lẽ đọc nhiều sách thì có thể có bản lĩnh hơn đàn ông?"
Thua người không thua trận, cho dù quả phụ Lưu bị đánh thành bà điên, thì bà ấy vẫn nhảy dựng gào rống trước cổng lớn nhà họ Vương.
"Con mẹ nó cô còn nói láo nữa à, con gái tôi giỏi hơn cả con trai, nhà người khác thì tôi không biết, nhưng mà cái thằng phế vật nhà cô không bằng một phần mười của cô gái tôi, không đúng, phải là một trăm."
"Mẹ nó con trai cô chỉ biết dựa vào cô y như mấy thằng nhóc chưa cai sữa, con gái nhà tôi tự dựa vào sức mình là đã mua được căn nhà ở thành phố Bắc Kinh, thế mà con gái tôi phải đi thích thằng con trai nhà cô? Thích con trai cô do nó xấu xí hay là do nó chỉ biết bám váy phụ nữ?"
"Bà đây lớn đến từng tuổi này rồi chưa thấy nhà nào vừa xấu xí vừa không biết ngại như nhà cô, não bị úng nước cũng không giống các người, cô thật sự cho rằng con trai cô xứng với con gái tôi à? Mắc ói thật đấy."
"Con gái cô thì đẹp rồi, bộ dạng trông cứ một con hồ ly tinh..."
Quả phụ Lưu chỉ nói được một nửa thì Vương Tú Mi đã bước lên trước hai bước chuẩn bị ra tay đánh người.
Quả phụ Lưu thấy vậy, lập tức bà ấy chạy nhanh như chớp.
Mụ điên Vương Tú Mi này, có nhà ai lại coi con gái như là cục cưng như vậy chứ.
Sau khi đánh quả phụ Lưu đến mức bỏ chạy, Vương Tú Mi vuốt lại mái tóc ngắn của bản thân, thở một hơi sâu.
Hừ, Vương Tú Mi bà đây chưa đánh lộn thua ai bao giờ.