Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 199
Cập nhật lúc: 2025-04-01 23:10:44
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Trà có thể cảm nhận được vị hiệu trưởng Lưu này đang rất tò mò về cô, thế nhưng cô không thèm quan tâm.
“Em muốn báo danh vào ngành Kỹ thuật xx.”
Nghe thấy sự lựa chọn của Tô Trà, Lục Tư Văn ngồi thẳng dậy theo bản năng, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tô Trà.
Kỹ thuật xx, chuyên ngành này tuyển nhận sinh viên chỉ huy quân sự.
Các lĩnh vực nghiên cứu chính tương đối rộng, bao gồm toán học, cơ khí, điều khiển và công nghệ thông tin, còn có khí động học máy bay.
Có rất nhiều thứ để học, bao gồm lý thuyết cơ sở và kiến thức cơ bản, nắm vững thiết kế tổng thể cùng với chiến thuật của quân đội.
Kết cấu và sức bền, nguyên lý kết câu và các kiến thức chuyên ngành khác.
Kỹ năng chuyên môn, phương pháp và kiến thức liên quan trong việc lắp ráp, kiểm tra, bảo trì và chẩn đoán lỗi, vân vân…
Sau khi học xong, sinh viên cũng phải có năng lực để tham gia vào thiết kế, phân tích, sản xuất, thử nghiệm, sử dụng, bảo trị và tổ chức đào tạo huấn luyện các tổ chức công tác liên quan.
Con gái thường hiếm khi chọn chuyên ngành này, lựa chọn này của Tô Trà nằm ngoài dự đoán của Lục Tư Văn.
“Tại sao em lại chọn chuyên ngành này? Chuyên ngành này học rất mệt, mà bình thường con gái cũng ít đi ngành này.” Khi Lục Tư Văn hỏi, ông ta cũng tiếp tục quan sát vẻ mặt của Tô Trà.
Tô Trà vẫn bình tĩnh trả lời: “Bởi em em thích nó, em khá hứng thú với lĩnh vực này.”
Tô Trà đã chọn một chuyên ngành khác với kiếp trước, cuộc sống mà, phải trải nghiệm nhiều thứ khác nhau mới được.
Đối với Tô Trà, phù hợp với con gái hay không đều không thành vấn đề, phù hợp hay không phải học mới biết được.
Chẳng phải bình thường người ta đều nói phụ nữ có thể nâng nửa bầu trời sao, nam nữ bình đẳng, là con gái thì sao, con gái cũng có thể học ngành này giống con trai thôi.
“Được lắm, vừa đúng lúc, em điền vào mẫu đơn này đi, lát nữa không cần báo danh lại, tôi chỉ chuẩn bị trực tiếp cho em thôi, nhưng em chọn chuyên ngành này rồi thì cố gắng đừng bỏ lỡ giữa chừng.” Lục Tư Văn cười nói nhưng giọng điệu lại có chút nghiêm túc.
Hiện tại, Lục Tư Văn có ấn tượng rất tốt đối với Tô Trà, nhưng nếu sau này Tô Trà bỏ cuộc giữa chừng, thì ấn tượng tốt của Lục Tư Văn đối với cô sẽ sụt giảm nghiêm trọng.
Tô Trà ngước mắt lên, liếc nhìn Lục Tư Văn một cái, đưa tay nhận lấy mẫu đơn, cầm bút bắt đầu điền vào, trong văn phòng im lặng vang lên tiếng viết loạt xoạt nhè nhẹ.
“Với em, sẽ không có chuyện bỏ cuộc giữa chừng.”
Tô Trà luôn nghĩ rằng, con đường cô đã chọn, dù cho sau này có phải đi bằng đầu gối, cô cũng sẽ tự mình đi hết.
Nghe thấy giọng nói này, Lục Tư Văn nhướng mày, ánh mắt rơi vào bóng dáng Tô Trà đang cúi đầu viết, khóe miệng cong lên.
Đôi mắt của ông ta hơi rủ xuống, liếc qua, thầm nghĩ chữ viết của cô gái nhỏ này cũng không tệ.
Sau khi điền vào mẫu đơn, Tô Trà đặt bút xuống rồi ngẩng đầu lên.
“Tốt lắm, tôi nói với em chuyện này, Cốc Ích đã sắp xếp chỗ ở cho em cho nên em không cần phải ở lại ký túc xá. Lát nữa tôi sẽ cho người dẫn em đi làm quen trường học, nếu em cần thêm gì có thể tới tìm thầy.” Nếu có thể giúp đỡ chuyện gì, Lục Tư Văn sẽ cố hết sức để giúp, dù sao có được một người học trò như vậy cũng rất khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-199.html.]
“Cảm ơn thầy, vậy em ra ngoài ạ.”
“Ừm, đi đi.”
Về việc sắp xếp chỗ ở trong trường cho Tô Trà, Lục Tư Văn cũng từng cân nhắc, một bên là chỗ nghỉ ngơi có thể mang đến tai họa ngầm cho Tô Trà, một bên là chỗ ở đã được Cốc Ích sắp xếp và cho người bảo vệ. Đáng thương cho tầm quan trọng của Tô Trà.
Để tránh các yếu tố rủi ro không cần thiết, Lục Tư Văn đã đưa ra quyết định này.
Dù sao, chỉ cần đến lớp đúng giờ là được.
Đây chính là cục cưng mà bên Viện Nghiên cứu Khoa học cực kỳ xem trọng, lỡ như xảy ra chuyện gì, hai lão già Cốc Ích và Chương Hạc Chi kia lại chẳng chạy đến cửa đánh ông?!
Đúng như những gì Lưu Tư Văn đã nói, ông ta đã sắp xếp một giáo viên hướng dẫn Tô Trà làm quen với môi trường.
Giáo viên dẫn Tô Trà đến thư viện, nhà ăn và các tòa nhà giảng dạy, vân vân…
Giáo viên rất tò mò về sinh viên Tô Trà này, là một giảng viên ở trường, ông đương nhiên biết việc Tô Trà được hiệu trưởng trực tiếp chiêu sinh hai ngày trước, nhưng cụ thể tình huống như thế nào ông cũng không rõ.
Bây giờ gặp cô, ông mới phát hiện đây chính là một cô gái nhỏ xinh đẹp, thế nhưng dường như cô không nhận ra mình đặc biệt đến mức nào.
Tô Trà dạo qua một vòng rồi nói giáo viên rời đi, một sinh viên mà được giáo viên dẫn đi xung quanh quả thật thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.
Nhập học xong cũng không có nhiều thay đổi, Tô Trà mỗi ngày bảy giờ đều rời nhà đi học, nếu đến lớp muộn hơn thì có thể ăn sáng trên đường trước khi đến trường, khi đi học có thể ghé qua nhà ăn của trường, đi nhiều hay ít thì còn tùy thuộc vào tình huống hôm đó.
Cuộc sống vườn trường của Tô Trà cực kỳ bận rộn, mỗi ngày ngoại trừ đi học thỉnh thoảng cũng có thể đến thư viện đọc sách, tra tư liệu hoặc về nhà chuyển một số linh kiện.
Một tuần sau, Lục Tư Văn cố ý hỏi thăm tình hình của Tô Trà, sau đó biết được Tô Trà không chỉ học các lớp chuyên ngành của bản thân mà còn tham gia các lớp chuyên ngành khác.
Ban đầu, Lục Tư Văn nghĩ rằng chuyên ngành cô chọn đã đủ làm cô mệt c.h.ế.t rồi, kết quả người ta còn có thể xoay chuyển tình huống, không chỉ học chuyên ngành của mình mà còn có thời gian để xem qua các chuyên ngành khác.
Tô Trà ngày nào cũng bận rộn, cô cũng cảm thấy mình chỉ là bậc thầy quản lý thời gian.
____________
Thôn Thanh Sơn.
Trong trang trại lợn, Vương Tú Mi nhìn những con lợn béo trắng trong trang trại lợn của mình, trong lòng cũng có chút không nỡ.
“Tú Mi à, đi Bắc Kinh không cần lo đâu, chúng ta nhất định sẽ chăm sóc trại lợn thay cô, cô có thể thoải mái đi thăm Tô Trà, đến khi trở về từ Bắc Kinh, nhớ kể cho chúng tôi biết Bắc Kinh có gì.”
“Đúng đó, đúng đó, cô phải tới Vạn Lý Trường Thành, Quảng trường Thiên An Môn, còn phải xem kéo cờ nữa.”
“Tú Mi, cô thật là có phúc đó, cô xem, cô đúng là có được cả hai thứ, Tô Thắng Dân nhà cô thành thật như vậy, người khác đều nói đàn ông có tiền thì sẽ trở nên không ra gì, chồng cô thì không giống như vậy, có tiền mà còn càng ngày càng tốt nữa chứ.” Câu này được nói ra, giọng điệu vô cùng hâm mộ.
Vương Tú Mi nghe mấy lời khen này, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn, khoát khoát tay, khiêm tốn nói:
“Ây dà, cũng không tốt như mọi người nói đâu, nhưng Tô Thắng Dân nhà chúng tôi quả thật tốt, nhưng cũng không phải người bỏ ra nhiều thời gian quan tâm như vậy, tiền trong nhà đều để cho tôi quản, hahaha, ầy, nhưng mà trong nhà mọi người cũng tốt mà, nghe nói chồng cô hôm bữa mới mua cho cô bộ quần áo mới phải không?”