Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:21:18
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trưởng thôn, ông nhanh lên chút đi, vừa nãy tôi thấy có mười mấy người chạy đến đập phá nhà Tô Thắng Dân kia kìa."

Người đàn ông là hàng xóm của nhà Tô Thắng Dân vừa chạy vừa nói, trưởng thôn nghe thấy lời nói của người đàn ông này thì cũng vô cùng sốt ruột.

Đang yên lành sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ? Tô Thắng Dân làm việc ở đội vận chuyển, trưởng thôn vừa nghe thấy có người đến gây chuyện, suy nghĩ đầu tiên của ông ta là, có phải Tô Thắng Dân ra ngoài gây chuyện gì rồi không, cho nên bây giờ người ta mới tìm đến cửa.

Bình thường cái thôn này cũng chẳng có được mấy người lạ mò đến, cầu mong cả nhà Tô Thắng Dân đừng có xảy ra chuyện gì đó.

Trưởng thôn bước đi nhanh hơn, ông ta gấp gáp như thế, chẳng qua cũng có do nể mặt mũi của Tô Trà, giúp được thì ông ta sẽ giúp đỡ vài phần.

Lại nói, người ta đã kéo đến thôn gây chuyện rồi, lỡ đâu gây ra tai nạn c.h.ế.t người, cái chức trưởng thôn này của ông ta cũng đừng mong được ngồi yên nữa.

Vài phút sau, đám người trưởng thôn cuối cùng cũng đi đến cửa nhà Tô Trà. Lúc này, ngoài cửa nhà họ Tô đã bị vây kín người, cả đám đều ngó đầu nhìn vào trong sân hóng hớt.

"Nhìn cái gì mà nhìn, cả đám không biết đi vào giúp đỡ à? Đứng ở ngoài này làm gì thế hả? Nhanh chạy vào phòng cản người lại." Trưởng thôn quát lớn một câu, trong lòng ông ta lại càng thêm lo lắng, liệu có phải trong nhà đang đánh nhau không?

Đám người vây quanh nhìn thấy trưởng thôn đến, đều tự động nhường ra một con đường cho ông ta đi.

"Cái đó, trưởng thôn ông đừng có sốt ruột, trong nhà không xảy ra chuyện gì cả."

"Đúng đúng đúng. Trong sân cũng đang có người khuyên can rồi."

"Vậy đã báo cho người nhà của Tô Thắng Dân biết chưa?" Trưởng thôn nghe thấy người trong nhà không xảy ra chuyện gì thì thở phào nhẹ nhõm.

"Có người đi gọi rồi, có lẽ cũng sắp về đến nơi bây giờ ấy mà."

"Vậy là tốt rồi, vậy là được rồi. Mấy người cũng đừng có chắn đường nữa." Trưởng thôn xua xua tay ra hiệu cho đám người kia tản ra, sau đó tiến vào nhà.

Vừa vào trong sân, đập vào mắt trưởng thôn là cảnh tượng một nhà ba người vừa nằm vừa ngồi ngay tại cửa phòng, trưởng thôn cũng phải sửng sốt một lúc lâu mới hoàn hồn lại.

Xảy ra chuyện gì rồi? Sao cả nhà Tô Thắng Dân lại nằm xuống kia?

Không phải là bị đánh không đứng dậy được chứ?

"Thắng Dân, cả nhà cậu làm sao thế? Bị đánh à?" Gương mặt của trưởng thôn hiện rõ vẻ lo lắng, ông ta cất tiếng hỏi.

"À, không, không bị đánh..." Tô Thắng Dân cười ha ha, đáp lời ông ta.

Lời của Tô Thắng Dân vẫn chưa dứt, thì Vương Tú Mi đã từ đằng sau đẩy Tô Thắng Dân đang gây cản trở ra, rồi gào lên một tiếng như tiếng sói tru:

"Ôi trưởng thôn ơi, sao bây giờ ông mới tới hả? Nếu ông mà không đến, một nhà ba người chúng tôi kiểu gì cũng bị bắt nạt đến c.h.ế.t mất thôi."

"Giữa ban ngày ban mặt, không quen không biết tự nhiên vọt thằng vào nhà rồi đập đồ đạc trong sân nhà tôi. Trưởng thôn, ông nhìn mà xem, sân nhà tôi đã nát thành cái gì rồi? Đang yên đang lành lại tự nhiên bắt nạt người khác đến mức này, tôi phải báo công an, bọn họ đây là... Cái đó, con gái tôi nói, đây chính là đột nhập nhà riêng, tôi phải báo công an bắt họ lại."

"Đúng, báo công an. Chị của con nói, chú công an nhất định sẽ giúp chúng ta." Tô Bảo ở bên cạnh phụ họa.

Trước khi rời đi, Tô Trà lo lắng cho người trong nhà, nhất là Tô Thắng Dân luôn lái xe ở ngoài không an toàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-119.html.]

Cho nên, trước khi đi, Tô Trà đã cố ý phổ cập kiến thức về pháp luật cho người trong nhà nghe, nếu xảy ra chuyện gì thì đừng có xông vào đánh đấm, mà phải tìm đồng chí công an đến xử lý.

Thấy không, trùng hợp như thế đấy, chân trước vừa dặn dò, thì chân sau đã gặp chuyện ngay đây này.

Đám người đến gây chuyện nghe thấy hai mẹ con Vương Tú Mi muốn báo công an thì cũng bị dọa sợ.

Bọn họ cũng đã làm gì đâu, chỉ có đập mấy cái vại sứ trong sân, còn có mấy cái ghế nhỏ thôi mà.

Ở thời đại này, dân chúng vẫn luôn có sự sợ hãi với đồn công an. Vào đồn công an rồi, ai mà biết có thể đi ra hay không, hơn nữa, toàn là nông dân cả, có mấy người hiểu kiến thức về pháp luật đâu cơ chứ.

Trưởng thôn bị giọng nói ồn ào lớn tiếng của Vương Tú Mi khiến cho lỗ tai đau nhức, ông ta liếc về phía Vương Tú Mi một cái.

Vương Tú Mi nhìn thấy ánh mắt của trưởng thôn thì lập tức im miệng, không còn ồn ào nữa.

Cuối cùng cũng được yên lặng. Lúc này, trưởng thôn mới khẽ hắng giọng nói: "Gia đình ba người các người đứng lên trước đi đã, nằm trên đất thế kia thì còn ra cái thể thống gì nữa."

"Ôi, đứng lên thôi." Vương Tú Mi là người đầu tiên tiến lên, sau đó còn thuận tay phủi phủi chỗ quần áo bị dính đất bẩn.

Tô Thắng Dân và Tô Bảo cũng nhanh chóng đứng lên theo, bây giờ trưởng thôn đã đến đây rồi, chắc chắn đối phương không dám manh động nữa.

Hơn nữa, bên ngoài sân còn có nhiều người dân trong thôn như thế, sao có thể để người ngoài đến bắt nạt người trong thôn mình cơ chứ?

"Người cầm đầu của các người là ai?" Trưởng thôn nhìn đám người đến gây chuyện, hỏi.

Người phụ nữ trước đó định tiến lên kéo Vương Tú Mi đang chặn cửa ra, tiến lên từng bước rồi cất tiếng đáp lời: "Là tôi."

"Cô đúng không? Được rồi, cô nói xem nào, gia đình Tô Thắng Dân chọc giận cô chỗ nào, sao cô lại đến nhà người ta đập đồ?" Trưởng thôn cất tiếng hỏi.

Tô Thắng Dân nghe thấy lời này của trưởng thôn thì vội vàng lên tiếng đính chính: "Trưởng thôn, tôi không biết đám người này. Tính cách của tôi thành thật như thế, sao có thể gây chuyện được?"

Người phụ nữ sửng sốt một lát, sau khi liếc nhìn Tô Thắng Dân một cái thì cũng lên tiếng đáp: "Tôi không biết anh ta."

Không biết, không biết người ta sao còn gọi nhiều người thế này đến đập đồ nhà người ta?

Không chỉ trưởng thôn, mà những người trong thôn cũng nhìn người phụ nữ kia bằng ánh mắt kì lạ.

Người phụ nữ bị mọi người nhìn đến ngượng ngùng, bà ta cất tiếng giải thích: "Tôi không biết anh ta, thế nhưng đây không phải nhà Tô Vận ư?"

Cái tên Tô Vận vừa được thốt ra, đó, án này được phá rồi.

Gây loạn nửa ngày, hóa ra chuyện này là do Tô Vận gây ra.

"Đây là nhà Tô Vận, thế nhưng cô không nhìn thấy là chúng tôi đã ở riêng rồi à? Bên này là nhà của chúng tôi, cô vừa vọt vào đã định đập nhà tôi, cô không phải bị thần kinh đấy chứ?" Vương Tú Mi vừa nghe đã cất tiếng châm chọc, không lưu tình chút nào.

"Tôi không quan tâm. Dù sao thì Tô Vận nhà các người làm việc không đàng hoàng, tôi đập như thế còn nhẹ đó."

"Cái rắm ấy. Con gái của tôi là Tô Trà, Tô Vận cũng đâu phải con gái tôi, cô dám đến đập nhà tôi, tôi phải báo công an." Vương Tú Mi nhướng mày đáp trả một câu.

Loading...