Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 745

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:25:00
Lượt xem: 17

Tống Thời Hạ chọn cho Quý Yên Nhiên mấy bộ vest nữ mặc kết hợp với chân váy bút chì hoặc quần dài cùng chất liệu vải.

Đây là phong cách đang được lưu hành rộng rãi bên vùng duyên hải, nghe nói là kiểu trang phục được yêu thích nhất của những người phụ nữ có sự nghiệp.

Quý Yên Nhiên sợ mặc như thế trông sẽ hơi già quá, Hàn Quyên thì đứng bên nhìn với ánh mắt đầy hâm mộ.

Chị dâu với Quý Yên Nhiên thân thiết như chị em ruột vậy, nếu mình cũng có một người chị như thế thì hay quá.

Vốn tưởng mặc vest trông sẽ già đi chục tuổi, nhưng khi Quý Yên Nhiên soi gương, cô ấy chợt nhận ra mình trông không hề già mà chỉ trở nên sắc sảo, chuyên nghiệp và trưởng thành hơn.

Như thể đã đi làm được nhiều năm mà trông vẫn trẻ trung năng động, vừa toát lên sức sống của tuổi trẻ lại vừa khiến người ta thấy yên tâm vì không thiếu sự chín chắn chững chạc.

Hàn Quyên chen vào: “Chị dâu, em cũng muốn mua một bộ như thế, em mua nữa.”

DTV

Quý Yên Nhiên tức phát điên: “Cái đồ bắt chước!”

Hàn Quyên không thèm quan tâm, cô ấy nằng nặc muốn chị dâu chọn cho mình một bộ.

Thấy hai cô gái lại sắp cãi vã, Tống Thời Hạ vội vàng bảo nhân viên cửa hàng lấy đồ.

Cô nhanh chóng trả tiền cho cả hai cô em, khiến Hàn Quyên ngượng ngùng xoắn xuýt mãi, nếu biết là chị dâu trả tiền, mình không nên đòi mới phải.

“Hai đứa đều mới đi làm, cái này coi như là quà chúc mừng của chị.”

Quý Yên Nhiên hớn hở ôm túi đồ, bắt đầu mường tượng cảnh mình đĩnh đạc đứng trước máy quay, cả nhà sẽ thấy mình trên tivi trong khi đang ngồi uống nước trò chuyện.

Hàn Quyên muốn lén giúi tiền trả cho Tống Thời Hạ, lại bị Tống Thời Hạ thấy được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-745.html.]

“Em khách sáo với chị làm gì, đều là người nhà cả, anh em nói em mới về, chắc còn có nhiều điều chưa quen, bảo chị dẫn em đi dạo phố nữa đấy.”

Đây đương nhiên không phải lời của giáo sư Quý, nhưng đi mua quần áo cho em gái nhà mình, chẳng lẽ lại bỏ qua em họ.

Chỉ mấy chục đồng mà thôi, không phải nhiều nhặn gì, mua tặng con bé cũng là chuyện nên làm.

Sau khi Hàn Quyên ra về rồi, Quý Yên Nhiên mới tố khổ với chị dâu:

“Chị, chị không yêu em nữa rồi, Hàn Quyên đáng ghét lắm, em nói chị nghe, con nhỏ đó đặc biệt có tâm cơ.”

Tống Thời Hạ không ngờ hai cô nhóc này lại như nước với lửa đến thế.

Cô bèn khuyên bảo Quý Yên Nhiên:

“Nếu xét quan hệ, hai ta đương nhiên thân hơn, trong lòng chị, địa vị của em chắc chắn cao hơn Hàn Quyên nhiều chứ.

Nhưng con bé cũng là em họ anh em, gọi chị là chị dâu, chị không thể lạnh nhạt với nó được, như thế rất bất lịch sự. Hôm nay mua đồ cho em, con bé cũng tỏ vẻ thích, chẳng lẽ chị lại lờ đi?”

“Nếu để con bé tự bỏ tiền, vài chục đồng không phải con số to tát gì, nhưng mẹ Hàn Quyên với mẹ mình là chị em ruột, em cảm thấy mình mặc kệ con bé có thỏa đáng không?”

Tống Thời Hạ nói một tràng dài, nhưng Quý Yên Nhiên chỉ nghe lọt mỗi câu đầu tiên, chị dâu nói mình quan trọng hơn!

Cô nàng níu tay chị dâu, cười ngây ngô:

“Em với chị mới là người một nhà, em có thể đường hoàng nhờ chị làm món gì em thích, hay đòi mua quần áo mới, nó chỉ là nhân tiện được nhờ thôi.”

Tống Thời Hạ xoa đầu cô nàng: “Ừ, em vui là được rồi.”

Quý Yên Nhiên nhớ ra, mình có rất nhiều bộ váy áo đẹp đẽ đều do chị dâu mua cho, phải kiếm cơ hội khoe ra trước mặt Hàn Quyên mới được.

Loading...