Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 734

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:24:39
Lượt xem: 14

Cơn buồn ngủ ập đến, Tống Thời Hạ mơ mơ màng màng nắm chặt di động rồi chìm vào giấc ngủ, cô không hề nhận ra, mình đã lấy điện thoại di động ra khỏi không gian.

Quý Duy Thanh ngủ đến nửa đêm thì bị vật gì cứng ngắc cấn vào eo đánh bay cơn buồn ngủ.

Anh thò tay lần tìm đầu sỏ gây tội, giơ lên nhìn.

Đó là một khối kim loại hình chữ nhật nho nhỏ, không hiểu sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây.

Quý Duy Thanh nhìn sang phía vợ mình, cô đang say ngủ, vậy thì thứ này không thể là ‘kiệt tác’ của cô ấy được.

Quý Duy Thanh nhìn một lát rồi đặt vật kia lên tủ đầu giường, quay sang ôm vợ tiếp tục ngủ.

Tống Thời Hạ lơ mơ tỉnh giấc, cảm thấy dường như mình mới quên mất cái gì rất quan trọng, cho đến khi Quý Duy Thanh tỉnh ngủ, hỏi một câu thế này:

“Nửa đêm hôm qua, trên giường đột nhiên có thêm một khối kim loại hình chữ nhật, có phải đám nhóc nhà mình hôm qua vào đây ngủ trưa không?”

Bấy giờ Tống Thời Hạ mới biết trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, mình đã làm ra chuyện ngu xuẩn gì.

Cô lí nhí nói: “Em đang nghĩ sao tìm mãi không thấy, anh cất giùm em rồi à?”

Quý Duy Thanh còn chưa mở mắt, chỉ vươn tay lên tủ đầu giường, lấy chiếc điện thoại đưa cho cô:

“Sao có khi thông minh nhanh nhạy, có khi lại vụng về ngốc nghếch thế nhỉ.”

Tống Thời Hạ thấy anh không hề để ý đến vật này, bèn nằm luôn lên n.g.ự.c anh, mở di động chơi.

Trong lúc mơ màng ngủ tiếp, Quý Duy Thanh cứ nghe thấy những âm thanh lách tách kì quái, anh cố nhấc hai mí mắt lên xem.

“Đừng nghịch nữa, hôm qua anh bị miếng kim loại này của em đánh thức, mãi đến 3 giờ sáng mới ngủ lại được đấy.”

Tống Thời Hạ tiếp tục hăng say chơi Anipop: “Anh không tò mò cái này là cái gì sao?”

Quý Duy Thanh đặt một tay lên eo cô: “Anh đoán là gương tay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-734.html.]

Tống Thời Hạ nảy ra một ý xấu, mở camera rồi tựa đầu lại gần mặt anh, chụp một tấm hình.

“Đoán đúng một nửa, anh ngủ tiếp đi.”

Quý Duy Thanh ngủ đến 9 giờ mới dậy, trong lúc đánh răng, anh chợt nhận ra có điều không bình thường.

Nếu là gương, vì sao nó lại phát ra âm thanh kì quái như thế?

Bảo mẫu làm bữa sáng cho gia đình xong, đã đi chợ mua thức ăn, Tống Thời Hạ đang thảnh thơi ăn sáng dưới nhà.

Quý Duy Thanh đi xuống, hồ nghi hỏi cô: “Thứ hôm qua anh nhặt được là gương thật à?”

Tống Thời Hạ nuốt ngụm sữa đậu rồi nói:

“Rốt cuộc anh cũng thấy bất thường rồi hả, em còn tưởng anh không định hỏi em cơ.”

Tống Thời Hạ mở điện thoại đưa cho anh.

“Anh xem đi, rồi có gì muốn hỏi thì cứ hỏi.”

Quý Duy Thanh cắm cúi thử các chức năng của chiếc điện thoại trong tay, chăm chú kiểm tra các chức năng như thể học sinh đang nghiên cứu bài tập.

“Sáng nay em đã chơi cái này sao?”

DTV

“Em chơi Anipop, cái biểu tượng sặc sỡ nhất đó.”

Quý Duy Thanh vô tình mở album ra, thấy bức hình chụp chung của hai người sáng nay.

Trong tấm hình, anh nhắm chặt mắt, còn cô ấy cười tươi như hoa.

Tống Thời Hạ vội cướp lại di động, chậc chậc, sơ suất quá, quên mất còn có ảnh chụp trong này.

“Tấm hình đó chụp quá khó coi, sao em không gọi anh dậy?”

“Ai bảo anh cứ ngủ li bì, em gọi anh mấy lần không thèm mở mắt ra.”

Loading...