Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 719
Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:57:44
Lượt xem: 17
Sau hôn lễ long trọng của Tống Thu Sinh, gia đình Tống Thời Hạ về thủ đô.
Quý Yên Nhiên tới gặp Hàn Dung, ngập ngừng nói: “Mẹ, con có bạn trai.”
Hàn Dung lại không hề kinh ngạc: “Mẹ còn đang nghĩ có phải con định chờ tới tốt nghiệp mới nói cho ba mẹ biết hay không.”
Quý Yên Nhiên ngạc nhiên: “Ba mẹ đã biết rồi ạ?”
“Con là con gái mẹ, chẳng lẽ mẹ còn không nhận ra được? Mỗi lần về nghỉ là lại thích ngồi một góc cười ngây ngô, cái tính giống y ba con.”
Quý Yên Nhiên thở ra nhẹ nhõm, sau đó lại tò mò hỏi:
“Thế ý mẹ với ba thế nào ạ? Bạn trai con chưa học đại học, không phải là thành phần trí thức.”
Hàn Dung thở dài bất đắc dĩ:
“Mẹ phải xin lỗi trước, việc này ba con làm không được hay lắm, ổng đoán được nên đã nhờ người hỏi thăm về gia cảnh cậu bé đó cho yên tâm, bằng không, con nghĩ là con có thể yêu đương ba năm không ai nói gì sao?”
Quý Yên Nhiên hờn dỗi bĩu môi, nhưng cũng biết mình đuối lý nên ngại ngùng nói:
“Ba con mới là người không nên có ý kiến trong chuyện này nhất đó, Chu Việt cũng là quân nhân, ba không thể có ý kiến với anh ấy được.”
“Được rồi, ra chỗ khác chơi đi, chuyện của hai đứa, ba mẹ đều biết cả, không thì con nghĩ vì sao Chu Việt được ở lại thủ đô, còn không phải tại ba con không nỡ để con lấy chồng xa hay sao?”
DTV
Hàn Dung nói đến đó thì khựng lại, nhưng Quý Yên Nhiên đã ngây người: “Ý mẹ là, ba con còn nhúng tay điều phối công việc của Chu Việt?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-719.html.]
Hàn Dung mím môi im lặng, vừa rồi bà nghĩ đang trò chuyện với con dâu nên mới nói hết ra như thế.
Quý Yên Nhiên không dám tin vào tai mình, cô ấy ấm ức giậm chân, chạy ra khỏi nhà.
Hàn Dung ngó theo con gái, tâm tình phức tạp, bà cảm thấy dường như mình đã bảo bọc con gái quá kĩ, khiến nó chừng này tuổi mà còn ngây thơ không hiểu sự đời.
“Con bé này, cơ hội tốt như thế, người khác mong còn chẳng được, nó lại đi xót thương người ta.”
Quý Yên Nhiên rời khỏi nhà, lại không biết đi đâu.
Chợt cô ấy nhớ ra mấy ngày nay chị dâu mình đang chuẩn bị đi xa, chi bằng mình cũng đi theo, qua tham dự hôn lễ của chị Diêu Tuyết cũng hay.
Hiện giờ cô ấy cảm thấy chẳng còn mặt mũi nào gặp Chu Việt, nên muốn tạm xa một thời gian để lòng khuây khỏa.
Gặp chị dâu dịu dàng, cô ấy không kìm nén được nỗi ấm ức trong lòng, bèn ôm chị dâu, khóc lóc tố khổ:
“Sao ba em lại làm thế chứ, Chu Việt mà biết, chắc chắn sẽ không vui. Rõ ràng anh ấy cũng là một người có năng lực, nhưng cuối cùng lại phải dựa vào cha bạn gái mới ổn định công tác, em chẳng còn mặt mũi nào gặp anh ấy nữa.”
Quý Yên Nhiên khóc rất thương tâm, Tống Thời Hạ phải vỗ về mãi, còn vuốt lưng cho cô ấy bình tĩnh lại.
“Ba làm thế cũng là vì tốt cho em thôi, em đừng có trách ba vội. Nghe chị phân tích chút đã.
Việc điều động công tác của Chu Việt thực ra không lớn lắm, chỉ khác nhau ở chỗ địa điểm công tác thôi.
Hẳn là ba đã nhờ người quen giữ cậu ấy lại thủ đô, không bị phái ra ngoại tỉnh, chứ cũng không phải cho cậu ấy đặc quyền gì.”