Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 702
Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:56:15
Lượt xem: 35
Bạch Thu Thụy cẩn thận hồi tưởng những đau khổ dày vò trong lòng suốt một năm qua.
Cậu ta không có nhiều cảm tình với vợ và cả đứa con nhỏ, kết hôn xong lại ở riêng hai nơi, chưa bao giờ là một đôi vợ chồng thật sự.
DTV
Từ sau khi nhà họ Cát thất thế, cha vợ cậu ta là phó hiệu trưởng Cát bị phán 10 năm tù, mẹ vợ 3 năm, Cát Tình theo gia đình anh chị chuyển sang tỉnh khác sống, chưa từng gặp lại.
Cậu ta và Cát Tình chỉ lấy giấy hôn thú làm thủ tục cho đứa con ra đời thuận lợi, đến cái đám cưới cũng chưa từng có.
Tuy Bạch Thu Thụy không ưa Cát Tình nhưng càng lạnh lòng trước thái độ của mẹ và bà nội mình.
Nhà họ Cát vừa gặp chuyện, hai người ấy đã liên hợp với nhau, ép Cát Tình phải rời khỏi nơi này.
Thậm chí khi Cát Tình sinh con, tất cả đều chẳng hề ngó ngàng.
Bạch Thu Thụy thì khác, bất kể năm đó từng phẫn nộ vì bị cưỡng ép kết hôn cỡ nào, mọi hận thù ân oán đều đã tan theo mây khói khi nhà họ Cát thất thế.
Mỗi tháng cậu ta sẽ gửi cho Cát Tình một khoản tiền nuôi con, đây là sự cố gắng cuối cùng của cậu ta để sống có trách nhiệm và có lương tâm với mẹ con Cát Tình.
Bạch Thu Thụy không nói lại chú út, quyết định ngậm miệng không cãi.
Chú út không hiểu con người Tống Thời Hạ, nhưng cậu ta lại biết, Tống Thời Hạ tuyệt đối không phải hạng người kết hôn với người khác vì lợi ích.
…
Trên bàn cơm, Tống Thời Hạ ân cần múc cho anh mình một bát phật khiêu tường thật đầy.
“Anh, em thấy trong số những tòa nhà bên anh mới xây có một tòa khá gần khu nhà xưởng của bọn em, bên đó khi nào đưa vào giao dịch thế?”
Tống Thu Sinh tủm tỉm cười, hưởng thụ sự phục vụ chu đáo của em gái, biếng nhác nhìn qua:
“Em đang nói khuôn viên Hạnh Phúc ấy hả, đấy là một tiểu khu bình thường thôi, chắc không vừa ý em đâu.”
Tống Thời Hạ liếc nhìn Quý Duy Thanh theo bản năng.
“Em không định mua để ở, em định mua một ít để làm phúc lợi cho nhân viên công ty em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-702.html.]
Tống Thu Sinh lén ngó về phía vợ chưa cưới, Diêu Tuyết đang thong thả ăn cơm.
“Thì tự em mua một mảnh đất mà xây, hiện giờ em cũng phải có tới cả triệu ấy chứ nhỉ?”
Tống Thời Hạ trừng mắt nhìn anh trai:
“Tiền triệu lớn cỡ nào anh biết không? Anh tưởng em gái anh giỏi đến mức uống miếng nước cũng ra tiền à?”
Thực ra cũng chỉ thiếu hơn trăm nghìn nữa là tới con số một triệu rồi, hì hì.
“Thôi đi, em kiếm tiền giỏi như thế cơ mà, không đủ chỉ chứng tỏ em lười, em mà biết chịu khó như anh thì cái ngôi nhà giàu số một chắc phải đổi người rồi.”
Diêu Tuyết đá anh ấy một cái, Tống Thu Sinh nhe răng vì đau.
“Được rồi, em muốn mấy khu?”
Tống Thời Hạ mỉm cười, nhìn chị dâu tương lai.
“Chúng ta cần bao nhiêu tòa nhà nhỉ?”
Tống Thu Sinh lườm em gái một cái, nếu từ đầu đã nói là Diêu Tuyết cần thì anh ấy nào dám nhì nhằng.
“Công ty ta, tính cả nhân viên vệ sinh thì tầm 120 người, một tòa nhà là đủ rồi.”
Tống Thu Sinh chậc lưỡi:
“Hai người mở công ty còn phân phối nhà ở cho nhân viên cơ à? Xịn quá nhỉ.”
Tống Thời Hạ đáp:
“Sao lại không chứ? Đã có điều kiện thì nên sắp xếp chu toàn cho người lao động từ A đến Z đi.
Đợi sau này công ty phát triển đi lên sẽ xây riêng khu nhà cho công nhân viên, có cả bệnh viện, trường học.
Các khu phụ cận nhà xưởng sẽ quy hoạch thành khuôn viên nhà ở cho nhân viên, như thế người ta mới gắn bó với công ty, có tình cảm mới càng có động lực cống hiến.”