Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 691

Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:55:54
Lượt xem: 16

Bạch Thu Thụy hiểu ra, cảm thấy chú mình nói đúng, nhưng cậu ta không muốn hưởng ứng, bèn tỏ vẻ khinh thường:

“Cháu không thèm kiếm tiền của đàn bà, mất mặt lắm.”

Chú út lắc đầu:

DTV

“Cơm đút tới tận miệng còn chê, còn soi mói. Có biết công ty Ngu Mỹ Nhân này hiện mới cho ra đúng một sản phẩm, là kem dưỡng da mà thôi, nhưng lợi nhuận thuần là bao nhiêu không?”

“Bao nhiêu cũng mặc nó, tóm lại là cháu không muốn moi tiền của đàn bà, cháu chỉ muốn kiếm tiền của đàn ông thôi.”

Chú út nói thẳng:

“Nửa năm người ta chỉ kiếm lời chừng mấy trăm nghìn thôi đó, một sản phẩm, trong vòng nửa năm kiếm mấy trăm nghìn.

Cháu chê thì cứ chê, chứ chú đây thèm được như người ta lắm. Chú cháu số khổ, dính phải thằng cháu như thế này.”

Bạch Thu Thụy nghẹn họng, nhưng cậu ta không tin kem dưỡng da lại có thể kiếm lời mấy trăm nghìn.

“Sao thế được ạ? Kem dưỡng da gì đó đấy, thì cũng chỉ là kem bảo vệ da thôi mà?”

Chú út của cậu ta kiên nhẫn giải thích:

“Tên đầy đủ của nó là kem chống nắng và dưỡng da, cháu có biết hai chữ ‘chống nắng’ này nó quan trọng cỡ nào không?

Ai ra đường thì đều bị nắng chiếu hết, có người cực kì bắt nắng, cũng có người không bắt nắng, chừng nào cháu qua thành phố lớn thì biết, phụ nữ có tiền bên đó chạy theo làm đẹp kinh như thế nào.

Người ta tuyên truyền rằng trong kem chống nắng dưỡng da của người ta có thêm bột trân châu, có tác dụng làm đẹp và trắng da, mà đúng là bôi thường xuyên sẽ trắng ra thật.

Hơn nữa, chỉ cần rửa mặt bằng nước ấm là có thể rửa trôi hết, đơn giản gọn lẹ hơn việc sử dụng các mỹ phẩm trang điểm khác, cháu cảm thấy, như thế liệu có bán chạy không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-691.html.]

“Chú nói cháu biết, người ta có bản lĩnh lớn, cho nên một dòng sản phẩm kiếm lời mấy trăm nghìn là chuyện thường.”

Từng lời từng chữ của chú út như đóng đinh vào não Bạch Thu Thụy, cậu ta quay đầu nhìn tấm biển quảng cáo kia.

Biển quảng cáo Ngu Mỹ Nhân chỉ có một bóng dáng mỹ nhân mặc sườn xám uyển chuyển, trên sườn xám thêu những đóa hồng.

Lọ kem dưỡng da kia là chiếc hộp lùn hình tròn, nắp hộp màu sậm, điểm xuyết hai đóa hoa hồng.

Một hộp kém dưỡng da nho nhỏ như thế, cậu ta cũng từng thấy mẹ mình mua rồi.

Dịp tết vừa qua, cậu ta có nghe mẹ mình trò chuyện với người khác, nói là khó khăn lắm mới tranh mua được một hộp này.

“Thứ mà cháu coi thường đó, người ta có thể bán cháy hàng, bao nhiêu cũng không đủ bán.

Nghe nói Ngu Mỹ Nhân này còn có con đường vận chuyển ra hải ngoại, nếu bán được ra nước ngoài thì chắc chắn giá cả sẽ tăng vọt.”

Ông ta từng ra nước ngoài, đã được chứng kiến phụ nữ bên ấy có thể điên cuồng vì làm đẹp đến cỡ nào.

“Chú út, vậy ý chú là chúng ta cũng làm kem dưỡng da ạ?”

Chú út của cậu ta lườm một cái.

“Chúng ta thì có năng lực gì mà đòi tranh thị trường với người ta? Bột trân châu điều phối thế nào, cháu biết không?”

Bạch Thu Thụy thành thật lắc đầu.

“Cháu không biết, chú cũng không biết, đây là lần đầu chú nghe nói trân châu cũng có thể làm thuốc cơ.”

Bạch Thu Thụy rốt cuộc cũng hiểu những lời mình nói trước đó nghe cuồng vọng vô tri cỡ nào.

“Vậy chúng ta tính làm gì?”

Loading...