Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 663

Cập nhật lúc: 2025-03-18 21:25:52
Lượt xem: 20

Chỉ tiếc bác ta không thành công, con gái nhà họ Tống từ nhỏ đã đanh đá ghê gớm, lớn lên cũng không học được thói lễ phép lịch thiệp gì cả.

Bác ta khiêng cuốc xuống ruộng làm cỏ, gặp ai cũng nói con gái nhà họ Tống tưởng chừng đã ngoan ngoãn biết điều mà thực ra vẫn không biết trên dưới gì cả, còn dám tranh luận với bề trên như bác ta.

Tiếc một điều, chẳng ai đồng tình với bác ta.

“Bà thôi đi, hai đứa nhỏ nhà ấy kiếm ra tiền liền làm đường cho thôn, bà có giỏi thì đừng có dẫm chân lên đường nhà nó mới sửa.”

Bác ta nói một vòng, khô cả miệng mà vẫn không tìm được ai ủng hộ quan điểm của mình.

Bác ta tức đến giậm chân bình bịch, chân đạp lên cuốc, cán cuốc đập ngược lại trán, sưng vù lên rồi.

Tống Thời Hạ và Quý Duy Thanh dắt hai nhóc về nhà, lại gặp được bác gái kia khiêng cuốc về.

Quý Nguyên tò mò nhìn bác ta: “Mẹ ơi, trán bà ấy sưng to chưa kìa.”

Bác gái hung tợn trừng mắt với Quý Nguyên: “Nhãi ranh, nhìn cái gì đấy.”

Tống Thời Hạ nhìn chằm chằm bác ta, ánh mắt sắc lẻm:

“Thím, nhà chúng ta không oán không thù, làm gì đến mức gặp trẻ con nhà cháu liền mắng ác như thế?”

Bác gái kia bắt gặp ánh mắt hung ác của Tống Thời Hạ, hoảng sợ giật mình, vội vàng khiêng cuốc lùi lại.

“Lườm cái gì mà lườm, biết điều thì trông con cho cẩn thận, đừng có cả ngày nhìn chằm chằm đàn bà con gái, không cẩn thận nuôi ra thằng lưu manh thì đẹp mặt.”

Tống Thời Hạ chặn bác ta lại:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-663.html.]

“Thím, thím nói cho rõ ràng, con cháu nói thím cái gì mà thím nói chuyện khó nghe thế?”

Bác gái kia ném cuốc, hung hăng quát: “Thằng ranh nhà mày nhìn chằm chằm mặt tao, đấy là lưu manh.”

Quý Duy Thanh vừa bước ra, bỗng từ đâu có một người đàn ông chạy tới túm tóc bác gái kia, quật tới tấp mấy bạt tai, lại hung hăng đạp hai phát.

“Con mẹ thối tha này, bà ngày nào cũng lê la khắp thôn nói nhăng nói cuội, ông đây vừa mới về đã nghe thấy người ta bảo bà lại đi khua môi múa mép, tưởng ông đây không trị được chắc.”

Quát xong, ông ta quay sang cười cười với Tống Thời Hạ:

“Xin lỗi nha cháu, chú không trông coi thím cẩn thận, bà ta thèm đánh đấy mà, đợi lát về chú cho bà ta một trận là nghe lời ngay thôi.”

Tống Thời Hạ thở dài, tâm tình phức tạp.

Không phải cùng một loại người thì không thành người một nhà đây mà, một người đanh đá độc mồm, một người chỉ biết tay đ.ấ.m chân đá, cô còn biết nói sao đây?

Tống Thời Hạ về nhà hỏi mẹ mới biết người đàn bà bị đánh đó là Trần Thúy Hoa.

Người này ngày thường thích ra cổng thôn buôn chuyện nhà hàng xóm, đặc biệt thích nói xấu sau lưng người khác, gây xích mích giữa các nhà.

DTV

“Chồng Trần Thúy Hoa là Tống Đại Sơn, là họ hàng với nhà ta, chẳng may cưới phải bà vợ không an phận nên nhà không lúc nào yên ổn.”

Tống Thời Hạ thở dài:

“Con còn đang định yêu cầu thím ấy xin lỗi, vô duyên vô cớ mắng con trai con, nhưng chú Tống Đại Sơn đó từ đâu chạy tới đánh vợ làm con cũng ngại bắt bẻ thêm.”

Bà Tống an ủi con gái:

“Thôi, một năm con cũng không về nhà mấy lần, cứ coi như chó sủa qua đường đi, làm quá lên lại bị người ta ghét, sau này sẽ đi khắp nơi bôi nhọ con.”

Loading...