Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 654

Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:51:35
Lượt xem: 26

Hai anh em kề tai nói nhỏ cái gì chỉ có chúng biết, Tống Thời Hạ quay lại vươn tay với hai đứa: “Mau tới đây nào, mình phải lên xe, chuẩn bị ra nhà ga ngồi tàu lửa thôi.”

Hai anh em chạy tới trước mặt mẹ, mỗi đứa nắm một tay.

Quý Nguyên dừng lại hô to: “Con muốn nắm tay ba nữa.”

Quý Duy Thanh dừng lại chờ mấy mẹ con, Quý Nguyên được nắm tay cả ba lẫn mẹ như ý muốn.

Tống Thu Sinh và tài xế Tiểu Lý chở mọi người tới nhà ga, anh ấy thì chạy xe tải chở quà tết về quê.

Tống Đông Đông không muốn ngồi tàu lửa nên đi xe cùng anh trai mình.

Năm nay nhiệm vụ chính của hai ông bà nhà họ Tống đều nằm ở trại chăn nuôi, bọn họ không ngờ gà vịt còn có thể bán lấy tiền nên chỉ tập trung chăn nuôi heo.

Không ngờ gà vịt nuôi hai tháng đã được căn tin tới hỏi mua tấp nập, hai vợ chồng lúc này mới phát hiện tiền để dành của nhà mình càng ngày càng nhiều.

Để tiền nhiều trong nhà thì ngủ không yên, bọn họ lại không dám đến ngân hàng gửi tiền, cuối cùng chỉ có thể để hết ở nhà.

Tết nhất cả nhà họ sui gia sẽ tới ở lại vài ngày, đâu thể để người ta cảm thấy thiếu thốn bất tiện được.

Giờ mình đã có tiền dư rồi thì phải chuẩn bị nhà cửa sao cho tươm tất.

Tuy không được như ở thành phố, nhưng ít nhất cũng phải dễ chịu sạch sẽ, đừng để người ta xem thường chứ.

DTV

Lầu hai vẫn chưa mua đủ gia cụ, hai vợ chồng đặc biệt tìm thợ mộc làm tủ với giường mới, tường cũng được sơn trắng tinh.

Chỉ cần không mưa thì họ sẽ mở cửa sổ ra thông khí, còn lắp cả hố xí tự hoại, lầu hai cũng sang trọng hẳn ra.

Lầu một chỉ trát xi măng nên có vẻ bẩn, hai vợ chồng lại cắn răng, thuê người ốp gạch cho đỡ dơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-654.html.]

Ngoài sân thì dùng gạch đỏ lát thành một con đường, vườn rau hai bên gieo trồng các loại rau củ quả theo mùa.

Tống Thời Hạ dẫn theo cả nhà mẹ chồng đẩy cửa ra cũng phải hết hồn, ngơ ngác đứng im tại chỗ.

Hàn Dung buồn cười: “Sao nào, đến nhà mình con cũng không nhận ra nữa à?”

Tống Thời Hạ mỉm cười giải thích: “Nhà cửa thay đổi nhiều quá, suýt nữa con nhận không ra.”

Ông Tống và vợ đang nghĩ xem nhà mình còn cần quét dọn chỗ nào nữa không thì bất ngờ nghe thấy tiếng mở cửa.

Bà Tống và chồng hai mặt nhìn nhau.

“Không phải là về rồi đấy chứ?”

Hai vợ chồng đã liên hệ trước với con gái, nói là cả nhà ngồi tàu lửa đến nên không cần đi đón, chờ lúc tới thì đến cửa thôn đón là được.

Hai vợ chồng vội vã đi ra, quả nhiên nhìn thấy cả nhà sui gia đang xách bao lớn bao nhỏ đi tới.

Bà Tống vội chạy tới xách phụ: “Anh chị tới là quý hóa rồi, sao còn mang nhiều đồ như thế làm gì!”

Hàn Dung cũng cười đáp:

“Đến thăm nhà mà không mang quà theo, lần sau bọn tôi còn mặt mũi nào mà tới nữa!”

Tống Thời Hạ ở bên cạnh bổ sung: “Mẹ đừng ngạc nhiên thế, trên xe của anh con còn nhiều lắm.”

Bà Tống đưa đồ mình đang cầm cho chồng:

“Thế này thì tốn kém quá, mau vào nhà uống miếng nước ấm đi, mặt của Đại Bảo với Tiểu Bảo đỏ bừng vì lạnh rồi kìa.”

Quý Học Nhai cười nói: “Hai đứa nhỏ không phải lạnh đâu, do đi đường cứ chạy tới chạy lui đấy.”

Loading...