Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 644

Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:51:14
Lượt xem: 23

Nghe tiếng xe hơi chạy vào trong sân, Đinh Giai Giai bất giác muốn đứng lên liếc nhìn, Hách Quế Hoa kéo cô ấy một cái.

Hàn Dung nhìn ra cửa sổ, hô to nói với mấy cô gái trong phòng khách: “Tiểu Tống về rồi đấy.”

Mấy cô gái đồng loạt đứng dậy, chạy đi ra sân đón Tống Thời Hạ.

Nhìn thấy Tống Thời Hạ đi xuống từ ghế lái, mấy cô gái đều kinh ngạc há hốc mồm.

Trịnh Linh Linh kinh ngạc bật thốt: “Tiểu... Tiểu Hạ? Cô biết lái xe à?”

Tống Thời Hạ cũng không hề giấu giếm:

“Thi đại học xong là tôi đi thi lấy bằng lái luôn, xe này là phần thưởng anh trai cho tôi lúc thi đậu đại học đấy.”

Mọi người không biết nên cảm khái Tiểu Hạ thi đại học xong lại thi lấy bằng lái, hay là cảm thán vì cô có xe hơi nữa.

Đinh Giai Giai đi tới sờ mui xe: “Xe của cô đẹp thế, xe hơi ở ngoài đường chiếc nào cũng đen thui.”

“Đúng đó, chiếc xe của cô y như xe trong phim nước ngoài ấy.”

Tống Thời Hạ mỉm cười:

“Chiếc xe này mua ở nước ngoài mà, nói không chừng là cùng mẫu với xe hơi các cô thấy trên phim đấy.”

Mấy cô gái lúc này đã bình tĩnh lại, cũng phát hiện điểm khác nhau giữa họ và Tống Thời Hạ.

Tuy ngoài mặt Tiểu Hạ cũng là sinh viên giống họ, nhưng hai bên lại là người của hai thế giới khác nhau.

Họ bỗng cảm giác quà mình mang đến có vẻ keo kiệt quá.

Nếu họ đoán không lầm thì Tiểu Hạ chính là vợ của giáo sư Quý, giáo sư Quý từng đi du học ở nước ngoài, Tiểu Hạ nhất định đã được thấy rất nhiều thứ, quà họ mua tới thì chỉ đáng có vài đồng.

Hách Quế Hoa và mấy cô bạn cùng phòng khác liếc mắt nhìn nhau một cái rồi đứng ra:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-644.html.]

“Chúng tôi còn bận việc nữa, hôm nay chúng tôi tới để tạm biệt cô về quê thôi, chúng tôi đã mua vé tàu rồi.”

Tống Thời Hạ bất đắc dĩ cười khổ, cô biết ngay là một khi phát hiện chênh lệch giữa hai bên, mấy cô gái này nhất định sẽ xa cách cô mà.

“Cơm nước xong rồi hãy đi, mẹ tôi nói hôm nay làm sủi cảo, thuận tiện hấp cả bánh bao.

Tiểu Quách cô về nhà phải ngồi xe một ngày một đêm mới tới đúng không?

Cả Linh Linh với Quế Hoa nữa, quê của hai người cũng đâu có xa, ngồi tàu lửa mười mấy giờ, chẳng lẽ lại ăn màn thầu nguội à?”

Tống Thời Hạ đã quyết tâm muốn kéo mấy cô nàng này vào lại trong nhà để làm giáo dục tư tưởng rồi.

DTV

Sài Thiện Tĩnh xấu hổ nói: “Vậy bọn này nên gọi Tiểu Hạ tiếp hay là cô đây?”

Mấy cô gái còn lại đều đang nghĩ như thế.

Nếu như Tiểu Hạ chỉ là con nhà giàu bình thường, bọn họ vẫn có thể tiếp tục chơi với nhau, nhưng bảo bọn họ cười cười nói nói với vợ của giáo sư Quý thì họ thật sự không dám.

Tống Thời Hạ đau đầu, xoa xoa huyệt thái dương.

“Vào nhà rồi hãy nói đi, ở ngoài này gió lạnh thổi một hồi làm tôi đau đầu quá.”

Mấy cô bạn cùng phòng lẽo đẽo đi theo sau lưng Tống Thời Hạ, giống như học trò đang chờ nghe giáo viên phê bình vậy.

Mọi người ngồi xuống sô pha, Tống Thời Hạ nhờ mẹ chồng và bảo mẫu bê thùng trái cây trong cốp xe xuống.

Trong phòng khách chỉ còn mấy cô bạn cùng phòng ngồi với nhau, Tống Thời Hạ chậm rãi lên tiếng.

“Chúng ta vừa là bạn cùng phòng, mà cũng là bạn bè với nhau, đây chính là nguyên nhân tôi giấu các cô.

Tôi sợ các cô biết thân phận của tôi rồi thì sẽ không chơi với tôi nữa, nào ngờ cuối cùng ngày này cũng tới.”

Tống Thời Hạ giả vờ như rất buồn bã:

“Ngoại trừ giấu chuyện tôi là vợ của giáo sư Quý ra, chẳng phải những thứ còn lại mọi người đều biết rõ rồi ư?”

Loading...