Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 490
Cập nhật lúc: 2025-03-15 06:34:54
Lượt xem: 31
8 giờ 30 bắt đầu kiểm tra dụng cụ, xong xuôi là có thể vào phòng thi.
Ở đây, Tống Thời Hạ gặp được một nhân vật không tưởng, đó chính là cậu đầu gấu nhí cùng lớp.
Cô đã quên người này tên gì, chỉ nhớ họ Bạch, tính cách rất vênh vang tự kiêu.
Tống Thời Hạ chỉ hơi ngạc nhiên nhưng không quá để ý chuyện này, hai người cũng ngồi rất xa nhau, không có liên hệ gì.
Nhận được đề thi, Tống Thời Hạ bắt đầu chăm chú làm bài.
Bạch Thu Thụy lại cứ dán chặt mắt vào Tống Thời Hạ, mãi đến khi giám thị hắng giọng nhắc nhở, cậu ta mới cúi đầu làm bài.
Mấy ngày thi, mẹ chồng Tống Thời Hạ cũng tới nhà chăm hai thí sinh.
Hai bà thông gia thay phiên nhau nấu cơm, để tránh trường hợp ăn gì đó không hợp bụng dẫn đến khó chịu, các bữa ăn đều rất thanh đạm.
DTV
Cũng may, kì thi chỉ kéo dài mấy ngày, thi xong coi như giải thoát.
À không, chỉ có Quý Yên Nhiên được giải thoát, hoàn toàn tự do, còn Tống Thời Hạ, đây mới là thời điểm cô chính thức bận rộn.
Khoảng thời gian ôn tập trước kì thi, chị Diêu Tuyết đã giúp cô nhận khá nhiều đơn đặt hàng.
Đa phần đều đến từ những người bạn cũ của ông Diêu cùng với những đối tác nhà chị ấy.
Nghe nói bà chủ phải quay về thi đại học, những người này đều rất gật đầu thông cảm, kiên nhẫn chờ Tống Thời Hạ thi xong.
Kì thi vừa kết thúc, Tống Thời Hạ xem đến xấp đơn đặt hàng, suýt thì té xỉu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-490.html.]
Đặt nhiều rượu như thế, họ tính uống rượu này thay nước lã à?
Trước khi Tống Thời Hạ bắt tay vào ủ rượu, mẹ cô đã nhắc tới chuyện phải ra về.
Tống Thời Hạ đã quen với nhịp sống mỗi ngày từ thư viện về là trên bàn đã có mâm cơm nóng hổi, nay mẹ phải về quê, ngoài cảm xúc lưu luyến không muốn rời xa thì còn có cả luyến tiếc vì không quen.
Quý Yên Nhiên đề nghị đưa bà Tống đi dạo phố một lần, tới đây bao lâu rồi nhưng mẹ chị dâu còn chưa được ra ngoài ngắm thủ đô đâu.
Quý Duy Thanh liếc nhìn em gái vẻ tán thưởng, thi đại học xong, đầu óc cũng linh hoạt hẳn lên.
Quý Yên Nhiên chột dạ dời mắt đi chỗ khác, đây là do mẹ cô ấy dặn cô ấy phải bảo chị dâu đưa dì Tống đi mua sắm vài thứ.
Mẹ nói, dì Tống không thường tới thủ đô, mà ở những vùng xa xôi thường khan hiếm hàng, giá cũng đắt đỏ, phải bảo anh trai bỏ tiền mua vài thứ cần thiết cho nhà chị dâu để tỏ lòng hiếu thảo.
Hàn Dung vốn định đi cùng, nhưng lại sợ có mặt mình sẽ khiến bà thông gia cảm thấy không được tự nhiên.
Bà biết tính thông gia cũng giống Tiểu Tống, không thích chiếm lợi của người khác.
Nếu mình đi cùng, có lẽ bà thông gia sẽ chẳng chịu để con cái mua bất cứ thứ gì.
Vậy nên Hàn Dung mới nói mình bận, bảo con hái nhắc nhở việc này, đồng thời dặn con trai phải nhanh tay trả tiền.
Tống Thời Hạ cũng có ý này từ sớm, nhưng cô còn chưa nghĩ ra cớ gì hợp tai thì Yên Nhiên đã chủ động đề nghị, như thế cô cũng bớt công, không cần phải khuyên nhủ mẹ mình thêm.
“Đúng rồi, mẹ à, mẹ tới đây bao lâu nay mà chưa mua thứ gì trong trung tâm thương mại nhỉ.
Lần này nhất định phải mang về vài thứ, để người trong thôn ta khỏi phải hỏi này hỏi kia.”