Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 469
Cập nhật lúc: 2025-03-15 06:32:16
Lượt xem: 15
Dọc đường đi, nhìn những căn biệt thư như cung điện kia, trong lòng bà Tống vô cùng lo lắng.
Ông chồng đứng bên cạnh cũng căng thẳng không khác gì bà.
Nhìn thấy bà thông gia nhiệt tình như vậy, cuối cùng bà Tống cũng thở phào một hơi, chủ yếu là mình luống cuống tay chân quá sẽ khiến con gái xấu hổ.
“Chào... chị sui, tôi là mẹ Thời Hạ, đây là ba của con bé.”
Hàn Dung nhiệt tình kéo bà vào nhà.
“Tôi lớn tuổi hơn bà, chúng ta cứ coi nhau là chị em nhé, bà đừng căng thẳng, bà nuôi được cô con gái giỏi giang xinh xắn quá, tôi thương con bé không khác gì con ruột.”
Bà Tống khẽ thở phào nhẹ nhõm, sui gia có vẻ tốt bụng nhiệt tình.
Tống Thời Hạ đi theo phía sau giúp chuyển đồ đạc.
Cô chào hỏi ba mình, sau đó thấp giọng hỏi thăm Quý Duy Thanh: “Sao anh lại trở về cùng ba mẹ em vậy?”
Quý Duy Thanh giải thích đầu đuôi cho cô nghe.
“Trùng hợp quá, ba mẹ em lần đầu ngồi tàu hỏa lại may mắn như thế, nếu không gặp được các anh thì e rằng đã đi một chuyến tay không rồi, nói không chừng ba mẹ chỉ có thể để đồ ở đó rồi rời đi ấy chứ.”
Giọng điệu của Quý Duy Thanh nhẹ nhàng chậm rãi: “Không đâu, anh định về nhà cất hành lý trước rồi mới đến gặp em.”
Hai người vừa trò chuyện vừa đi vào nhà.
Mẹ cô đang bối rối ngồi trên sô pha, ba thì để hai tay lên đầu gối, ngồi ngay đơ như cây cơ.
Mẹ chồng thì đang ở trong bếp rửa hoa quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-469.html.]
Bà Tống thấy con gái thì vẫy tay:
“Mẹ mang đến mấy con gà cho các con, xem có nơi nào tiện để thả ra không, đừng để nó c.h.ế.t ngạt.”
DTV
Quý Duy Thanh vác bao tải đi vào, nói: “Sân sau có lồng sắt ạ.”
Bà Tống đi theo đến sân sau, lúc này cuối cùng cũng có cảm giác quen thuộc thoải mái, sân sau là nơi trồng rau, nuôi gà vịt.
Phía trước là vườn hoa, ngoài cổng còn đậu một chiếc xe kiểu nước ngoài, khiến bà thấy mình thua kém, lòng dạ rối bời.
Sân sâu là đất trồng rau, còn có chuồng gà, cảm giác giống như nhà mình vậy, khiến bà ấy không còn xa lạ với nhà sui gia nữa.
Mặc dù là người thành phố, nhưng người ta cũng nuôi gà ở nhà để ăn, khoảng cách giữa hai bên lập tức được kéo gần không ít.
Quý Duy Thanh bỏ gà vịt vào lồng sắt.
“Đây là để cho con bồi bổ thân thể, mẹ với ba con thấy con sắp thi đại học nên vội vàng chọn mấy con gà vịt béo nhất trong nhà mang lên thành phố, định cho con bổ não, Đông Đông nói học hành tốn tế bào não lắm.”
Tống Thời Hạ dở khóc dở cười.
“Còn mười ngày nữa là đến kỳ thi thử thứ ba của con, còn lâu mới đến kỳ thi đại học mà.”
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra với kỳ thi thử thứ hai, cô vẫn sẽ giành hạng nhất.
Lần này còn là mười trường thi chung với nhau, điểm của cô sẽ thấp hơn lần thi đầu tiên 20 điểm.
Giáo viên cũng có ý nhắc nhở và răn đe, để cho cô không tự mãn mà mắc sai lầm trong kỳ thi đại học.
Mẹ cô vẫn dặn dò:
“Mẹ biết chứ, không phải nên bổ não và thân thể trước sao, khỏe mạnh thì mới thi tốt được chứ.”