Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 396

Cập nhật lúc: 2025-03-14 21:38:39
Lượt xem: 30

Tống Thời Hạ liếc nhìn anh rể, thấy anh ấy và bà Tôn mẹ anh ấy đều không có ý phản đối, xem ra chị cô cũng có tiếng nói ở nhà chồng.

Tôn Quốc Cường là người hiền lành chất phác, người hiền lành thường ngại phiền toái, nhưng ưu điểm của anh ấy chính là biết nghe lời phải.

Trước khi kết hôn, anh ấy chịu nghe lời mẹ, sau khi kết hôn thì nghe lời vợ.

DTV

Trừ bỏ một đôi lần đặc biệt cố chấp và không muốn linh hoạt lấy lòng lãnh đạo, mà lần này, người hiền lành như thế cũng bị chọc giận đến không ngại dùng pháp luật xử lý cả ‘người thân’.

Tống Thu Sinh xách ra một lọ rượu:

“Bắt kẻ ác phải chịu trừng phạt mới thật là sảng khoái cả người, yên tâm, em gái nhà mình vận hạnh tốt lắm, nhất định sẽ phù hộ cho chúng ta thắng kiện.”

Nếu không phải giờ còn đang tết, anh ấy cũng muốn tự tay cho gã vô liêm sỉ kia một bài học nhớ đời.

Tống Thu Sinh thầm nhủ, đợi khi tòa giải quyết xong, phải kiếm người trùm bao tải ông ta, dần cho một trận mới được.

Tống Thời Hạ tủm tỉm cười bảo:

“Được thôi, hi vọng vận may của em sẽ giúp anh chị thắng vụ này, bắt loại người vô đức kia phải chịu sự trừng phạt của pháp luật.

Hành vi của ông ta đã thuộc về loại tội trạng tống tiền rồi, chắc chắn phải vào bóc lịch vài năm.”

Bà Tôn từ lúc ngồi xuống đã không thể dời mắt khỏi bàn cơm.

Thông gia còn đang nấu thêm món trong bếp, bà cụ buồn bực thầm nghĩ.

Năm trước tới chúc tết cũng chỉ thịt một con gà, xào một đĩa thịt.

Năm nay trên bàn đã có nhiều thịt cá đến độ bà không dám tin vào mắt mình, thế mà còn chưa mang lên hết ư?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-396.html.]

Bà ấy vốn tưởng con trai và con dâu mình mỗi tháng kiếm gần 200 đồng đã là rất nhiều rồi.

Nhưng mặc dù kiếm được là thế, nhà bà cũng không dám ăn uống xa xỉ thế này, hẳn nhà thông gia đã phát tài rồi.

Nhớ đến quà tết Thu Sinh biếu nhà mình có đủ thứ từ ăn đến mặc, bà cụ rốt cuộc hiểu được thế nào là núi cao còn có núi cao hơn.

Tống Thu Sinh cầm lọ rượu đến chỗ Quý Duy Thanh: “Em rể, làm một ly chứ?”

Tống Thời Hạ vội che ly của chồng lại:

“Anh ấy không uống rượu, chúng em uống trà thôi. Anh, hay là anh lấy rượu thuốc ra đây.

Uống rượu trắng nhiều không tốt cho sức khỏe, ba mẹ với bác Tôn đều đã cao tuổi, không nên uống nhiều.”

Mượn hơi men, Tống Thu Sinh hét lớn:

“Đừng lo chuyện của đàn ông bọn anh, cái gì mà năm mới uống rượu thuốc, đàn ông phải uống rượu đế chứ.”

Còn lâu Tống Thời Hạ mới nghe anh ấy khoác lác:

“Giáo sư Quý nhà em không uống rượu đế, anh nên uống với anh rể đi, ba mẹ lớn tuổi rồi uống ít rượu đế thôi ạ.”

Tống Thu Sinh quay đầu lại nhìn Quý Duy Thanh: “Em rể, em phải thể hiện quyền uy của trụ cột gia đình đi chứ!”

Quý Duy Thanh chủ động cầm lấy ấm trà: “Nhà có vợ hiền, em nghe theo cô ấy hết.”

Tống Thời Hạ đắc ý ngẩng cao đầu:

“Anh à, kế ly gián của anh vô dụng thôi, chuyện lớn trong nhà nghe anh ấy, còn chuyện nhỏ thì nghe em.”

Còn cái gì mới được xem là chuyện lớn thì do cô quyết định.

Loading...