Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:51:13
Lượt xem: 22

Tống Đông Đông dắt hai đứa cháu mới ra lò về phòng mình chơi.

Cậu chàng ưỡn n.g.ự.c ra vẻ người lớn: “Ngồi đi, năm nay các cháu mấy tuổi rồi?”

Quý Dương nhìn cậu út: “Cháu bốn tuổi rưỡi, qua sinh nhật năm nay là năm tuổi đấy.”

Tống Đông Đông ngại ngùng né đi, cháu trai nhìn mình như nhìn người lớn, ngại quá.

Cậu chàng nhanh chóng hưng phấn nói sang chuyện khác:

“Hai đứa biết chữ không? Cậu có truyện tranh liên hoàn đấy, muốn xem không?”

Quý Nguyên hào hứng giơ tay: “Chúng cháu cũng có truyện tranh liên hoàn.”

DTV

Tống Đông Đông nhớ ra, truyện tranh liên hoàn của mình do chị gái mua cho, chắc chị ấy cũng sẽ mua cho con chị ấy nữa.

Tự dưng lòng thấy ấm ức khó chịu, mình không còn là em trai đáng yêu nhất của chị ấy nữa rồi.

Quý Nguyên túm ống quần cậu út, lắc lắc:

“Cậu út có biết kể truyện tranh liên hoàn không? Cháu với anh cháu có nhiều chữ hông có nhận ra.”

Chút mất mát trong lòng Tống Đông Đông vừa dâng lên đã tan biến, cậu vỗ ngực: “Đương nhiên biết chứ, ra đây cậu đọc cho nghe.”

Khi Tống Thời Hạ vào gọi bọn nhỏ ra ăn cơm thì thấy ba tên nhóc đang chụm đầu chơi cùng nhau.

“Ăn cơm thôi, mấy đứa đang làm gì đó?”

Tống Đông Đông quay ra trước tiên: “Em đang kể chuyện cho các cháu.”

Tống Thời Hạ bèn khen em trai: “Giỏi quá, thế mới ra dáng cậu chứ, thôi nghỉ đi, ra ăn cơm nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-358.html.]

Tống Thời Hạ vẫy tay, hai nhóc con hớn hở chạy đến trước mặt mẹ.

Tống Đông Đông phụng phịu phùng miệng, mình cũng được chị ấy chăm từ nhỏ tới lớn, không thèm ghen tị đâu.

Tống Thời Hạ quay đầu nhìn em trai: “Đông Đông, sao còn đứng đó, không đói à?”

Tống Đông Đông vui vẻ chạy theo.

“Đói, em đói sắp c.h.ế.t rồi.”

Bữa cơm ban đầu chỉ có mấy món bình thường, nhưng thấy các con về, bà Tống đã làm thêm nhiều món.

Có gà hầm khoai tây, cải trắng xào trộn giấm, canh rau trứng gà.

Trên bàn cơm, bà Tống mới biết Tiểu Lý là tài xế riêng của con rể, lòng hết sức nghi hoặc, gia đình con rể có địa vị cỡ nào mà lại có cả tài xế riêng?

Nhưng khi nhìn sang con gái, thấy nó đang cắm đầu ăn cơm, bà chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.

Bà Tống múc thịt vào bát cho Tiểu Lý: “Cháu chịu khó ăn nhiều thịt vào, ở đây ăn cơm không cần phải khách sáo đâu.”

Tiểu Lý nhiệt tình tán dương: “Dì nấu món nào cũng ngon quá ạ, cải thảo xào cháu cũng thấy rất ngon.”

“Ăn nhiều thịt vào, lát cháu còn phải lái xe đường xa, ăn thịt vào mới có sức.”

Tiểu Lý ngượng ngùng cười cười, cậu ta cảm thấy chắc hẳn mọi người thấy mình ăn thiếu lịch sự lắm.

Nhưng đồ ăn nhà vợ giáo sư Quý quả thật rất ngon, đến món cải thảo xào thôi cũng thấy vô cùng ngon miệng.

Bà Tống bưng bát cười bảo:

“Cải thảo nhà bác nhiều lắm, ăn không hết, rau trong vườn không biết vì sao mà lên rất tốt, nếu cháu thích thì lát lấy một ít mang về, không đáng gì đâu, đừng ngại.”

Mùa đông phương Bắc nhà nào cũng có cả hầm cải thảo, trên bàn cơm trừ món cải thảo thì cũng chỉ còn khoai tây, nhà nào có điều kiện hơn thì làm món cải thảo hầm thịt heo.

Loading...