Khi tiếng báo "Hoàng hậu nương nương giá lâm," Nguyên phu nhân lập tức quỳ xuống hành lễ: "Thần phụ Nguyên Dương thị tham kiến Hoàng hậu nương nương, cung chúc nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!"
"Đứng lên ," Chân Nguyệt khoan thai xuống ghế chủ vị. Một cung nữ liền dâng lên.
"Tạ nương nương." Nguyên phu nhân cúi đầu đáp, thận trọng xuống ghế.
"Phu nhân cần đa lễ. Thực , vài việc thỉnh giáo."
"Nương nương cứ thỉnh giáo. Thần phụ nhất định sẽ tận lực trả lời."
Chân Nguyệt nhẹ nhàng hỏi: "Phủ phu nhân trang viện chứ? Nơi chủ yếu trồng trọt những gì? Ta thể ngự giá đến thăm ?"
Nguyên Dương thị ngạc nhiên, song vẫn đáp: "Bẩm, . Chúng thần phụ chủ yếu trồng lương thực, song chi tiết đều do quản gia sắp xếp. Nếu nương nương ngự giá đến thăm, thần phụ sẽ chuẩn chu đáo."
"Không cần chuẩn , chỉ tới quan sát một lát. Chúng khởi hành ngay chứ? Phu nhân dùng bữa sáng ư?"
"Bẩm nương nương, thần phụ dùng bữa ạ."
"Vậy thì khởi hành. Nếu cần, phu nhân cứ dùng thêm chút điểm tâm xe."
"Vâng, thần phụ tuân lệnh."
Thấy Nguyên phu nhân phần căng thẳng, Chân Nguyệt đàm đạo thêm đôi lời về gia thất, hỏi han con cái để khí bớt phần gò bó. Nguyên phu nhân vui vẻ kể về đám hài tử trong nhà, thi thoảng còn nhắc đến những chuyện tinh nghịch của các tôn tử.
"Hoàng Thái Tôn của , Hành Nhi, tuy nhỏ tuổi nhưng cũng tinh nghịch lắm, thơ phú, đôi khi khiến gia nhân vất vả canh chừng để giữ cho phủ yên ."
Nguyên phu nhân đáp: "Hoàng Thái Tôn nhỏ tuổi mà tài giỏi như thế, chẳng như con cháu của chúng thần, chỉ giỏi vui đùa, thậm chí còn lén lút nghịch bùn đất lúc ai ."
"Trẻ nhỏ vốn , ai khác biệt."
Xe ngựa đến trang trại ngoài thành, những viên quản sự báo tin, sẵn bên cổng đón chào. Khi Chân Nguyệt bước xuống xe, viên quản sự trang trại quỳ xuống hành lễ: "Tham kiến Hoàng Hậu nương nương."
"Đứng lên ."
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-894.html.]
Nguyên phu nhân mời: "Nương nương, mời bên trong."
Chân Nguyệt bộ , tay chỉ một khu đất trống: "Trước đây, khu đất trồng cây gì?"
Viên quản sự đáp lời: "Bẩm nương nương, đây trồng bông vải, nay thu hoạch xong."
Chân Nguyệt hỏi thêm: "Sản lượng bông vải ở đây nhiều ?"
Viên quản sự đáp: "Không nhiều lắm, chủ yếu trồng lúa mạch, khoai tây. Khoai tây sản lượng cao và ngon, nên hầu như nhà nào cũng trồng."
Nguyên phu nhân bổ sung: "Một vài hộ phú quý trồng bông vải nhiều hơn, dệt thành vải vóc để buôn bán. Ngay cả phủ Nguyên của chúng thần cũng trồng một lượng kha khá."
Chân Nguyệt gật đầu, nàng còn thấy một vài cây ăn quả kịp thu hoạch và một cây táo."Chẳng lẽ ở đây nhiều hộ trồng táo đến ư?"
"Vâng, gần như nhà nào cũng một cây táo."
Nguyên phu nhân vui vẻ đề nghị: "Nương nương nếm thử táo vùng Tây Bắc ? Táo nơi đây quả thật ngọt."
"Được."
Một nhanh chóng mang táo rửa sạch đến. Chân Nguyệt cầm lấy một quả, chút e dè cắn một miếng, cảm nhận vị ngọt mát đặc trưng khác hẳn táo ở những vùng đất khác. Nàng trao đổi thêm đôi điều cùng quản gia về tình hình cây trồng, đó cùng Nguyên phu nhân hồi kinh.
Trên đường về, nàng hỏi: "Phu nhân tường tận về các mỏ khoáng sản ở vùng Tây Bắc ?"
Nguyên phu nhân do dự: "Thần phụ tường tận điều , song Lâm phu nhân, thê tử của vị tướng quân, lẽ sẽ rõ hơn. Hiện tại vì Hung Nô tấn công, Lâm phu nhân đang bận, thể đến thỉnh an Hoàng Hậu nương nương ngay."
Chân Nguyệt gật đầu: "Không , chiến sự là việc trọng yếu."
Khi trở về phủ, Nguyên phu nhân cáo từ Chân Nguyệt. Nàng trở phòng, ghi những điều quan sát , để thể xem xét .
Về đến nhà, Nguyên phu nhân liền một lá thư gửi cho tướng quân phu nhân, Lâm Trương thị, để thông báo về việc Hoàng Hậu gặp. Lâm Trương thị, gốc Lương Châu, xuất từ gia đình học võ, từ nhỏ quen với việc luyện võ và từng sát cánh g.i.ế.c giặc cùng phu quân, quả là một nữ hùng hiếm .