Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trước đây quân Ứng Châu điều động hết về đây, hiện chỉ còn dăm ngàn binh thủ thành." May mắn là Kiều Định Vương khi chiếm Vĩnh Khánh tiếp tục đánh chiếm Ứng Châu, nếu thì nơi đó lẽ dễ bề rơi tay địch.
Tư Mã Đồ Tuyệt hạ lệnh: "Điều năm vạn quân tấn công Vĩnh Khánh!"
"Vương gia, còn Vân Châu thì ?"
Mèo Dịch Truyện
Tư Mã Đồ Tuyệt phóng tầm mắt ngoài khung cửa sổ: "Vĩnh Khánh liền kề phủ An Bình. Ta tin gia quyến của Kiều Định Vương đều đang cư ngụ tại đó. Ta tin sẽ chẳng về ứng cứu!" Chiêu là "vây Ngụy cứu Triệu", dẫu chẳng rõ hiệu nghiệm chăng, song trong tình thế cấp bách , e rằng còn phương kế nào vẹn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-847.html.]
Tin tức về việc năm vạn quân công hãm Vĩnh Khánh đến nửa tháng mới truyền tới tai Chân Nguyệt và Kiều Triều, khi Kiều Triều đang kịch chiến cùng Trấn Bắc Vương tại Vân Châu. Kiều Triều lập tức hạ lệnh: "Điều động năm vạn binh mã đến tiếp viện!" "Tuân lệnh!" Hay tin dữ, Chân Nguyệt cũng tức khắc dẫn đại quân thẳng tiến Vĩnh Khánh, bởi lẽ Vĩnh Khánh chính là An Bình phủ, khiến nàng vô cùng bận lòng. Kiều gia cũng khỏi thấp thỏm. Cuối cùng, Mộ Khanh Thơ gửi thư cho Chân Nguyệt, bày tỏ ý đến Trì Định phò tá. Song, khi bức thư tới, Chân Nguyệt rời Trì Định Vĩnh Khánh, nên chẳng kịp thấy thư . Mộ Khanh Thơ dòng chạy nạn lũ lượt từ Vĩnh Khánh kéo đến, lòng rối bời, gì còn tâm tư suy tính, vội vàng sắp xếp nơi an cư tạm thời cho bách tính.
Vào mùa xuân năm Đại Chu thứ mười tám, hơn nửa lãnh thổ Vĩnh Khánh thất thủ về tay quân Trấn Bắc Vương. Sau khi Chân Nguyệt đến Vĩnh Khánh chỉ huy, kiên cường giữ vững trận địa vài ngày, năm vạn quân viện trợ của Kiều Triều cũng kịp thời kéo đến, khởi binh phản công. Đến mùa thu năm đó, bộ lãnh thổ Vĩnh Khánh thâu tóm , quân Trấn Bắc Vương cũng đánh bật khỏi Vân Châu, rút về Thuận Châu. Mùa đông năm , một thế lực mới trỗi dậy tại Đông Bắc, tuyên xưng rằng Đại tướng quân Cố năm xưa Trấn Bắc Vương hãm hại, khiến đất nước ly tán, nhà cửa tan nát, c.h.é.m đầu oan khuất. Chúng còn tố cáo Hoàng đế tiền triều Đại Chu cũng chính Trấn Bắc Vương sát hại. Thế lực tuyên bố đang nắm giữ một cô nhi mang dòng m.á.u hoàng tộc Đại Chu, với chí lớn lật đổ Trấn Bắc Vương, khôi phục vinh quang Đại Chu. Chúng thậm chí còn gửi thư cho Kiều Triều và Nam Dương Vương, mong cầu viện trợ, hứa hẹn khi đại sự thành công sẽ phong tước Đại tướng quân. Khi tin , Chân Nguyệt thoạt , chỉ cho rằng đây là trò bịp bợm, lời lẽ hoang đường chẳng khác nào chuyện quỷ mị.
Tuy nhiên, khi điều tra, Kiều Triều xác nhận rằng tám phần mười là sự thật. Hai phần còn vẫn thể xác định rõ ràng, hài tử đúng là hoàng tử tiền triều chăng, song đồn dung mạo cực kỳ tương tự tiên hoàng. Dẫu thực hư tỏ, trong cảnh , việc chúng tương trợ, quả là vọng tưởng hão huyền. Kiều Triều : "Chẳng cần bận tâm. Giờ đây Trấn Bắc Vương hẳn đang bận rộn đối phó, chúng thể mượn danh nghĩa để trừ khử !" Trấn Bắc Vương khi tin, phẫn nộ cực độ, đồng thời kinh hãi thôi. Làm gì còn cô nhi nào của Đại Chu sống sót? Chẳng tận diệt cả ? Chẳng lẽ còn sót kẻ nào chăng? Còn Cố tướng quân, chuyện qua từ bao lâu, cớ nay khơi dậy?
Phương Tự chợt sực nhớ : "Nghe đồn Kiều Định Vương thuở trẻ từng trưng dụng tòng quân, khi phụng sự trướng Số Sư Trần và từng nhậm chức Thiên Phu Trưởng, nhưng đó thì quy ẩn về quê cày cấy."