Chân Nguyệt thấy tên , liền nhanh chóng báo cho tức phụ .
Mộ Khanh Thơ và A Sơ tên "Kiều Nhiễm" đều thấy dễ : "Kiều Nhiễm, Kiều Nhiễm, Tiếu Tiếu sẽ là Kiều Nhiễm."
Tiếu Tiếu cũng , Mộ Khanh Thơ vui vẻ : "Tiếu Tiếu chắc chắn thích tên ."
A Sơ ở nhà bao lâu lên đường, Mộ Khanh Thơ dù luyến tiếc nhưng cũng còn cách nào, vì công công hạ Chiêu Châu, nhưng tình thế sắp tới vẻ mấy .
Lúc , Kiều Triều đang cùng Nam Dương Vương bàn bạc về lãnh địa cuối cùng của Trần Trung Vương là Lạc Châu.
Mèo Dịch Truyện
Kiều Triều chẳng thiết vùng đất , là chẳng thiết, mà là chiếm lĩnh ngay lúc . Nếu bây giờ đoạt lấy, Kiều gia ắt sẽ kẹp giữa Trấn Bắc Vương và Nam Dương Vương. Hơn nữa, Lạc Châu giáp biển, e rằng còn đối phó với hải tặc. Nếu tác chiến ba mặt trận, ắt sẽ bất lợi vô cùng cho đại quân của chúng .
Bởi lẽ đó, mắt Kiều Triều quyết định nhượng Lạc Châu cho Nam Dương Vương, ngỏ ý: "Lạc Châu nhượng cho ngươi. Sau , đôi bên cùng liên thủ đối phó Trấn Bắc Vương, ngươi thấy ?"
Nam Dương Vương dĩ nhiên khao khát Lạc Châu, nhưng đó y mật đàm cùng Trấn Bắc Vương, rằng nếu chiếm vùng đất , đôi bên sẽ liên kết để đối phó Kiều Triều.
"Ngươi điều động binh mã đông đảo hơn, Lạc Châu thể nhường cho ngươi." Nam Dương Vương xuất binh nhiều.
Kiều Triều cũng chẳng chịu nhượng bộ, đáp lời: "Ta dưỡng binh, đủ binh lực để công phạt Trần Trung Vương. Việc , ngươi hãy liệu mà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-825.html.]
Đôi bên lời qua tiếng , ai cũng chối từ. Cuối cùng, Kiều Triều lấy cớ nhà hỉ sự, tạm thời khai chiến, khiến Nam Dương Vương vô cùng bất mãn. Cuộc đàm phán rốt cuộc đổ vỡ, thành cả hai phe đều chẳng ai nguyện ý xuất binh đánh chiếm Lạc Châu.
Nam Dương Vương tuy tức tối, nhưng Kiều Triều chẳng hề vội vã. Y chọn hợp tác với Nam Dương Vương, chẳng qua là vì kẻ đó chiếm cứ địa hình hiểm yếu, tiện bề phòng thủ.
Điều Kiều Triều bận tâm hơn cả chính là Trấn Bắc Vương. Thế lực căn cơ lâu đời, binh lực hùng hậu, tài lực dồi dào, nhân tài đông đảo. Nếu đối đầu cùng Trấn Bắc Vương, Kiều Triều vẫn cảm thấy bất an trong lòng, chỉ tích lũy thêm binh lực, kéo dài thời gian.
Sau vài tháng giằng co, Kiều Triều vẫn xuất binh, Nam Dương Vương cũng chẳng bất kỳ động thái nào. Phía Trần Trung Vương đang lo lắng khôn nguôi, cho rằng sắp rơi thế yếu, nào ngờ cả Kiều Triều lẫn Nam Dương Vương đều án binh bất động.
Trần Trung Vương thời gian nới lỏng, đang sức tính toán cách tăng cường binh lực. Ai ngờ, Trấn Bắc Vương đột ngột tiến công. Chỉ trong vòng ba tháng, Lạc Châu thất thủ, Trần Trung Vương gieo xuống biển, bặt vô âm tín.
Từ đó, bộ đại lục chia thành ba thế lực lớn! Lạc Châu nghiễm nhiên trở thành giao điểm trọng yếu của ba phe.
Chân Nguyệt vẫn ở Trì Định, còn Kiều Triều thì trấn thủ Chiêu Châu. Chẳng bao lâu , Nam Dương Vương cấu kết cùng Trấn Bắc Vương, đôi bên hợp lực công phạt lãnh thổ Kiều gia tại Chiêu Châu, Hàm Châu và Trì Định.
Kiều Triều cùng A Sơ trấn giữ Chiêu Châu, Hồ Đại tướng quân thì phụ trách Trì Định. Bởi chiến sự sắp bùng nổ, lòng ai nấy đều bất an. Dân chúng Trì Định đồn đoán khắp nơi, mỗi ngày đều kẻ đến vương phủ thăm dò tin tức.
Tại vương phủ, Chân Nguyệt sắp xếp cho Kiều Trần thị, Kiều Đại Sơn cùng Mộ Khanh Thơ đưa hài tử hồi phủ An Bình. Phủ An Bình là căn cứ trọng yếu, phòng ngự kiên cố. Để nhà ở hậu phương như , Chân Nguyệt mới an tâm phần nào. Bởi lẽ, nếu chiến sự bùng nổ tại Trì Định, nàng sẽ khó lòng chăm sóc họ chu .
Mộ Khanh Thơ ở , nhưng vẫn khuyên nhủ nên rời , vì nữ nhi nàng còn nhỏ dại, thể để tiểu nha đầu gặp hiểm nguy.