Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 763

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:40:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Chân Nguyệt cùng Tiền thị và Mạn Châu đến, một lúc lâu Như Họa mới hé cửa, tay còn vô thức vịn chiếc trâm cài, nàng ngước mắt lên vội vàng cúi đầu: "Bái kiến phu nhân. Nô tỳ tên là Như Họa."

 

Vừa liếc Chân Nguyệt, Như Họa ngây . Phu nhân của Kiều Triều mà là thôn phụ ư? Chẳng hề tương tự chút nào! Trước mắt nàng là một phu nhân thanh cao, dung nhan đoan chính, khoác y phục tím thẫm nền nã, song vẫn toát lên vẻ uy nghiêm. Ánh mắt nàng vẫn sáng ngời khí phách, khác xa với hình dung thô thiển trong tâm trí Như Họa. Một thoáng e ngại khẽ trỗi dậy trong lòng nàng .

 

Chân Nguyệt đánh giá nàng một lượt từ xuống , cất lời: "Đứng dậy ."

 

"Đa tạ phu nhân." Chân Nguyệt bước phòng, thản nhiên an tọa ở ghế chủ vị. Tiền thị cùng Mạn Châu cũng xuống ghế hai bên. Như Họa phía , dám xuống. Chân Nguyệt thấy cũng chẳng khó nàng , bèn : "Ngươi cũng ."

 

"Dạ, đa tạ phu nhân." Như Họa khẽ đáp, nhẹ nhàng xuống nửa ghế.

 

Khi dâng lên, Chân Nguyệt nhấp một ngụm nhỏ, bắt đầu hỏi: "Gia đình ngươi ở nơi nào?"

 

Trong lòng Như Họa khẽ chột , chẳng lẽ Chân Nguyệt nàng thuật chuyện xuất từ thanh lâu, nhân đó mà nhục nàng ư? Nghĩ kỹ , nàng bèn đáp: "Nô tỳ là Hoài Dương Vương ban tặng cho Đại nhân."

 

Mèo Dịch Truyện

Chân Nguyệt thản nhiên cất lời: "Hoài Dương Vương phái ngươi theo hầu Kiều Đại nhân, rốt cuộc là vì việc gì?"

 

Như Họa nhỏ giọng đáp: "Là để phục dịch Đại nhân."

 

Chân Nguyệt gật đầu: "Phục dịch ư? Ý ngươi là như nha hầu hạ chủ nhân, chăng? Vậy khế ước bán của ngươi hiện đang ở nơi nào?"

 

Sắc mặt Như Họa khẽ biến đổi, nàng vội vàng đáp: "Tiểu nữ vốn là lương dân." Nàng thầm nghĩ, ắt hẳn Chân Nguyệt gan tìm đến Hoài Dương Vương để xác minh việc .

 

Chân Nguyệt khẽ gật đầu: "Lương dân ư? Vậy ngươi tinh thông việc gì?"

 

Như Họa lo lắng thầm nghĩ, chẳng lẽ phu nhân đang ám chỉ đến chuyện trồng trọt? Tiền thị thấy , vội vàng tiếp lời: "Đại tẩu, đây từng hỏi nàng . Nàng bảo chữ, vẽ tranh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-763.html.]

 

Chân Nguyệt điềm đạm đáp: "Giờ đây ở huyện Thương Quận, chữ, vẽ tranh cũng chẳng thiếu thốn gì."

 

Như Họa vội vàng tiếp lời: "Tiểu nữ còn tinh thông cả thêu thùa."

 

Chân Nguyệt trầm ngâm một lát: "Thêu thùa cũng là một tài nghệ ." Như Họa mừng thầm trong , nghĩ rằng Chân Nguyệt sẽ giao phó nàng may y phục cho Kiều Đại nhân. Chân Nguyệt sang dặn dò Mạn Châu: "Tam , chẳng mấy chốc trời sẽ chuyển lạnh. Vốn dĩ định nhờ tổ chức việc may áo bông cho quân lính. Nay cứ để nàng tham gia , cùng áo cho binh sĩ."

 

Mạn Châu cung kính đáp lời: "Dạ, Đại tẩu."

 

Chân Nguyệt dậy: "Thôi . Ta còn việc khác cần giải quyết, xin phép cáo từ ." Như Họa , khỏi bối rối, vội vàng cất lời: "Bẩm phu nhân, nô tỳ ban đến đây chính là để hầu hạ Đại nhân."

 

Chân Nguyệt , đáp lời nàng, ngữ điệu thản nhiên: "Kẻ nào tìm chết, cứ thử xem." Dứt lời, nàng sải bước thẳng, Tiền thị và Mạn Châu cũng theo chân nàng. Trước khi rời , Mạn Châu còn dặn dò: "Lát nữa sẽ gọi ngươi đến nhận việc."

 

Như Họa bóng ba khuất xa, khỏi thả xuống ghế, lòng run sợ. Ánh mắt sắc lạnh cùng khí chất quyền uy của Chân Nguyệt khác xa với những lời đồn đại về một nông phụ chất phác.

 

Phải chăng vị Kiều phu nhân chẳng một phụ nhân tầm thường, mà rành rành là một nắm giữ quyền lực? Trong mắt Chân Nguyệt, nàng cứ như một con kiến nhỏ bé, mặc sức sai khiến.

 

Kiều Triều tỉnh , Chân Nguyệt gặp nữ nhân , lòng khẽ dâng lên chút lo âu, bèn cất lời hỏi: "Nàng thêm điều gì ?"

 

Chân Nguyệt liếc một cái: "Còn gì để thêm ư?"

 

Kiều Triều đáp: "Ta còn một chuyện quên kể với nàng. Lúc đó, Hoài Dương Vương mời đến tửu lầu dùng rượu, tiện thể giới thiệu vị nữ nhân vốn là của nơi đó. Ta vờ say, để nàng dìu phòng nghỉ ngơi. Khi nàng toan cởi y phục của , điểm huyệt khiến bất tỉnh. Sau đó đặt nàng lên giường, còn thì ẩn bức tường, lén cuộc đàm thoại giữa Hoài Dương Vương và thuộc hạ của ."

 

Kiều Triều giơ tay lên, trịnh trọng thề: "Ngoài việc vờ say để nàng dìu đỡ, tuyệt nhiên chạm nàng dù chỉ một sợi tóc. Trên đường hồi phủ cũng gặp nàng . Ta xin lấy danh dự mà thề."

 

 

Loading...