Chân Nguyệt vỗ vai nhi tử: "Con ở đây giúp đỡ . Nơi đây cũng cần đến con."
"Vâng."
Chân Nguyệt nhanh chóng lên đến tường thành. Các binh lính nơi đó nhận nàng, liền cung kính nhường đường. Từ cao, nàng xa, thấy Kiều Triều và Phùng Thiết Hùng đang giao đấu quyết liệt, từ lưng ngựa vật xuống đất, tiếp tục quần thảo ngừng.
Nàng cầm lấy cung, rút một mũi tên, đặt lên dây và b.ắ.n nhanh như chớp. Một binh lính địch tức khắc ngã gục, khiến quân lính bên cạnh thoáng sửng sốt, nhanh chóng lao trận chiến. Chân Nguyệt b.ắ.n hết mũi tên đến mũi tên khác, mỗi mũi tên đều trúng đích, các binh lính thành đều kinh ngạc tài thiện xạ bách phát bách trúng của nàng.
Khi tên hết, một binh lính liền mang thêm tên mới dâng cho nàng: "Phu nhân, đây ạ!" Nàng gật đầu, tiếp tục b.ắ.n từng mũi tên chuẩn xác.
Dưới thành, Kiều Triều và Phùng Thiết Hùng vẫn đang kịch chiến. Phùng Thiết Hùng quả là kẻ từng phá nhiều thành trì, sức lực mạnh mẽ, khiến Kiều Triều cũng cảm thấy cánh tay dần tê dại. Trong một thoáng sơ sẩy, Kiều Triều ngã xuống đất. Phùng Thiết Hùng định c.h.é.m tới thì bất ngờ linh cảm nguy hiểm, vội vã lùi . Mũi tên của Chân Nguyệt găm xuống ngay chỗ .
Phùng Thiết Hùng ngẩng đầu lên thành, thấy một bóng mơ hồ nhưng rõ mặt. Hắn sửng sốt khi nhận từ tầm xa như vẫn thể b.ắ.n tới chuẩn xác như thế. Trong lúc ngẩng đầu tìm kiếm, Kiều Triều chớp lấy cơ hội mà lao tới tấn công, chiêu thức càng trở nên mạnh mẽ. Nghĩ tới A Nguyệt và A Sơ đang ở phía , sức chiến đấu của Kiều Triều càng trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Phùng Thiết Hùng dồn ép đến nỗi thể chống đỡ, loạng choạng thì Kiều Triều đ.â.m trúng bụng, m.á.u tươi phun . Hắn ngã xuống đất kiếm ghim đùi, khiến gào thét thảm thiết trong đau đớn. Hắn định bò dậy để cướp ngựa chạy trốn, nhưng Kiều Triều thể để kẻ địch thoát dễ dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-750.html.]
Chân Nguyệt thành, lòng như lửa đốt khi thấy Kiều Triều giao đấu. Đến khi thấy Phùng Thiết Hùng gục ngã, nàng mới yên tâm, tiếp tục b.ắ.n tên đám lính địch.
Lúc , Kiều Triều giơ cao đầu Phùng Thiết Hùng, hét lớn: "Thủ lĩnh các ngươi bại trận! Kẻ nào đầu hàng sẽ tha chết!"
Quân địch thấy thủ lĩnh hạ, tinh thần tan rã, phần lớn đầu chạy trốn. Một còn chống cự yếu ớt cũng nhanh chóng tiêu diệt. Kiều Triều dẫn theo binh lính truy đuổi, g.i.ế.c những kẻ còn ngoan cố và bắt giữ những kẻ chịu đầu hàng, đó đưa những thương về thành.
Khi đoàn quân của Kiều Triều trở về, trong thành vang lên tiếng hò reo mừng chiến thắng long trời lở đất. Mọi đổ đường phố vui mừng khôn xiết, kìm cảm xúc mà bật : "Chúng thắng ! Thật thể tin nổi, chúng chiến thắng!"
Chân Nguyệt mỉm , từ tường thành bước xuống để đón chào . Kiều Triều cưỡi ngựa tiến , thấy nàng bên đường, liền đưa tay . Chân Nguyệt đón lấy bàn tay , cảm nhận sức mạnh và sự tin cậy trong ánh mắt của trượng phu.
Kiều Triều đưa Chân Nguyệt về phủ nha, song chẳng mấy chốc rời vì còn muôn vàn công vụ cần giải quyết. Chân Nguyệt ở giúp đỡ việc cứu chữa thương binh, chuẩn dược liệu và sắp xếp lo liệu các công việc hậu chiến. Dẫu giành chiến thắng, nhưng tổn thất vẫn nhỏ với hơn trăm thương, trong đó ít kẻ thương nghiêm trọng.
Mèo Dịch Truyện
Cả hai họ bận rộn đến khi vầng trăng treo cao đỉnh trời, Kiều Triều mới từ bên ngoài trở về. Lúc , Chân Nguyệt đang dùng bữa nhẹ. Thấy phụ hồi phủ, A Sơ mừng rỡ nhẹ nhõm hẳn, cất tiếng reo: "Nương, phụ về!"