Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 728

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:39:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

" , quả là chí lý."

 

Sau khi dạo một vòng, Mạn Châu thầm hiệu cho Tiền thị. Tiền thị nhanh chóng : "Chắc hẳn chư vị mỏi mệt, chúng về nghỉ ngơi thôi. Đại tẩu của chu sự."

 

"Được, cảm ơn tức phụ."

 

"Không dám, chúng là thông gia, đây là bổn phận."

 

Tiền thị cũng thấm mệt khi lo tiếp đón . Về đến phòng, nàng phịch xuống, tiện tay xoa bóp cẳng chân, "Trách đại tẩu để tiếp đãi chư vị, khiến mệt nhọc vô cùng."

 

A Mai rót cho nương chén : "Nương, khẽ thôi."

 

Tiền thị đáp: "Nương , vả , nơi đây nào ngoài?"

 

A Mai nhắc: "Biểu đang nghỉ ngơi ở phòng bên cạnh."

 

Tiền thị giật , che miệng ngoài, "Thôi , sẽ giữ yên lặng. Đại bá mẫu con hiện đang ở nơi nào?"

 

A Mai lắc đầu: "Con , con cùng chư vị khách nhân trở về."

 

"Vậy thôi, con cũng mau lui về nghỉ ngơi ."

 

"Dạ."

 

Phía Chân Nguyệt cũng tất bật thôi, nàng lo sắp xếp phòng nghỉ, chuẩn đệm chăn, nước tắm gội cùng vật dụng thiết yếu. Nếu thiếu gì, nàng sẽ sai trấn mua bổ sung.

 

Còn Kiều Triều thì qua nhà Hồ lão đại để hỏi thăm về những căn phòng còn trống, đồng thời bàn về tình hình trưng binh ở huyện thành.

 

Hồ lão đại lo lắng: "Chẳng lẽ quân binh sẽ đến tận thôn làng mà bắt ?" Bàn tay run rẩy, "Ta lính nữa , qua bao nhiêu năm sống yên , giờ quá tuổi tam tuần, chẳng nếm trải cảnh binh đao thêm nữa."

 

Kiều Triều: "Chuyện vẫn thể . Giờ ngươi cứ cho còn căn phòng nào bỏ trống chăng, nhất là gần phủ Kiều gia ."

 

Hồ lão đại đáp: "Còn, nhưng chỉ hai căn nhà tranh đơn sơ, ?"

 

Mèo Dịch Truyện

Kiều Triều gật đầu: "Không , sẽ cử đến sửa sang . Ngoài hai căn đó, liệu còn căn nào khác chăng?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-728.html.]

 

Hồ lão đại tiếp: "Vẫn còn một căn ngay cạnh phủ chúng ."

 

"Được, xin hãy dẫn xem thử."

 

Hồ lão đại đồng ý: "Vâng, xin mời."

 

Sau khi xem phòng xong, Kiều Triều thảo luận thêm vài sự việc với Hồ lão đại trở về nhà.

 

Sáng hôm , Kiều Triều bèn cùng chư vị thông gia bàn bạc chuyện nhà trống.

 

"Đó là nhà tranh tuy đơn sơ, nhưng vẫn tươm tất sạch sẽ. Nếu các ngươi thuê, sẽ cho đến sửa sang chu đáo. Chư vị chớ lo, dân làng nơi đây vốn tính tình thuần phác, hiền lành, giá thuê cũng chẳng đắt đỏ là bao, chỉ vỏn vẹn bốn trăm văn mỗi tháng."

 

Lộ Đại Thiết : "Nhà tranh cũng chẳng hề gì, chúng thể an cư."

 

Chư vị còn cũng đều đồng tình.

 

Kiều Triều : "Tốt, sẽ báo với trưởng thôn sẽ dẫn chư vị xem xét tường tận."

 

Mọi đều tin tưởng: "Có thông gia lo liệu, chúng thực sự đỗi an tâm."

 

Sau đó, Kiều Triều dẫn Trương lão bản, Nguyên Mô và Lộ Đại Thiết xem các căn nhà thuê. Đó đều là những căn nhà tuy bình thường giản dị, nhưng cũng đủ nơi trú ngụ.

 

Vì Trương gia nhân khẩu đông đúc hơn nên thuê căn nhà ở vị trí xa hơn một đoạn, còn Nguyên gia và Lộ gia thì thuê hai căn gần phủ Kiều gia hơn.

 

Tiếp theo, Kiều Triều và Kiều Nhị dẫn theo thợ đến sửa sang các gian phòng, đệm chăn cũng chuẩn tươm tất. Thời tiết hiện tại lạnh, nên chẳng cần chuẩn đệm quá dày cộp.

 

Về phần ăn uống, Kiều gia lo liệu đầy đủ thức, chẳng cần mua thêm, hoặc cũng thể mua sắm từ bà con trong thôn.

 

Trương lão bản: "Cảm ơn thông gia, hồi kinh, ắt sẽ mang vài vò mỹ tửu quý giá để tạ ơn chư vị."

 

Kiều Triều xua tay: "Quá đỗi khách sáo, tất cả chúng đều là một nhà."

 

Lộ Đại Thiết cũng vỗ n.g.ự.c : "Thông gia, gì nhiều, nhưng giỏi nghề thợ rèn. Sau nếu gì cần , cứ tìm đến ."

 

 

Loading...